Võ Đạo Đan Tôn
Chương 58 : Thú triều
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
- Ha ha!
- Sát!
Cách đó không xa, năm người Thiên Chùy tiểu đội vây lấy song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong vào giữa, triển khai công kích lăng lệ ác liệt, nếu là bình thường, dù Thiên Chùy tiểu đội có được năm người, nhưng hai người song đao Tôn Vinh và Lang Nha Bổng Mã Phong thân là cường giả Hóa Phàm cảnh sơ kỳ cũng sẽ không quá uy kị, nhưng hiện giờ, hai người bọn họ bản thân bị trọng thương, nguyên lực cơ hồ hao hết lại chỉ có thể đau khổ chèo chống.
- Ách ah!
- Chết!
Hai người song đao Tôn Vinh và Lang Nha Bổng Mã Phong điên cuồng gào thét, song đao nhanh đến mức tận cùng, Lang Nha Bổng càng uy phong lẫm lẫm, liều mạng chống cự.
- Không nên ép quá chặt, chậm rãi hao tổn chết bọn hắn.
Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương cười lạnh nhắc nhở, cự chùy màu đen bay múa như thiểm điện, liên tiếp ngăn lại công kích của song đao Tôn Vinh và đại hán khôi ngô Mã Phong.
Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương nhìn như nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại không hề có chút khinh thị, lão hổ đã mất đi nanh vuốt thì vẫn là lão hổ, hiện giờ đã nắm chắc thắng lợi trong tay, không cần phải vì mau chóng chấm dứt chiến đấu mà cắn xé với đối phương, chỉ cần chậm rãi tiêu hao khí huyết hai người, hai người không còn nguyên lực ủng hộ nữa thì sớm muộn gì cũng sẽ vẫn lạc.
- Mọi người Thiên Chùy tiểu đội đáng chết.
Hai đồng tử huyết sắc có chút nheo lại, Lâm Tiêu trong nội tâm một mảnh lạnh như băng. Nhưng hắn hiểu được mình tuy rằng tấn cấp nhị tinh, nhưng chiến đấu của võ giả Hóa Phàm cảnh căn bản không phải hắn có thể nhúng tay được.
- Có lẽ. . .
- Cái tên điên này!
Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương tức giận mắng một tiếng, một chùy này của hắn tuy rằng có thể đập chết song đao Tôn Vinh, nhưng song đao đối phương cũng sẽ bổ đôi đầu hắn ra, nên hắn chỉ đành thu chùy phòng thủ.
BOANG...!
Đao chùy va chạm, lực lượng đáng sợ mang tất cả ra, gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương rút lui một bước, mà song đao Tôn Vinh càng là khẩu khục máu tươi.
Ha ha.
Gã đại hán đầu trọc Tưởng Lương thấy thế đại hỉ, hiển nhiên thương thế của song đao Tôn Vinh đã nghiêm trọng đến mức tột đỉnh rồi.
Trong mắt song đao Tôn Vinh toát ra tuyệt vọng, thực lực hắn hiện giờ mười không còn năm, ngay cả liều mạng cũng không còn tư cách nữa rồi.
Ầm ầm!
Đột nhiên, mọi người nghe được trong núi rừng xa xa truyền đến từng đợt ầm vàng, chợt cát sỏi dưới chân mọi người nhảy lên rung rung không thôi, các gốc cây Thanh Tùng cũng run run.
Rung rung rất nhanh biến thành chấn động ù ù, một hồi gió tanh từ trong núi sâu phía Tây cạo ra, trong gió phiêu đãng lấy tiếng thú rống liên tiếp.
- Chuyện gì xảy ra?