Võ Đạo Đan Tôn

Chương 572 : Cuộc chiến của đao khách

Ngày đăng: 00:48 19/04/20


- Đao ý sắc bén quá, không uổng là hai đại gia tộc của Thành Đao. Các người nhìn cường giả từ Hóa Phàm cảnh trở lên của hai đại gia tộc đi, hầu hết đều lĩnh ngộ đao ý, dù không thì cũng có hình dạng ban đầu của đao ý, hèn gì có thể quản lý Đảo Đao Vương nhiều năm.



- Nhanh châ lên, mọi người mau lùi lại, tránh xa chút, lát nữa hai đại gia tộc đánh nhau sẽ bị vạ lây đấy!



- Chết tiệt, nhiều đao khách quyết đấu, không biết lát nữa tình hình thế nào. Máu ta đang sôi sục lên rồi!



Đám võ giả vây xem biểu tình kích động, bàn tán xôn xao. Bọn họ thụt lùi ra sau một khoảng cách, vẻ mặt hoặc kinh khủng, hưng phấn, âm trầm nhìn Khương gia, Nhiếp gia. Mỗi người ý nghĩ khác nhau.



Nhiếp Hùng phất tay với đệ tử Nhiếp gia sau lưng, lạnh lùng nói:



- Các người đừng đánh, lùi lại đi.



Nhiếp Lãng lo lắng nói:



- Phụ thân!



Nhiếp Hùng quay đầu, ánh mắt nghiêm khắc hét to:



- Ta nói lui xuống, các ngươi không nghe thấy sao?



Khương Nhân Kiệt khiêu chiến với Nhiếp Hùng chỉ là gia chủ hai đại gia tộc đối chiến. Nếu hỗn chiến, Khương gia, Nhiếp gia là hai đại gia tộc Thành Đao, sẽ tạo thành hậu quả rất nặng nề.



Nhiếp Lãng cắn răng:



- Vâng!



Nhiếp Lãng không cam lòng lùi xuống, lạnh lùng nhìn đệ tử Khương gia như muốn nhớ kỹ mặt bọn họ. Tay phải siết chặt chiến đao, khớp xương trắng bệch.



Nhìn công kích vừa rồi thì Nhiếp Hùng yếu thế hơn, nếu đánh tiếp, Nhiếp Lãng thầm lo cho phụ thân của mình.



Nhiếp Hùng phát ra khí thế hùng hồn, ánh mắt quyết tuyệt nhìn Khương Nhân Kiệt:



- Khương Nhân Kiệt, ngươi muốn chiến đúng không? Hôm nay Nhiếp Hùng ta đánh với ngươi!



Khương Nhân Kiệt cười to bảo:



- Ha ha ha! Tốt, Nhiếp Hùng, ngươi không làm ta thất vọng.



Đáy mắt Khương Nhân Kiệt lóe tia tàn nhẫn, Lão phất tay ra lệnh cho đám Khương Thành đứng sau lưng:



- Các người cũng lui xuống.
Khương Nhân Kiệt lại chém một thanh đao, đao quang sắc bén chấn người Nhiếp Hùng run rẩy, lần nữa hộc máu, sắc mặt uể oải.



Nhiếp Lãng, các trưởng lão Nhiếp gia biểu tình lo lắng hét to:



- Phụ thân!



- Gia chủ!



Mắt Nhiếp Hùng đỏ ngầu gào thét:



- Khương Nhân Kiệt, ngươi đừng hòng!



Nhiếp Hùng lại bay lên, nguyên lực vận chuyển đến mức lớn nhất, bộc phát ra một kích đáng sợ nhất.



- Cuồng Chiến đao pháp, Cuồng Chiến Thiên Hạ!



Đao quang như mặt trời tỏa sáng thiên địa, hóa thành đao ảnh to lớn dài mười mấy thước ầm ầm bay tới.



- Tài mọn, phá cho ta!



Khương Nhân Kiệt lù lù bất động, ung dung phát ra đao ý tiểu thành tam phẩm đến mức cực hạn, chém mạnh vào Nhiếp Hùng.



Đao quang tan vỡ, Nhiếp Hùng chật vật bay ngược ra. Đao ý sắc bén của Khương Nhân Kiệt không giảm, chém một vệt nứt dài, vết rạn to lớn ghê người.



Khương Nhân Kiệt chỉ chiến đao vào Nhiếp Hùng, biểu tình ngông cuồng đắc ý của người thắng:



- Từ hôm nay trở đi, phân chia ích lợi của Khương, Nhiếp trong Đao Vương cốc là tám hai!



Đao quang phập phồng đầy khí thế, chấn nhiếp các võ giả trên đường cái. Đao ý phóng lên cao, trong thoáng chốc thiên địa chỉ còn lại mình Khương Nhân Kiệt ngạo thị quần hùng.



- Ngươi . . .!



Các đệ tử Nhiếp gia biểu tình tức giận nhưng bị đao ý của Khương Nhân Kiệt chấn nhiếp không dám rục rịch. Cùng tu luyện đao ý vô tận, Khương Nhân Kiệt được tam phẩm tiểu thành đem lại uy lực rất lớn cho các đệ tử Khương gia, Nhiếp gia.



Huống chi Khương Nhân Kiệt là cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, kết hợp đao ý tiểu thành đủ càn quét mọi người có mặt.



Nhiếp Hùng cắn răng:



- Ngươi đừng hòng!