Võ Đạo Đan Tôn
Chương 559 : Sông Đao Lãng (1)
Ngày đăng: 00:48 19/04/20
Lâm Tiêu lắc đầu, nói:
- Lưu gia, Hà gia thật dứt khoát, ngay hôm đó giết hết thành viên Hạ gia trong sơn mạch Lạc Nhật, sản nghiệp của Hạ gia trong Thành Đại Viêm đều bị hai nhà Hà, Lưu chiếm mất.
Kết quả này không nằm ngoài dự đoán của Lâm Tiêu, thậm chí là hắn cố ý tạo ra.
Võ giả nhân loại rất hiếm hoi trong Thương Khung đại lục, nếu Lâm Tiêu giết hết ba đại gia tộc trong sơn mạch Lạc Nhật sẽ là tai họa ngập đầu cho bình dân Thành Đại Viêm, hắn không muốn như thế. Dù sao Lưu gia, Hà gia không làm gì được Lâm Tiêu, hơn nữa hắn là người qua đường, sau này không có cơ hội tiếp xúc với hai gia tộc, nên hắn sẽ không để trong lòng.
Trong khách điếm, tiểu nhi rót đầy nước nóng rồi cung kính đi ra.
- Khách quan, đã đổ nước nóng cho người, nếu có gì yêu cầu xin hãy ra lệnh cho tiểu nhân.
Trong phòng, Lâm Tiêu thỏa mãn tắm nước nóng.
- Thoải mái quá.
Hơn hai tháng bôn ba ngoài dã ngoại, màn trời chiếu đất làm Lâm Tiêu mệt mỏi, giờ thấy thành trì đương nhiên phải nghỉ ngơi thư giãn.
Tắm rửa, ăn uống no nê xong Lâm Tiêu giở bí kỹ Tinh Nguyên Hóa Khí mới lấy được ra, quan sát và tu luyện bí tịch.
Một đêm trôi qua.
Bí kỹ Tinh Nguyên Hóa Khí rất khó học, gần bằng Khống Thần quyết, Tinh Thần Nguyên Thoa, nhưng không làm khó được với Lâm Tiêu, hắn chỉ cần một đêm nhập môn. Khi nào luyện thành Tinh Nguyên Hóa Khí thì thực lực của Lâm Tiêu từ cơ bản lần nữa tăng một phần.
Hiện giờ thực lực của Lâm Tiêu quá mạnh, tinh thần lực mới có tứ phẩm, tăng thêm một phần trăm đã là kết quả võ giả khác không dám tưởng tượng.
Lâm Tiêu nộp phí vào thành, hắn bước chân vào thành La Giang.
Trong Thành La Giang người đến người đi rất náo nhiệt. Lâm Tiêu tìm hiểu một phen, hắn đến đại sảnh trao đổi mua bán hàng hóa nơi bến cảng.
Mỗi thành phố bên sông đều có đại sảnh buôn bán, chủ yếu là cho các du khách lên đường, thương nhân giao dịch mậu dịch với nhau. Tại đây có thể tìm hiểu tin tức thuyền sắp qua sông.
Đại sảnh rất ổn ảo. Các thương nhân, nhà giàu, võ giả đi lại liên tục.
Nhân viên dẫn Lâm Tiêu đi xem tin tức thuyền khởi hành, hắn đọc thật kỹ.
Mỗi ngày có nhiều thuyền xuất phát từ Thành La Giang, nhưng đa số chỉ đi thành trì bên sông gần đây, mấy thuyền khác thì do một số thương hội vận chuyển hàng hóa, thuyền hàng sẽ không chở khách. Thuyền đón khách qua sông mỗi mười ngày một chuyến, phí lên thuyền của một người là một vạn lượng. Thuyền đã xuất phát từ bảy ngày trước, muốn qua sông phải chờ ba ngày sau.
Lâm Tiêu đang định mua vé tàu thì . . .
Trước quầy bên cạnh, một võ giả cao giọng hô to:
- Thương thuyền của Thương hội Hắc Kim chúng ta sẽ xuất phát vào sáng mai, bây giờ còn trống mười lăm vị trí, bằng hữu nào muốn lên đường thì nhanh chân lên!
Thanh âm rõ ràng truyền ra trong đại sảnh ồn ào.
- Chậc, thuyền của Thương hội Hắc Kim ngày mai sẽ xuất phát, ta rất muốn đi nhưng giá mắc quá.
- Đúng rồi, thuyền chở khách qua sông bình thường một người chỉ một vạn lượng, nhưng Thương hội Hắc Kim đòi lấy mười vạn lượng. Không phải ai cũng đi nổi.