Võ Đạo Đan Tôn
Chương 594 : Thiên Âm cốc (2)
Ngày đăng: 00:48 19/04/20
Mỗi ngày chỗ này có nhiều võ giả tu luyện, nếu Lý Dật Phong sư huynh trốn ra chắc chắn có tin tức tiết lộ. Nhưng hôm nay qua đã lâu mà không có tin tức Lý Dật Phong sư huynh đi ra khỏi Thiên Âm cốc, chắc gã đã bị nhốt khu vực sâu nhất, có lẽ chết rồi.
- Mặc kệ thế nào, sống phải thấy người, chết phải thấy xác. Nếu Lý Dật Phong sư huynh chết thật thì ta tuyệt đối không tha cho ba huynh đệ Quỷ Sơn!
Lâm Tiêu cắn răng đi sâu vào Thiên Âm cốc.
Lúc này một lão nhân Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đại thành thức tỉnh từ tu luyện, thấy Lâm Tiêu đi ngang qua hì tốt bụng nhắc nhở:
- Thiếu niên, hãy dừng bước. Nếu còn đi tiếp thì âm sát khí rất đậm đặc, thực lực không đến Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong vừa vào trong sẽ bị âm sát khí xâm nhập, hãy cẩn thận.
Lâm Tiêu hờ hững đi vào khu vực sâu nhất Thiên Âm cốc, lãnh địa chỉ cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong mới đặt chân được.
Lão nhân trợn to mắt nói:
- Cái gì?
Lão nhân khó tin nhìn Lâm Tiêu, lòng rất giật mình.
Có nhiều võ giả đang tu luyện, bọn họ cũng thấy Lâm Tiêu đi vào trong, cả đám mở mắt ra xem.
Không có nhiều võ giả tu luyện trong khu vực này, chỉ khoảng hơn mười người. Mỗi người là Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thực lực siêu phàm hơn đám người Hạ Luân Thành Đại Viêm.
Trước mặt Lâm Tiêu, sâu trong Thiên Âm cốc có một khu đất trống bằng phẳng, gọn gang sạch sẽ như có người chuyên môn quét dọn.
Lâm Tiêu bước chân vào đất trống.
Vụt!
Một nam nhân trung niên đứng bật dậy, lạnh lùng nhìn Lâm Tiêu, quát to:
- Thiếu niên, khu vực đó là nơi các Quỷ Sơn đại nhân tu luyện, nghiêm cấm người ngoài đi vào. Nếu ngươi muốn tu luyện hãy đổi chỗ khác!
Nam nhân trung niên cầm chiến đao, biểu tình nghiêm nghị, khí thế cuồng bạo.
Trong ánh mắt rung động của mọi người, một con hoang thú ảo khổng lồ xuất hiện trong không trung, dẫn động âm sát khí trong sơn cốc. Gió mạnh rít gào, hoang thú ảo đụng nát đao quang rực rỡ nam nhân trung niên chém ra. Hoang thú gầm lên, ủi tới trước, táp ngực nam nhân trung niên.
Tiếng xương gãy vang lên rõ ràng, nam nhân trung niên hộc máu, bay ngược ra ngoài đập mạnh xuống đất. Nam nhân trung niên trượt dài mấy chục thước để lại vệt máu đỏ, gã thở ra thì nhiều hít vào thì ít.
Một đao, một cường giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong hấp hối.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có khí lạnh tràn ngập thân thể bọn họ, sởn gia ốc.
Thanh âm lạnh băng quanh quẩn sơn cốc:
- Nói với ba huynh đệ Quỷ Sơn, ta tên Lâm Tiêu, Lý Dật Phong là sư huynh của ta. Kêu ba huynh đệ Quỷ Sơn chờ đó, nếu Lý Dật Phong sư huynh của ta chết thì ba người sẽ chôn cùng!
Lâm Tiêu bước vào khu vực sâu nhất Thiên Âm cốc, biến mất trong sương mù màu xám, để lại võ giả kinh hoàng.
Trong sương mù màu xám, đao ý tỏa khắp ngoài người Lâm Tiêu, từng tia khói xám quanh quẩn nhưng không chạm vào cơ thể hắn được.
Trong Thiên Âm cốc, Lâm Tiêu mừng rỡ nhìn khói xám quanh thân, rất bất ngờ.
- Không ngờ đao ý có khả năng khắc chế âm sát khí. Nhưng cũng đúng, đao ý là thể hiện ý chí của đao khách, vạn tà bất xâm, âm sát khí bình thường càng khỏi phải nói. Nhưng chắc vì âm sát khí ở đây mỏng manh, nếu đến chỗ sâu nhất sợ rằng không dễ vậy.
Mới rồi Lâm Tiêu thi triển Cuồng Thú đao pháp vô tình dẫn động đao ý trong người. Ban đầu Lâm Tiêu dựa vào Cửu Chuyển Huyền Công, tinh thần lực tứ phẩm mới ngăn cản được lực lượng âm sát khí, nhưng đao ý khuếch tán thì âm sát khí tan tác, không gây ảnh hưởng gì cho hắn. Lâm Tiêu mưng rỡ, mới nghĩ đến cách dùng đao ý chống cự âm sát khí đi vào khu vực sâu nhất Thiên Âm cốc, hắn không ngờ cách này đúng là có hiệu quả.
Nhưng Lâm Tiêu không bị mừng vui làm choáng váng. Đao ý của Lâm Tiêu chỉ có ngũ phẩm, không phải vạn năng. Bên ngoài Thiên Âm cốc còn đỡ, nếu vào khu vực sâu nhất chắc chắn không kiên trì nổi. Dù sao nơi âm sát khí đậm đặc nhất Quỷ Âm phong dù là võ giả Quy Nguyên cảnh cũng khó chống cự lại, càng đừng nói võ giả Hóa Phàm cảnh trung kỳ đỉnh phong bình thường như Lâm Tiêu.
Lâm Tiêu cắn răng:
- Hy vọng Lý Dật Phong sư huynh ở bên này, đừng vào quá sâu, nếu không thì rắc rối to. Sư huynh, nhất định phải sống!
Lâm Tiêu phát ra tinh thần lực, tìm kiếm tung tích Lý Dật Phong trong sơn cốc tràn ngập khói xám, thần kinh căng thẳng.
Cùng lúc đó, đám võ giả tu luyện bên ngoài sơn cốc ngơ ngác nhìn Lâm Tiêu biến mất trong khói xám, trợn mắt há hốc mồm.