Võ Đạo Đan Tôn

Chương 615 : Uy lực kinh người

Ngày đăng: 00:48 19/04/20


Mặt tường nổ vang, một cỗ cự lực từ vách tường kim chúc bắn ngược trở về, lưu lại một đạo quyền ấn nhợt nhạt trên vách.



- Lại kiểm tra lực lượng sau khi hối lực.



Hít sâu một hơi, Lâm Tiêu đem lực lượng toàn thân tập trung tại một điểm, đồng thời nguyên lực chạy chồm trong cơ thể, cuối cùng hội tụ lên quyền phải, cùng nguyên lực bản thân dần dần kết hợp cùng nhau.



Một tầng nguyên lực quang vựng độc đáo xuất hiện trên quyền phải của hắn, giống như khoác lên một quyền sáo hơi mờ vô hình, sau đó hướng vách tường đánh ra một quyền.



Oanh long…



Tiếng gầm rú vang vọng, một quyền của Lâm Tiêu như nhập vào khối nham thạch cứng rắn, lưu lại một quyền ấn rõ ràng trên vách tường, lún sâu vào gần một tấc.



- Uy lực mạnh như vậy, Man Vương bá quyền quả nhiên không tầm thường, chẳng những đem hai mươi vạn cân cự lực triệt để phát huy, còn kết hợp tính phá hư của Cửu Chuyển huyền công, làm công kích của ta tăng lên.



Sau khi thực nghiệm, Lâm Tiêu càng thêm tin tưởng, không vội vã tu luyện bước tiếp theo của hối lực, lại tiếp tục đắm chìm trong lúc tu luyện hối lực, dù sao hắn chỉ bước đầu đem quyền lực cùng nguyên lực kết hợp cùng một chỗ, còn chưa được hoàn mỹ, một khi càng hoàn mỹ uy lực sẽ càng tăng lên.



Mười lăm ngày trôi qua.



Oanh một tiếng, Lâm Tiêu đánh ra một quyền, nắm tay trực tiếp ngập sâu vào bên trong vách tường, lưu lại một hố nhỏ hình dạng của nắm tay, sâu khoảng ba tấc.



- Cuối cùng đã đem nguyên lực cùng quyền lực kết hợp chung một chỗ, nhưng còn chưa được hoàn mỹ, đáng tiếc thời gian có hạn, vẫn nên tu luyện phát lực đi.



Suốt nửa tháng tu luyện, Lâm Tiêu đã đạt tới trình độ kinh người trong hối lực, nhưng thời gian tu luyện quá ít, còn chưa thể đem nguyên lực cùng quyền lực hoàn mỹ dung hợp như ý muốn.



Kế tiếp hắn bắt đầu tu luyện phát lực.



Phát lực là bước thứ ba, cùng một chiêu thức nhưng kỹ xảo phát lực khác nhau cũng có thể tạo thành hiệu quả hoàn toàn khác nhau.



Phát lực càng thêm khó khăn, uy lực cũng khác hẳn, hắn phải tiêu phí ước chừng nửa tháng mới có thể chân chính nắm giữ bước thứ ba này.
- Ta luôn cảm giác có điều gì đó không đúng.



Tông Tứu ở một bên cau mày nói.



Âm Hư công tử khinh thường nói:



- Sợ cái gì, thực lực của tiểu tử đó chúng ta đã biết, nghe nói Lý Dật Phong chỉ mới đột phá hóa phàm hậu kỳ, nhiều nhất là vô địch Hóa phàm hậu kỳ, dù hai người liên thủ cũng không có năng lực nổi lên sóng gió gì, lần này vì không sơ hở, ta mời cả Nhạc tiên sinh cùng đi, ba chúng ta liên thủ còn cần phải sợ ai sao, Nhạc tiên sinh nghĩ phải không?



- Đương nhiên đương nhiên.



Một trung niên mặc áo dài, ôn văn nho nhã cười nói:



- Âm Hư công tử, muốn ta ra tay không thành vấn đề, nhưng điều kiện ngươi đã đáp ứng cũng đừng quên.



- Yên tâm đi, chỉ cần chuyện thành công, nhất định sẽ thực hiện.



Âm Hư công tử đáp.



Thấy thế trong lòng Tông Thứu cũng thả lỏng, đích xác nếu ba người liên thủ, dù thực lực Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong mạnh bao nhiêu cũng không gây nổi sóng gió.



- Tốt, từ giờ trở đi ba người chúng ta luân phiên giám thị hai tiểu tử kia, vừa có động tĩnh thì phải ra tay ngay.



Âm Hư công tử nói xong, trong mắt toát ra tia âm lãnh, cười thật tà ác.



Hai ngày sau, Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong cũng chưa bước ra khỏi phòng, vô cùng bình tĩnh.



Đêm thứ ba, âm thanh yên tĩnh, Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong chuẩn bị xuất phát, lẳng lặng chờ đợi thời cơ.