Võ Đạo Đan Tôn

Chương 634 : Đao Tâm Ma

Ngày đăng: 00:48 19/04/20


Tiều phu cười nói:



- Chúng ta đã tìm kiếm qua bảo điện này, toàn bộ trống không, chỉ có một thạch thất mà không thể tiến vào, thật sự là xui xẻo.



Lý Dật Phong gật đầu, hiển nhiên lời của tiều phu đều thật sự.



Cừu Vô Tình chợt mở miệng:



- Lâm Tiêu, chúng ta đều là người Quận Hiên Dật, không có ân oán gì, nhưng bản đồ quan hệ trọng đại, ta không thể làm ngơ được, các ngươi lấy ra toàn bộ đồ vật trên người, để cho ta kiểm tra có bản đồ hay không, nếu không có ta sẽ tha các ngươi rời đi.



- Vị Cừu công tử này nói rất đúng, đem toàn bộ bảo vật đưa ra cho chúng ta kiểm tra, nếu không giao đã nói trong lòng có quỷ, đừng trách ta vô tình.



Nho sinh bình tĩnh nói.



Sắc mặt Lý Dật Phong thật khó xem, mà Lâm Tiêu lại cười lạnh.



Đừng nói trên người hắn thật sự có bản đồ Cổ địa Thái Thần, dù không có cũng không thể giao ra toàn bộ bảo vật cho mọi người kiểm tra, tâm tư đám người này hắn còn không biết sao, giao bảo vật ra ngoài còn lấy lại được chắc? Hơn nữa Cừu Vô Tình thì khó nói, nhưng nho sinh kia rõ ràng không có ý tứ thả họ rời đi, tia hài hước trong mắt hắn nhìn qua đã hiểu rõ ràng.



- Nếu ta nói không thì sao?



Lâm Tiêu đạm mạc nói.



Hắn không biết tên tiều phu kia nói sẽ không lẫn vào là thật hay giả, nếu là thật sự, chỉ có Cừu Vô Tình cùng nho sinh liên thủ hắn thật sự không hề sợ hãi, đương nhiên Lâm Tiêu cũng không ngu ngốc tin tưởng lời của tiều phu kia.



- Vậy tại hạ bất đắc dĩ phải đích thân kiểm tra rồi.



Nho sinh lạnh lùng cười, nguyên lực vô hình từ trong cơ thể hắn phóng thích ra, vừa định động thủ.




- Các ngươi vào bảo điện lâu như vậy, khẳng định đã lấy hết bảo vật, ngoan ngoãn giao ra đây, nếu lòng ta vui vẻ nói không chừng tha cho các ngươi con đường sống.



Đao Tâm Ma âm trắc trắc cười nói.



Nho sinh cau mày nói:



- Các hạ, nơi này chỉ có cửa đá kia là không thể mở ra, những chỗ khác đều trống rỗng, hẳn đã sớm bị người lấy đi.



- Kiệt kiệt khặc khặc, ngươi nghĩ rằng ta tin ngươi sao? Hiện tại ta cho các ngươi cơ hội, giao hết bảo vật cho ta xem, ba người giao đầu tiên ta sẽ tha cho tính mạng!



Sắc mặt mọi người lập tức khó xem, vừa rồi bọn hắn còn nói ra lời này với Lâm Tiêu cùng Lý Dật Phong, không nghĩ tới chỉ nháy mắt liền bị báo ứng, bọn hắn cũng bị người áp chế.



Một võ giả quát lạnh:



- Đao Tâm Ma, chúng ta thật sự không lấy được bảo vật nơi này, ngươi làm như vậy không cảm thấy quá đáng sao, ngươi đúng là mạnh mẽ, nhưng chúng ta nhiều người như vậy, chẳng lẽ ngươi không sợ chúng ta phản kích sao?



- Phản kích? Một đám phế vật còn dám nói phản kích trước mặt ta?



Đao Tâm Ma kiệt kiệt cười:



- Ta tung hoành Yêu Ma Lĩnh, võ giả hóa phàm cảnh dám nói lời này với ta chưa từng có ai, ngươi là người thứ nhất, hiện tại ta ra tay, nhìn xem ngươi làm sao phản kích.



Trong tiếng cười quái dị, hắc vụ đột nhiên vặn vẹo giống như ngọn lửa đang thiêu đốt.



- Mọi người không cần sợ hắn, ta cũng không tin chúng ta nhiều người như vậy mà hắn có thể một tay che trời.