Võ Đạo Đan Tôn

Chương 892 : Ngân Văn Điện Báo (2)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


Răng rắc!



Ầm ầm ầm!



Hai bên va chạm như sao chổi đụng trái đất, ánh sáng bao la tựa biển cả bùng nổ từ trung tâm cú va chạm. Giữa hư không bùng nổ khói hình nấm đáng sợ, xung lực khó tả tựa đạn hạt nhân lấy Lâm Tiêu, Ngân Văn Điện Báo làm trung tâm khuếch tán.



Sơn cốc run rẩy vì đòn công kích kia, trong phạm vi vài dặm tất cả đá, cổ thụ đều thành tro. Xung lực ầm ĩ làm núi cao cách trăm dặm nổ đì đùng, nứt rạn các khe rãnh thô to.



Các quận vương đang chiến đấu gần đó cũng bị ảnh hưởng, vẻ mặt kinh hoàng thụt lùi mấy trăm thước.



Ầm!



Trung tâm vụ nổ, thân thể to lớn của Ngân Văn Điện Báo bị đánh bay đè sụp một đống đất đá. Còn Lâm Tiêu bay ngược lại lún xuống mặt đất mấy chục thước, mở con đường hình người trong nền đá cứng rắn.



Đông Phương Hiên Viên, Lâm Hiên hoảng hồn hét to:



- Lâm Tiêu!



- Nhị đệ!



- Ta không sao!



Bùm một tiếng, Lâm Tiêu lao ra khỏi lòng đất, hắn lắc lắc thân mình phủi tro bụi trên người, nhìn hướng Ngân Văn Điện Báo.



Phía đối diện, Ngân Văn Điện Báo run rẩy đứng dậy, ánh mắt kiêng dè chứa hung tàn. Ngực Ngân Văn Điện Báo có vết thương dài khoảng mấy thước, máu chảy ròng ròng nhuộm đỏ da lông màu bạc trắng, và các tia chớp xèo xèo.



Lâm Tiêu giật mình thầm nghĩ:



- Lực phòng ngự mạnh quá.



Ma Ngục Đao là một thức mạnh nhất trong Ngũ Ngục Pháp Vương Đao hiện tại Lâm Tiêu có thể thi triển. Mới gần đây Ma Ngục Đao còn làm bị thương Thiên Ma lão nhân, nhưng nhát đao cường đại đó chỉ chém ra một vệt dài mấy thước trên người Ngân Văn Điện Báo. Đối với yêu thú thân hình khổng lồ trăm thước thì vết thương này không nghiêm trọng gì.



Phải nói tuy yêu thú không tu luyện công pháp, võ kỹ cường đại giống nhân loại nhưng chúng bẩm sinh có lực lượng và sức phòng ngự cường đại, võ giả nhân loại không thể so sánh được. Chỉ bộ da lông này đã sánh bằng sức phòng ngự của hộ giáp thượng phẩm bình thường.




Ngẫm lại xem có vương giả nào xây dựng ngôi mộ tại đây không?



Nhưng từ hang động toát ra uy hiếp, áo nghĩa không gian tàn khuyết làm mọi người hiểu rằng nó đúng là mộ địa Vương giả. Bởi vì chỉ có Vương giả Sinh Tử cảnh mới khống chế được áo nghĩa không gian, còn có thể ngưng tụ trước khi chết.



Vù vù vù!



Lâm Hiên là người thứ nhất chạy tới cửa hang, gã không vào ngay mà đợi Đông Phương Hiên Viên, Lâm Tiêu cùng đến. Ba người đứng cách cửa hang mấy trăm thước, nhìn chằm chằm hang động tối đen, sâu không thấy đáy, tràn ngập bí ẩn.



Ngân Văn Điện Báo chạy tới đằng sau Lâm Tiêu.



Ngân Văn Điện Báo gầm lên:



- Grao!



Ngân Văn Điện Báo dừng lại cách miệng hang ngàn thước, ánh mắt kiêng dè không đến gần hơn.



Lâm Tiêu nhướng mày nói:



- Ngân Văn Điện Báo dừng lại rồi, dường như nó kiêng dè điều gì.



Lâm Tiêu nhìn chằm chằm đằng trước:



- Bị hơi thở vương giả trong hang động chấn nhiếp sao?



Đông Phương Hiên Viên siết chặt Tử Điện Lôi thương định đi vào:



- Mặc kệ là tình huống gì, chúng ta vào hang trước đi.



Lâm Tiêu gọi Đông Phương Hiên Viên lại:



- Hiên Viên quận vương, chờ đã!