Võ Đạo Đan Tôn
Chương 91 : Huynh đệ tình thâm
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 91: Huynh đệ tình thâm.
- Lâm huynh, có ở đó không!
Buổi chiều, Lâm Tiêu đang tu luyện, chợt nghe ngoài phủ có tiếng gọi vọng vào.
- Là hai người bọn họ.
Nghe được giọng nói quen thuộc, trong lòng Lâm Tiêu vui vẻ, bước nhanh đi đến phía trước mở cửa ra, nhìn thấy Vương Kiện cùng Triệu Phi đang vui vẻ đứng ngoài cửa.
- Hai người các ngươi, mau vào đi.
Lâm Tiêu cười nói, dẫn hai người vào phòng khách sau đó châm trà nóng.
- Lâm huynh, chúc mừng.
Chờ Lâm Tiêu ngồi xuống, Vương Kiện vẻ mặt hưng phấn nói:
- Vốn hai chúng ta ngày hôm qua còn rất lo lắng cho ngươi, không nghĩ tới ngươi nhanh tấn câp chuẩn võ giả như vậy, đánh cho Lưu gia kia một cái tát thật kêu.
Vương Kiện cao hứng bừng bừng, trên mặt tươi cười vui vẻ từ nội tâm.
- Đúng vậy a, hơn nữa ta biết ngày hôm nay huấn luyện viên phán Lưu Lực phẩm hạnh không tốt, sáng hôm nay trực tiếp trục xuất Lưu Lực ra khỏi huấn luyện quán, hiện tại cả thành Tân Vệ không có huấn luyện quán nào nguyện ý thu Lưu Lực, sinh ý của Lưu gia cũng rớt xuống ngàn trượng.
Triệu Phi cảm khái nói ra,
Nhớ tới mấy tháng trước, Lưu gia thanh thế to lớn, Lưu Lực tại huấn luyện trong quán ngang ngược càn rỡ, việc ác bất tận, còn có Lưu Lỵ kia vênh váo tự đắc, không nghĩ tới lúc này mới mấy tháng ngắn ngủi, Lưu gia lại triệt để té ngã, rốt cuộc không nhìn thấy hy vọng quật khởi. Ngược lại Lâm Tiêu ngang trời xuất thế, từ luyện cốt kỳ trở thành chuẩn võ giả trẻ tuổi nhất thành Tân Vệ, lại còn có thanh danh hiển hách.
- Ha ha, không đề cập tới những chuyện này.
Lâm Tiêu mỉm cười, tiếp nhận chủ đề nói:
Vương Kiện cùng Triệu Phi là bằng hữu tốt của hắn trong huấn luyện quán, Lâm Tiêu thiệt tình hy vọng bọn họ trở nên cường đại hơn.
Cảm nhận được Lâm Tiêu kiên quyết, Vương Kiện hai người do dự một chút, cuối cùng khẽ cắn môi hạ quyết tâm tiếp nhận Ôn Nguyên Đan:
- Lâm huynh, đại ân của các ngươi hai người chúng ta nhớ rõ, yên tâm đi, tuy ngươi bây giờ vượt qua chúng ta, nhưng mà hai chúng ta sẽ không dễ dàng chịu thua đâu.
Trong ánh mắt Vương Kiện, Triệu Phi mang theo cảm kích, có nhất phẩm Ôn Nguyên Đan này, hai người bọn họ có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian, chỉ cần thiên phú đầy đủ, nói không chừng trong ba tháng sẽ đạt tới chuẩn võ giả.
- Ha ha, ta cũng kỳ vọng các ngươi trở thành chuẩn võ giả đấy.
Vương Kiện, Triệu Phi cảm động trong lòng, bọn họ xem ra, Ôn Nguyên Đan đối với Lâm Tiêu mà nói cũng là thứ vô cùng trân quý hữu dụng, tuyệt đối không có khả năng ngại nhiều, nhưng hôm nay Lâm Tiêu không chút do dự mang ra tặng cho bọn họ, loại tình nghĩa này cũng không chỉ là bằng hữu bình thường có thể làm được, đây chính là loại bằng hữu vì giúp bạn không tiếc tính mạng.
Ba người vừa uống trà, vừa trò chuyện kinh nghiệm võ đạo và chuyện xảy ra trong thành Tân Vệ. Lâm Tiêu hôm nay đã là nhất chuyển Chân Vũ giả, tại phương diện luyện tủy tấn cấp chuẩn võ giả có kinh nghiệm rất nhiều, thỉnh thoảng chỉ điểm cho hai người, ba người trò chuyện với nhau tới tối.
...
Trong nửa tháng kế tiếp, Lâm Tiêu ở trong nhà tu luyện, không dám có chút lười biếng.
Cho dù đã tấn cấp Chân Vũ giả, nhưng Lâm Tiêu vẫn yêu cầu bản thân mình rất cao, một gã cường giả chính thức sẽ không vì thành tựu trước mắt mà đắc chí, ánh mắt vĩnh viễn đều nhìn thẳng về phía trước.
Lúc đêm khuya, ánh mặt trăng sáng tỏ chiếu vào đình viện trống trải.
Lâm Tiêu mặc quần áo luyện công trên người, hắn đang di động cực nhanh, phiêu linh giống như lá cây, lại giống như chim en vui sướng, không ngừng vờn quanh trong đình viện, thân ảnh của hắn được ánh trăng chiếu rọi sinh ra cảm giác phiêu hốt.
Hô!
- Bát Diện Uy Phong!
Lâm Tiêu trong lúc di động cực nhanh hét to một tiếng, thân hình của hắn nhảy lên không trung, song chưởng đánh thẳng xuống dưới.