Võ Đạo Đan Tôn
Chương 790 : Bát Quái Lô thức tỉnh
Ngày đăng: 00:50 19/04/20
Trước kia tuy Bát Quái Lô ở trong não Lâm Tiêu nhưng như món đồ không thuộc sở hữu của hắn, nó chỉ lơ lửng ở đó, hắn không biết cách sử dụng. Hiện tại Lâm Tiêu mơ hồ cảm giác giữa hắn và Bát Quái Lô có mối liên kết mỏng manh.
- Đi ra!
Lòng máy động, Lâm Tiêu tập trung tinh thần vào Bát Quái Lô.
Tay hạ xuống, Bát Quái Lô trong đầu Lâm Tiêu biến mất sau đó xuất hiện trên lòng bàn tay phải. Bát Quái Lô như cái lư hương, nhỏ xinh lại cực nặng, cỡ ngàn cân. Bộ dạng Bát Quái Lô vẫn cổ kính như trước kia, nhưng nhìn kỹ thì bên trên lóe tia sáng kỳ diệu, khác với ban đầu chết lặng.
- Bát Quái Lô, thoạt trông là đan lô, nhưng nhỏ xíu thế này làm sao luyện đan?
Đang lúc Lâm Tiêu khó hiểu, Bát Quái Lô cảm ứng suy nghĩ của hắn, từ kích cỡ nhỏ bằng lư hương nó nhanh chóng biến to ra cỡ chiều cao một người. Sức nặng của Bát Quái Lô cũng kinh khủng, khiến Lâm Tiêu có sức mạnh bảy mươi ngàn cân cũng khó ôm được nó.
- Nguy rồi!
Hai tay cảm nhận trọng lượng nặng nề, Lâm Tiêu cầm không chắc, Bát Quái Lô cao cỡ một người đập xuống nền đất phòng tu luyện đỉnh giai. Vang tiếng răng rắc, nền đất huyền thiết đen cứng rắn bị đập thủng mấy cái lỗ to, nguyên từ chân khí cuồng bạo tuôn trào ra.
- Nặng quá vậy? Ít nhất cỡ một trăm ngàn cân.
Lâm Tiêu thầm giật mình nhầm nhủ:
- Nhỏ chút, nhỏ hơn nữa.
Lâm Tiêu khống chế Bát Quái Lô thu lại cao cỡ nửa người, nặng ước chừng năm mươi ngàn cân, đôi tay hắn miễn cưỡng nâng nó lên.
Trong đầu Lâm Tiêu lóe ý nghĩ nghịch ngợm:
- Bế quan đã lâu, nên xuất quan một chuyến, hơn nữa . . .
Lâm Tiêu ngoái đầu nhìn cái hố to phòng tu luyện đỉnh giai bị Bát Quái Lô đập thủng:
- Phòng tu luyện đỉnh giai này cũng cần được chỉnh sửa lại.
Trên đường đi Trại huấn luyện thiên tài, sau khi xuất quan Lâm Tiêu thu giấu hơi thở, các đệ tử gặp hắn không thấy hắn đã đột phá, bọn họ cung kính chào.
- Lâm Tiêu sư huynh.
- Sư huynh.
Lâm Tiêu gật đầu, chờ hắn đi xa các học viên bàn tán.
- Các người có nghe nói không? Nửa năm qua Lâm Tiêu sư huynh luôn tu luyện trong phòng tu luyện đỉnh giai trại huấn luyện chúng ta. Đó là nơi chỉ đạo sư đẳng cấp Quy Nguyên cảnh mới đi vào được, võ giả bình thường Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong đi vào đó sẽ bị nguyên từ chân khí cuồng bạo tràn ngập nổ banh xác.
- Ngươi nói đó là võ giả bình thường Hóa Phàm Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, còn Lâm Tiêu sư huynh không tính. Lén cho ngươi biết, ta nghe đồn sau khi kết thúc đại tái Phong Vân bảng, Quận vương Tương Thiên Thần của Quận Võ Uy từng giữa đường chặn lại đooàn người Quận Hiên Dật chúng ta, định giết Lâm Tiêu sư huynh, kết quả bị nhóm doanh chủ đại nhân hết sức ngăn lại. Một cường giả Quy Nguyên cảnh sơ kỳ bên Quận vương Tương Thiên Thần bị Lâm Tiêu sư huynh lúc đó mới là cảnh giới Nửa Bước Quy Nguyên giết, Lâm Tiêu sư huynh quá cường đại.
- Ta cũng có nghe nói. Nhắc đến Lâm Tiêu sư huynh thì muội muội Lâm Nhu của sư huynh cũng mạnh ghê gớm.
- Đâu chỉ ghê gớm, đúng là biến thái. Lâm Nhu mới tham gia vào Trại huấn luyện thiên tài có một năm, vậy mà từ đỉnh Hóa Phàm Cảnh sơ kỳ đột phá đến Hóa Phàm Cảnh trung kỳ đại thành, hạng nhất trên xếp hạng ngọc bích. Nghe nói năm nay Lâm Nhu mới mười tám tuổi, nàng còn là luyện dược sư tứ phẩm, biến thái hơn Lâm Tiêu sư huynh trước kia.
- Chậc chậc, Lâm Nhu sư tỷ cũng rất có khí chất, đẹp như tiên, lại cực kỳ bá đạo, bao che. Nghe nói lần trước đi bí cảnh có đệ tử quận khác ăn hiếp đệ tử trại huấn luyện chúng ta, bị Lâm Nhu sư tỷ đánh gãy một tay. Ha ha ha, khi đó thật hả hê. Không biết sau này ai xứng làm bạn lữ của Lâm Nhu sư tỷ, đây là phúc tu ba đời.