Võ Đạo Đan Tôn

Chương 713 : Không thể ngăn cản (2)

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


Vương Thái lên tiếng quát lạnh, cả người tựa hồ một lần nữa toả sáng sáng rọi, nguyên lực bành trướng bốc lên, tách ra chiến ý đáng sợ.



- Ngươi không có nửa điểm cơ hội.



La Thiên Đô ngẩng đầu liếc nhìn đối phương, trong đôi mắt bễ nghễ thiên hạ lại toát ra một tia lạnh nhạt.



Không có khinh thường, không có khinh miệt, trong lòng hắn, Vương Thái thậm chí ngay cả tư cách khiến hắn khinh thường cũng không có, đây là một loại cao ngạo phát ra từ tận đáy lòng, xâm nhập huyết dịch cốt tủy, cao ngạo đến mức không để bất kỳ kẻ nào vào mắt.



Vương Thái bị chọc giận, phẫn nộ quát lên:



- Cái này cũng chưa hẳn, tiếp ta một chiêu này.



- Băng Sơn Thối.



Ầm ầm



Vương Thái đá ra một cước, Phong Vân chấn động, trong không khí phảng phất có tiếng oanh minh núi cao sụp đổ vang lên, đùi phải màu đen đá ra như thiểm điện, giống như Giao Long xuất hải, nhanh như lôi đình.



Trong tiếng không khí nổ đùng, thối ảnh màu đen như Giao Long điên cuồng cuốn ra, lập tức đi vào trước mặt La Thiên Đô.



La Thiên Đô sắc mặt lạnh nhạt, đột nhiên đánh ra một chưởng, bàn tay thường thường, lập tức bổ vào thối ảnh mà Vương Thái đá ra.



Phịch một tiếng, sắc mặt Vương Thái lập tức một mảnh trắng bệch, thối ảnh kinh người tiêu tán, cả người bay ngược về sau, khóe miệng tràn ra một tia máu tươi.



- Trời đất ơi, mạnh thật.




Vương Thái đá ra một cước, Phong Vân động loạn, trên toàn bộ lôi đài bị vòi rồng đáng sợ triệt để cuốn đi, như phong bạo đánh úp lại, bốn phía đều là khí lưu cuồng loạn, mỗi một cổ đều vừa thô vừa to, gắt gao khóa chặt lại hư không, khiến người tránh cũng không thể tránh, ngăn cản cũng không thể ngăn cản, thối ảnh mờ ảo tản mát ra khí tức trấn áp tất cả, lực lượng cuồng bạo như núi lửa phun trào, cước phá trời xanh.



Ngẩng đầu, La Thiên Đô ánh mắt lạnh nhạt, nói:



- Thối pháp, không phải đá như vậy.



Âm thanh kết thúc, hắn một chân đá ra, không thấy có nguyên lực bắn ra gì cả, chỉ có một đạo thối ảnh mờ ảo bạo lướt về phía trước, như một cây Định Hải thần châm, cắm vào trong thối ảnh mênh mông mà Vương Thái đá ra, sau một khắc, nguyên lực phong bạo vô biên cuốn khắp bốn phía, thối ảnh tán loạn đầy trời, tiếng cốt cách đứt gãy răng rắc vang lên, Vương Thái giữa không trung rên lên một tiếng, cả người bay ngược ra, trùng trùng điệp điệp ngã xuống trên lôi đài.



Thu hồi chân dài đá ra, La Thiên Đô thần sắc đạm mạc, đi xuống lôi đài.



Toàn trường trợn mắt há hốc mồm.



- Đây mới là cao thủ thật sự.



- Khủng bố, thật sự là khủng bố, Vương Thái thân là một trong cự đầu trẻ tuổi ở trước mặt hắn lại không chịu nổi một kích



- Không thể tưởng tượng nổi, xem ra đệ nhất Phong Vân Bảng lần này không phải La Thiên Đô không còn ai, cự đầu trẻ tuổi khác tuy đáng sợ, nhưng ở trước mặt La Thiên Đô lại phảng phất như tiểu hài tử vậy.



- Khó có thể tin, đối với La Thiên Đô mà nói, muốn đánh bại cự đầu trẻ tuổi như Vương Thái lại chỉ cần một chiêu, đều là cự đầu trẻ tuổi chênh lệch thật sự lớn vậy sao?



Đám người nhao nhao nghị luận, triệt để lâm vào cuồng nhiệt, trên lôi đài, Vương Thái nghe được trọng tài tuyên bố kết quả đôi mắt tán loạn, thần sắc ngốc trệ.



Thiến Mộng Vũ lợi dụng thân pháp đánh bại hắn, trong lòng của hắn tuy rằng không cam lòng, khó có thể tiếp nhận, nhưng tốt xấu cũng không đến mức quá chấn động, nhưng La Thiên Đô nhẹ nhõm đánh bại hắn như thế, hơn nữa còn là dùng thối pháp hắn am hiểu nhất, khiến trong lòng của hắn nhận lấy đả kích cực lớn.