Võ Đạo Đan Tôn

Chương 929 : So đấu tốc độ (1)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


Lâm Nhu bĩu môi:



- Tiếc rằng tam muội không thể đi theo các ca ca.



Trần Phượng Lan nói:



- Nghe nói Sinh Tử Quỳnh Lâu gì đó vô cùng nguy hiểm, nghe tên đã thấy ghê. Ngươi là nữ hài tử, bớt góp vui đi.



Lâm Vệ Quốc góp lời:



- Mẫu thân của ngươi nói đúng.



Lâm Nhu chu môi:



- Phụ thân, mẫu thân không hiểu.



Vẻ mặt Lâm Vệ Quốc đột nhiên nghiêm trang nói:



- Ta đây thực sự không hiểu. Ta chỉ cần biết là 3 huynh đệ muội các ngươi là do ta mẹ các ngươi sinh ra.



- Ha ha ha ha!



Lâm Vệ Quốc hiếm khi nói đùa, chọc cho cả nhà cười to, trong sân tràn ngập tiếng cười.



Bởi vì thời gian có hạn, trong vòng ba ngày Quận vương Đông Phương Hiên Viên đã chọn xong ba cường giả khác, toàn là nổi bật trong một đám cường giả.



Ba người này lớn tuổi nhất là Hứa Chính, ba mươi tám tuổi, cánh tay to lớn lạ thường, khuôn mặt già dặn chính chắn, thực lực là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Người thứ hai tên Lãnh Uyên Minh, ba mươi bảy tuổi, cũng là cường giả Quy Nguyên cảnh hậu kỳ đỉnh phong, lưng giắt cây roi, người phát ra khí lạnh âm trầm. Người cuối cùng tên Giang Trần, trẻ nhất trong ba người, ba mươi lăm tuổi, thực lực là Quy Nguyên cảnh hậu kỳ.



Ba người khá nổi tiếng trong Quận Hiên Dật, coi như nổi bật mấy năm gần đây, đứng đầu tất cả.


Trong bụng Giang Trần bực bội nhưng ngoài mặt gã cười toe toét làm bộ vô tình hỏi.



Nghe Giang Trần hỏi, Hứa Chính, Lãnh Uyên Minh làm bộ vô tình liếc sang Lâm Tiêu, ánh mắt thắc mắc.



Lâm Tiêu cười cười không giải thích.



Đông Phương Nguyệt Linh mỉm cười nói:



- Các người không biết, danh ngạch của Lâm Tiêu không phải từ Quận Hiên Dật. Đế quốc ban danh ngạch, mỗi quận được năm cái. Là Bách Lý Tỉ bệ hạ khâm điểm Lâm Tiêu vào đội.



Mọi người sửng sốt, sau đó hiểu ra:



- Hóa ra là vậy, bệ hạ khâm điểm.



Ngẫm lại cũng đúng, dù Quận vương Đông Phương Hiên Viên có thiên vị thế nào cũng không thể trái lệnh của đế quốc.



Nhưng như vậy càng làm Giang Trần ghen tỵ hơn nhiều.



Trong lòng Giang Trần nảy ra một ý nghĩ:



- Nghe nói Lâm Tiêu là đệ nhất thiên tài của đế quốc, không biết thực lực thật sự như thế nào.



Giang Trần mỉm cười nói:



- Các vị, ta có đề nghị thế này. Bây giờ chỉ còn mười ngày là đến thời gian đế quốc quy định. Thời gian gấp gáp, hay chúng ta tăng tốc độ đi ? Đến đế đô trước tranh thủ ít thời gian chuẩn bị ?



Bởi vì sáu người cùng nhau chạy đi nên mọi người giữ cùng một tốc độ.