Võ Đạo Đan Tôn

Chương 831 : Ma hạch

Ngày đăng: 00:50 19/04/20


Sắc mặt Lâm Tiêu nặng chĩu, tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên vô biên vô hạn, mỗi tầng đều thông qua thông đạo lốc xoáy liên tiếp, cách xa nhau vạn dặm, càng đáng sợ chính là bên trong ẩn chứa thiên ma cường đại, còn đáng sợ hơn cả ma sát khí.



- Hiện giờ chỉ còn cách tìm thông đạo lốc xoáy đi thông tầng dưới, nhưng nơi này rộng lớn như vậy, muốn tìm thông đạo dễ dàng sao?



Thân hình Lâm Tiêu phá không, tinh thần lực khẩn trương nhìn bốn phía.



Ngay lúc hắn đi ngang một mảnh núi hoang màu đen, từ trong một khối đá đen nhảy ra một vật như chất lỏng màu đen như mực, thậm chí có khuôn mặt ngũ quan vặn vẹo, mạnh mẽ lao ra bổ nhào về hướng Lâm Tiêu.



- Không tốt, là ma đầu!



Sắc mặt Lâm Tiêu đại biến, bổ mạnh một đao, thân hình ma đầu vặn vẹo né tránh đao mang, một quyền oanh lên phòng hộ tráo, răng rắc một tiếng phòng hộ tráo vốn đã mỏng như cánh ve liền bị oanh thành nứt rạn.



- Kiệt kiệt…



Ma đầu âm hiểm cười, hóa thành hình người, trên đầu có hai sừng nhọn, đôi mắt đỏ sậm gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Tiêu, toát ra ánh mắt đầy vẻ thị huyết giết chóc.



- Trên đầu có hai sừng nhọn, là trung vị ma tướng, ma đầu này thật sự là quỷ dị, không có hình thái cụ thể, còn biết che giấu trong vật chất thực tế, tránh thoát tinh thần lực tìm kiếm, thủ đoạn che giấu khí tức rất cao.



Sắc mặt Lâm Tiêu vô cùng khó xem, ma tướng cùng thiên ma rất dễ phân biệt, thiên ma không có sừng mà ma tướng thì có, hạ vị ma tướng một sừng, trung vị ma tướng hai sừng, thượng vị ma tướng ba sừng, mà sinh vật trước mặt có hai sừng, tương đương võ giả nhân loại Quy nguyên cảnh trung kỳ.



Nếu ở địa phương khác có lẽ Lâm Tiêu không hề e ngại gặp phải ma tướng, nhưng ở ngay trên tầng thứ tư Chiến trường Ma Uyên, một khi phòng hộ tráo vỡ tan, thậm chí không cần tên ma tướng kia ra tay Lâm Tiêu cũng sẽ bị ăn mòn mà chết.



- Kiệt kiệt, máu tươi nhân loại là mỹ vị, ta đã thật lâu không được nếm máu tươi của cường giả nhân loại rồi.



Trung vị ma tướng âm trắc trắc cười to, hóa thành cỗ âm phong trực tiếp bao trùm về hướng Lâm Tiêu.



- Phân thân Toản Địa Giáp, xuất hiện đi!




- Làm sao bây giờ, nếu còn tiếp tục như vậy không qua một nén nhang ta sẽ bị nổ tan xác mà chết!



Lâm Tiêu điên cuồng chống ma sát khí, trong nháy mắt không ngừng nghĩ đủ biện pháp.



- Dùng lửa, trung vị ma tướng sợ lửa, chỉ cần thiêu đốt chân nguyên nói không chừng có thể chống cự!



Không chút do dự, Lâm Tiêu thiêu đốt tinh thần chân nguyên, một tầng tinh thần quang mang bao phủ ngoài thân thể hắn, tuy có thể cản trở một bộ phận ma sát khí xâm lấn, nhưng vẫn còn tám phần xâm nhập vào cơ thể hắn.



Lâm Tiêu cắn răng, ánh mắt kiên nghị:



- Tinh thần hỏa, đốt!



- Tâm hỏa, ngưng!



Tinh thần hỏa vô hình cùng chân nguyên hỏa kết hợp, hóa thành tâm hỏa bốc lên.



Một màn làm người giật mình phát sinh, tâm hỏa vừa hình thành trong lòng bàn tay Lâm Tiêu, ma sát khí lập tức tiêu tán, mà ma sát khí đang tràn tới cũng điên cuồng tránh lui, trong nháy mắt chung quanh thân thể Lâm Tiêu vài trượng biến thành trống rỗng.



Thương thế trên người Lâm Tiêu dần dần khôi phục, thở phào một hơi.



- Không nghĩ tới tâm hỏa có công hiệu với ma sát khí.



Lâm Tiêu lại một lần cảm nhận Phần Viêm quyết cường đại:



- Chỉ cần tâm hỏa bất diệt, ma sát khí tầng thứ tư trong Chiến trường Ma Uyên không thể thương tổn được ta, điểm này cho dù là cao thủ Quy nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không làm được.