Võ Đạo Đan Tôn

Chương 722 : Mặc Thanh Hiên đấu Đoạn Thiên Cừu (1)

Ngày đăng: 00:49 19/04/20


Bất quá công pháp Thiên cấp chính là át chủ bài cuối cùng của Lâm Tiêu, cần Chân Nguyên mới có thể khu động, đối phó Thiến Mộng Vũ tạm thời còn không cần đến.



- Lâm Tiêu thắng.



Đúng lúc này, thanh âm tuyên bố từ trọng tài lôi đài số 1 cũng vang lên.



- Đặc sắc, quá đặc sắc rồi, không nghĩ tới cuối cùng lại là Lâm Tiêu chuyển bại thành thắng, thật sự khiến người bất ngờ.



- Đúng vậy a, Lâm Tiêu cuối cùng đã phá vỡ được Vân Long Cửu Du của Thiến Mộng Vũ, ngươi có có thấy hắn làm sao tìm được chỗ của Thiến Mộng Vũ không?



- Ta làm sao biết được, hai người họ giao thủ quá nhanh, đến bây giờ ta vẫn như lọt vào sương mù, không rõ xảy ra chuyện gì.



- Thật là khiến người chán nản, rõ ràng ta cũng là võ giả Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, thế quái nào ngay cả quá trình hai người giao thủ cũng không nhìn ra, nói ra quả thực xấu hổ chết người rồi.



- Lão huynh không có gì phải mất mặt cả, cự đầu trẻ tuổi có thể đi đến một bước này tương lai trong hai năm đột phá Quy Nguyên cảnh là bình thường, chúng ta tuy rằng cũng là Hóa Phàm cảnh hậu kỳ đỉnh phong, nhưng ở ở trên võ đạo kém bọn họ quá xa, đây có lẽ chính là thiên phú a.



Người xem nghị luận nhao nhao, bình luận đủ kiểu.



Răng rắc



Trên khán đài, Bách Lý Huyền trong cơ thể Chân Nguyên lưu chuyển, ánh mắt âm trầm, Lâm Tiêu rõ ràng ngay cả Thiến Mộng Vũ cũng có thể đánh bại quả thực khiến hắn cực kỳ giật mình kinh hãi, thực lực mà Lâm Tiêu triển lộ ra hôm nay đã hoàn toàn vượt ra khỏi dự đoán của hắn, khiến sát cơ trong lòng hắn càng thêm lớn.



- Hiện giờ ngươi cứ tạm thời đắc ý huy hoàng một chút đi, mặc kệ ngươi ở trên Phong Vân Bảng đại tái này đi đến bước nào, đều không thể thay đổi kết cục sắp phải chết của mình đâu.
Trên lôi đài, hai người xa xa đứng lại.



Mặc Thanh Hiên dung mạo tuấn tú, lưng đeo trường kiếm, trường bào màu xanh theo gió di động, phảng phất thuận gió mà đi, bồng bềnh bay múa.



Đối diện, Đoạn Thiên Cừu mặc võ bào màu đen, lưng đeo chiến đao màu đen, dáng người khôi ngô, mày rậm mắt to, chỉ đứng ở đó, toàn thân đã có đạo đạo sát lục chi khí nồng đậm tràn ngập tỏa ra, cả người phảng phất như từ trong núi thây biển máu đi ra, khóe miệng mang theo dáng tươi cười lãnh khốc.



BOANG...



Rút ra chiến đao màu đen sau lưng, đôi đồng tử huyết sắc của Đoạn Thiên Cừu rơi vào trên người Mặc Thanh Hiên, khóe miệng lộ ra một tia cười tà ý:



- Sao hả, đối mặt ta ngươi cũng không định rút kiếm sao?



- Phải xem ngươi có bổn sự này hay không.



Mặc Thanh Hiên lạnh nhạt mở miệng, vốn không có ý hung hăng càn quấy, nhưng lại mang đến cho người cảm giác như La Thiên Đô, thủy chung cao cao tại thượng, cạo ngạo phát ra từ sâu trong xương tủy bao trùm lấy tất cả.



- Ha ha ha.



Đoạn Thiên Cừu đột nhiên cười ha hả, dáng cười dữ tợn mà khủng bố, thanh âm lạnh như băng, sát cơ tứ phía:



- Ngươi là người còn sống đầu tiên cuồng vọng trước mặt Đoạn Thiên Cừu ta như thế, đã từng có không ít người cuồng vọng như thế trước mặt ta, bất quá tất cả đều đã chết, bị chết dưới đao của ta, nơi này là Phong Vân Bảng đại tái của đế quốc, ta sẽ không giết ngươi, bất quá ta sẽ khiến ngươi biết cái giá khi cuồng vọng trước mặt Đoạn Thiên Cừu ta.