Võ Đạo Đan Tôn
Chương 922 : Vương giả ra tay. (1)
Ngày đăng: 00:51 19/04/20
Xẹt xẹt xẹt!
Triệu Thiên Thần hoàn toàn thiêu đốt chân nguyên, da thịt cháy đen, tóc vàng uốn quăn, tơ máu phun ra, gã đang thi triển cấm pháp hoàn toàn đáng sợ. Triệu Thiên Thần cười gằn, nụ cười đầy tà ý, ánh mắt vặn vẹo điên cuồng.
Triệu Thiên Thần quát to:
- Ngươi không thể nào đánh bại ta được, Triệu Thiên Thần ta mới là người mạnh nhất!
- Thiên Kiếm Chi Thương!
Các tơ máu chảy vào bảo kiếm trong tay Triệu Thiên Thần, ánh sáng đỏ tràn ngập. Triệu Thiên Thần cao lớn, vĩ ngạn, danh hiệu Thiên Kiếm giờ trở nên vô cùng âm trầm, đôi mắt đỏ nhìn Lâm Tiêu chằm chằm. Khi lực lượng lên đến tột đỉnh, Triệu Thiên Thần vung kiếm lên.
Ầm ầm ầm!
Kiếm quang chứa ánh sáng đỏ kiếm quang xuyên thấu hư không, như kinh hồng lôi điện làm người lạnh gáy.
- Cái gì ? Thiên Thần sư huynh còn có chiêu này ?
- Công kích đáng sợ quá, đây là cấm pháp gì ? Công kích của Thiên Thần sư huynh mạnh gấp đôi!
Triệu Thiên Thần còn tuyệt học cỡ đó làm mọi người giật mình. Đám người Kinh Vô Sông cùng đến từ Đế quốc Thần Võ cũng rung động. Bọn họ quen Triệu Thiên Thần đã lâu nhưng lần đầu tiên thấy gã thi triển tuyệt học cấm thuật kỳ dị như thế.
Cục diện sẽ thay đổi sao ?
Trái tim mọi người treo cao.
Lâm Tiêu lắc đầu, ngón trỏ tay phải chỉ một cái.
Ngay sau đó.
Một chỉ ảnh vô hình bay ra, xuyên thấu cơ thể Triệu Thiên Thần, mang đi một phần chân nguyên. Bị thiếu chân nguyên làm Triệu Thiên Thần trong trạng thái thiêu đốt chân nguyên toàn diện lực lượng bị mất cân bằng, công kích chưa đến gần Lâm Tiêu đã tan vỡ.
Đột nhiên trên bầu trời Thành Tinh Tú xé một khe nứt to, một bàn tay khổng lồ vươn ra từ khe nứt. Bàn tay trong suốt như ngọc đè xuống Lâm Tiêu đứng giữa quảng trường, uy nhiếp khủng bố ập xuống. Mọi người nín thở, đôi mắt tràn ngập kinh khủng.
- Tiểu tử ngông cuồng, không cho phép ngươi làm nhục thiên tài Đế quốc Thần Võ ta!
Bàn tay to đè xuống, không gian đóng băng, không ai nhúc nhích được. Các quận vương Đông Phương Hiên Viên cũng bị ức chế chặt chẽ, bọn họ như con rùa bị ấn dưới đất, xương kêu răng rắc.
Vương giả Sinh Tử cảnh.
Đám người Đông Phương Hiên Viên trong mắt đầy kinh khủng, chỉ có Vương giả Sinh Tử cảnh mới đóng băng hư không, nghiền bọn họ như nghiền một con kiến.
Thanh âm bá đạo uy nghiêm hét to:
- Địa Kiếm Vương, nơi này là Đế quốc Võ Linh ta, thiên tài Đế quốc Võ Linh không đến lượt ngươi dạy!
Hư không bên ngoài Thành Tinh Tú nứt ra, một bóng người cao lớn xuất hiện. Một quyền lao tới đánh nát bàn tay to đang chụp về hướng Lâm Tiêu.
Uy nhiếp cường đại lan tỏa, hư không giam cầm mọi người trở lại bình thường. Đám người thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi, mặt đỏ rực.
Mọi người kinh kêu, lòng kích động.
- Võ Vương!
- Là Võ Vương đại nhân!
Người đến là Võ Vương Bách Lý Chiến của Đế quốc Võ Linh.
Một nam nhân trung niên mặc áo vàng bước ra từ hư không, lưng cõng kiếm to, mặt đầy sát khí, vô cùng đáng sợ có khí thế càn quét vô địch. Khí tức trấn áp hư không quanh người nam nhân trung niên áo vàng run rẩy như không chịu nổi lực lượng của gã.
- Hừ! Bách Lý Chiến, ngươi muốn ngăn cản ta ? Đệ tử Đế quốc Thần Võ ta bị đệ tử Đế quốc Võ Linh ngươi nhục nhã, chẳng lẽ bỏ qua như vậy sao ?