Võ Đạo Đan Tôn

Chương 71 : Giáo quan giật mình

Ngày đăng: 00:44 19/04/20


Chương 71: Giáo quan giật mình.



Mà nàng càng không nghĩ đến một Chân vũ giả nhất chuyển vũ giả như nàng lại thua bởi một Luyện tủy kỳ học viên như Lâm Tiêu, thua đến thảm bại như thế.



Giờ khắc này trong lòng Lưu Lỵ tràn đầy hận ý đối với Lâm Tiêu, mà càng là có một cỗ sợ hãi khôn cùng từ đáy lòng của nàng lặng lẽ dâng lên. Lần đầu tiên nàng cảm giác được chính mình nhìn nhầm Lâm Tiêu rồi, thiếu niên trước mắt này mặc dù chỉ là Luyện Tủy kỳ ọc viên nhưng mà ở trong thân thể của hắn lại cất giấu một cỗ năng lượng vô cùng đáng sợ, đây chính là tinh thần, ý chí cường đại của thiếu niên này đạt đến mức độ khiến cho lòng người run sợ.



- Võ giả giao thủ, chú ý chính là tinh thần cùng ý chí, phải là tâm một đi không trở lại, vĩnh viễn không sợ thua, không sợ sinh tử, chỉ có tâm trí kiên định mới có thể chiến thắng địch nhân.



Lâm Tiêu chậm rãi lên tiếng, giọng nói lạnh như băng:



- Ta thừa nhận thực lực của ngươi ở trên ta, nhưng võ đạo chi tâm của ngươi lại xa xa không bằng ta, bất kể là tái chiến bao nhiêu lần, kết quả đều là như nhau.



Lâm Tiêu vừa nói, một bên cất bước đi về phía Lưu Lỵ, ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh không mang theo một tia tình cảm.



- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?



Thấy ánh mắt của Lâm Tiêu, trong lòng Lưu Lỵ đột nhiên dâng lên một trận sợ hãi, thân thể không tự chủ được rùng mình một cái, một loại cảm giác nguy cơ không hiểu chợt hiện lên trong đầu của nàng.



- Muốn làm gì?



Lâm Tiêu nhẹ nhàng cười một tiếng, thanh âm bình tĩnh khiến cho lòng người run sợ:



- Nếu như là sinh tử đấu, ngươi sớm nên có chuẩn bị.



- Hô!
- ....



Lời của Triệu Phi vừa dứt, lập tức cũng cảm giác được trên mặt của rất nhiều học viên chung quanh đều lộ ra vẻ cổ quái, không khí trên bãi đất trống trong lúc nhất thời vô cùng quỷ dị, an tĩnh khiến cho người ta hít thở không thông.



- Lâm Tiêu, ngươi....



- Này....



- Lưu Lỵ nàng....



Cùng lúc đó Triệu Phi đã nghe được đám người Lô giáo quan phía sau đột nhiên lên tiếng khiếp sợ, tựa hồ thấy tràng diện gì đó khó có thể tin, Triệu Phi vội vàng xoay người liền thấy mấy người Lô giáo quan bao gồm Tổng giáo quan ở trong đó, năm người đều là trừng lớn hai mắt khiếp sợ, ánh mắt nhìn về một khối đất trống cách đám người không xa, trong mắt tràn đầy vẻ khó có thể tin, thật giống như là gặp quỷ.



- Làm sao vậy?



Trong lòng Triệu Phi nghi ngờ, cũng là quay đầu lại nhìn, lập tức liền thấy trên bãi đất trống cách đó không xa có một nữ tử thân mặc hồng sắc vũ giả bào nằm trong vũng máu, trừng lớn hai mắt ảm đạm, diện mục dữ tợn, chính là Lưu Lỵ trợ lý giáo quan trước kia khí diễm lớn lối.



- Hô!



Triệu Phi chỉ cảm thấy trước mắt nhân ảnh thoáng một cái, Tổng giáo quan Khương Hồng đã đi tới trước thi thể của Lưu Lỵ, ngồi xổm người xuống cẩn thận nhìn trong chốc lát, Khương Hồng than nhẹ một tiếng, chợt đứng lên, ánh mắt như điện nhìn về phía Lâm Tiêu.



- Lâm Tiêu, có chuyện gì xảy ra?



Thanh âm của Khương Hồng cũng không lớn, nhưng mang theo một loại lực xuyên thấu không hiểu, hai tròng mắt vốn thâm thúy kia trở nên bén nhọn dị thường, giống như là dao găm dường như muốn xuyên thấu trái tim của Lâm Tiêu, mà bốn người giáo quan Lô Ba tất cả đều là thần sắc nghiêm nghị nhìn Lâm Tiêu.=