Võ Đạo Đan Tôn

Chương 850 : Cơ hội đã tới (2)

Ngày đăng: 00:50 19/04/20


(2)



- Hưu!



Thân hình Lâm Tiêu xuyên qua trường không, đứng trên không trung quan sát Ma Khí Hải cuồn cuộn xa xa.



- Lần này có nhiều võ giả tiến vào Ma Khí Hải, như vậy khả năng ta bị thượng vị ma tướng đứng đầu bao vây cũng sẽ ít đi.



- Trước tiên giải quyết cái đuôi rồi tính sau.



Lâm Tiêu quay đầu, bên dưới mặt nạ lộ ra đôi mắt thâm thúy nhìn chân trời xa xa, tản mát ra hàn mang sâu kín.



- Không xong, bị phát hiện!



Ngoài mười dặm, sắc mặt Tề Thạch đại biến, xoay người định bỏ chạy.



- Chết!



Một tiếng ầm vang, đao mang sắc bén cắt qua chân trời, mang theo uy thế không cách nào ngăn cản, giống như muốn đem cả thiên địa chém thành hai khúc.



- Không!



Trong lòng dâng lên tuyệt vọng, Tề Thạch hoảng sợ quát to một tiếng, thân hình phân thành bốn năm mảnh, máu tươi dâng trào.



Thu hồi trữ vật giới chỉ của đối phương, ánh mắt Lâm Tiêu lãnh đạm, lắc mình lướt vào trong Ma Khí Hải biến mất.



Sau nửa canh giờ một hắc bào lão giả cùng thanh niên mặt trắng xuất hiện.



- Là Tề Thạch!



Nhìn thấy thi thể chia thành bốn năm mảnh trên mặt đất, ánh mắt Tề La âm trầm.



Sắc mặt thanh niên thật khó xem, nhổ bãi nước bọt, cả giận nói:



- Thật là một phế vật, chỉ theo dõi một người cũng không làm được.



- Tề lão, chúng ta làm sao bây giờ?
Thượng vị ma tướng cười dữ tợn, khí tức nháy mắt kéo lên, sau đó bổ nhào về hướng Lâm Tiêu.



- Chết!



Hư không chấn động, Lâm Tiêu chém ra một đao, đao mang mang theo tâm hỏa nháy mắt xuyên qua ma sát khí quanh thân đối phương, phút chốc lan tràn khắp toàn thân hắn.



- Cái gì?



Thượng vị ma tướng kinh hãi, trong lòng kinh hoảng vội vàng thối lui, lại bị Lâm Tiêu đuổi theo, chém thành hai khúc, ma sát khí nồng đậm nhanh chóng thiêu đốt, chỉ còn lại một viên ma sát tinh.



Sưu…



Thu ma sát tinh vào trong tay, thân hình Lâm Tiêu không hề ngừng lại, tiếp tục lao về phía trước.



Cùng lúc đó, một màn như vậy diễn ra khắp Ma Khí Hải, nơi nơi tiếng nổ vang trận trận, khiến người biến sắc.



Trong quá trình bay tới Lâm Tiêu chiếm được hai kiện hạ phẩm nguyên khí, là một thanh trường kiếm cùng một thanh bàn long côn, không hữu dụng với hắn, chỉ có thể dùng trao đổi bảo vật khác.



- Nếu có thể tìm được một thanh trung phẩm nguyên khí thậm chí là thượng phẩm nguyên khí là chiến đao thì tốt rồi!



Lâm Tiêu lắc đầu tự nhủ.



Chỉ tiếc hiện tại Lâm Tiêu không đủ thời gian dừng lại tìm bảo vật, một đường bay thẳng về hướng sâu trong.



Bay thêm một canh giờ, Lâm Tiêu rốt cục đi tới địa phương sâu nhất trong Ma Khí Hải, ở trong này độ dày ma sát khí đã gấp ba gấp bốn lần bên ngoài, đây bởi vì ma sát khí bị suy yếu, nếu ở lúc khác, độ dày hẳn phải gấp tám lần trở lên.



Đi tới nơi này cũng ít thấy trung vị ma tướng, nơi nơi đều là thượng vị ma tướng đáng sợ, tản mát ra sát khí làm người sợ hãi.



Trên sơn lĩnh hoang vu phía trước, một võ giả đang cẩn thận tìm kiếm bảo vật, nghe được tiếng xé gió lập tức ngẩng đầu nhìn Lâm Tiêu vừa xuyên qua trên không trung.



Lâm Tiêu không muốn dây dưa gì với đối phương, sắc mặt không chút thay đổi bay qua, chuẩn bị tiến thẳng vào sâu trong.



- Sau khi Ma Khí Hải suy yếu, chỉ là một võ giả Quy nguyên cảnh trung kỳ cũng dám tới nơi đây, còn dám bay qua trên đầu ta, muốn chết!



Lâm Tiêu không tìm đối phương phiền toái, không nghĩ tới đối phương lại không bỏ qua, lão giả hiện lên tia cười xấu xa, ngay lúc Lâm Tiêu bay qua trên đỉnh đầu mình đột nhiên oanh ra một chưởng.