Võ Đạo Đan Tôn

Chương 913 : Khách không mời (2)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


- Bọn họ là ai ?



- Chẳng lẽ là tuyển thủ đại tái Phong Vân bảng mấy quý trước ?



- Không đúng, xem tuổi chỉ hơn hai mươi, nếu là tuyển thủ quý trước thì tuổi cơ bản hơn ba mươi, hơn nữa chúng ta không thể nào không biết mặt.



- Ở đâu chạy ra nhiều cường giả vậy ? Khí thế quá khủng bố, ở trước mặt bọn họ làm tan ghẹt thở.



Xung quanh quảng trường, các võ giả kinh hoàng lên tiếng. Nhất làg thí sinh được thứ hạng trong đại tái Phong Vân bảng lần này, ai nấy mặt tái xanh, không biết ở đâu chui ra nhiều cường giả như vậy.



Một thanh niên mặc võ phục màu đỏ cười khẩy nói:



- Thiên Thần sư huynh, đây là mấy người xuất sắc trong đại tái Phong Vân bảng lần này sao ? Nhìn cũng không ra gì, không đến Quy Nguyên cảnh. Mấy người ở giữa quảng trường thì tạm được, nhưng cũng chỉ có thế.



Tóc dài màu đen bay lên, thanh niên toát ra hơi thở nóng bỏng, ma khí âm trầm.



Trương Thuần Hi mở miệng hỏi:



- Các vị rốt cuộc là ai ? Dường như trước kia chúng ta ở Đế quốc Võ Linh chưa từng thấy mấy vị ?



Thanh niên mặc võ phục màu đỏ ngông cuồng nhìn đám người bên dưới, ánh mắt khinh thường nói:



- Ha ha ha ha! Năm người chúng ta vốn không phải là người Đế quốc Võ Linh, chúng ta đến từ Đế quốc Thần Võ, chuyến này tới đế đô của Đế quốc Thần Võ là có việc, nhưng nghe nói đại tái Phong Vân bảng quy cách cao nhất Đế quốc Võ Linh sẽ tổ chức tại đây nên đến xem. Tuy nhiên còn chẳng bằng không xem còn hơn, thật chẳng ra sao cả.



Nghe nói đối phương đến từ Đế quốc Thần Võ, có võ giả Quy Nguyên cảnh trợn tròn mắt kinh kêu:



- Đế quốc Thần Võ ? Ta nhớ ra rồi! Thanh niên áo đỏ là Hỏa ma Liệt Hùng, một trong các thiên tài trẻ tuổi nhất Đế quốc Thần Võ, uy danh hiển hách, danh chấn đế quốc!




- Nghe nói lúc Triệu Thiên Thần sinh ra thì trong Danh Kiếm sơn trang vang tiếng kiếm ngân, có luồng kiếm khí bắn thẳng lên trên trời, nên sau khi thành danh có biệt hiệu là Thiên Kiếm.



- Từ nhỏ đến lúc Triệu Thiên Thần lớn thiên tài thiếu niên thua trên tay hắn nhiều không đếm xuể, thật là biến thái. Không khí trong Đế quốc Thần Võ không như Đế quốc Võ Linh chúng ta, nó là vùng đất hỗn loạn, các quận hay đánh nhau, vô cùng tàn bạo. Bởi vậy thiên tài trong Đế quốc Thần Võ không dễ tính như chúng ta, mỗi người đều giết người như ngóe.



Ánh mắt Trương Thuần Hi trầm trọng, danh tiếng của Triệu Thiên Thần tạo áp lực lớn cho gã.



Mặc Thanh Hiên hừ lạnh một tiếng:



- Hừ! Thiên Kiếm ?



Kiếm khí nội liễm, mắt Mặc Thanh Hiên rực cháy chiến ý:



- Ta muốn xem Thiên Kiếm này có gì đáng sợ!



Mặc Thanh Hiên biểu hiện như thế, Trương Thuần Hi không tiện nói gì thêm:



- Mặc Thanh Hiên, nếu đối đầu với Triệu Thiên Thần thì nhớ hết sức cẩn thận. Giữa võ giả bình thường Đế quốc Thần Võ và Đế quốc Võ Linh ta ít khi có tiếp xúc, năm người đột nhiên đến không biết có mục đi đích gì.



Hoàng Phủ Chân hừ lạnh một tiếng:



- Mặc kệ là mục đích gì, mặc kệ là ai, đến Đế quốc Võ Linh vênh váo tức là bất kính với võ giả Đế quốc Võ Linh chúng ta!



Hoàng Phủ Chân hét to:



- Các vị Đế quốc Thần Võ, nơi này là Đế quốc Võ Linh ta, nếu mấy vị đến làm khách thì chúng ta hoan nghênh, không thì mời đi cho, đừng cản trở mấy người chúng ta luận bàn!