Võ Đạo Đan Tôn
Chương 95 : Tất cả hiển lộ thân thủ
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 95: Tất cả hiển lộ thân thủ.
Trong loại trường hợp này, đám lão nhân khó tránh sinh ra cảm giác ưu việt, đây là bẩm sinh, không có quan hệ tới thực lực.
- Vậy còn không nhất định, nghe nói lần này có vài nhân vật mới thiên phú cao và thực lực không tệ, như Vu Dịch Văn, Lữ Tuyết, Lâm Tiêu, Dương Huy bốn người danh tiếng lừng lẫy, đặc biệt là Vu Dịch Văn cùng Lâm Tiêu, thực lực của bọn họ chắc chắn không yếu hơn những người tham gia một, hai lần khảo hạch thực chiến.
Một tên thiếu niên eo quấn dây lưng đỏ nói ra.
- Ha ha, lão Nhị, chúng ta nhìn kỹ đi, nổi danh có dùng được sao? Đây chính là khảo hạch thực chiến, không có quan hệ lớn tới thiên phú và danh tiếng, ngược lại liên quan lớn tới tâm tính, những thiếu niên thiên tài này thiên phú rất mạnh, thế nhưng mà dù sao không có trải qua sóng gió, toàn bộ thực lực phát huy bảy thành là rất tốt, còn muốn thông qua khảo hạch? Không có khả năng, không có khả năng!
Lão La lắc đầu, thần sắc chắc chắc.
- Tiếp theo, Dương Huy.
Lúc này Chúc Sơn lạnh lùng quát lên, mọi người nhìn sang, chỉ thấy một thân thiếu niên mặc trang phục màu đen bình tĩnh tiến lên, cũng không do dự, trực tiếp đi tới giá binh khí cầm lấy chiến đao.
Dương Huy năm nay mười sáu tuổi, thời điểm ở luyện tủy kỳ chiến đấu với ba tên cao thủ cùng cấp mà không bại, còn đánh hai tên bị thương, cho nên thanh danh lan xa.
Trong đám chuẩn võ giả mới nổi danh có bốn người mà thôi, Dương Huy xuất hiện lập tức khiến cho mọi người chú ý, ngay cả chấp sự võ giả liên minh cũng đoán xem Dương Huy có thể duy trì mấy hô hấp.
Rống!
Dương Huy vừa tiến vào trong phòng, Tật Phong Lang bạo ngược lập tức nhào lên, thân hình cao lớn tốc độ cực nhanh, nó lao tới Dương Huy như thiểm điện, hai mắt khát máu làm người ta sợ hãi.
- Hừ!
Dương Huy hừ lạnh một tiếng, ánh mắt bỗng nhiên co rút lại, thân hình di động qua một bên tránh né công kích của Tật Phong Lang, đồng thời chiến đao trong tay nhanh như tia chớp bổ vào hông Tật Phong Lang.
Xùy!
Đao mang sâm lãnh chém xuống một nhúm lông của Tật Phong Lang.
Đối mặt Tật Phong Lang tấn công, Lữ Tuyết thần sắc lạnh lùng, nàng nghiêng người một cái, thân thể lăng không nhảy lên, phiêu nhiên như tiên tử, nhẹ nhõm tránh thoát được.
- Tốt!
Rất nhiều võ giả ở đây kinh hô thán phục.
- Thân pháp thật đẹp!
- Không hổ là Lữ Tuyết.
Không ít người cảm khái từ đáy lòng.
Trong phòng Lữ Tuyết nhẹ nhàng như tiên tử, dáng vẻ thướt tha mềm mại, giống như Hằng Nga từ nguyệt cung hạ phàm, nàng chẳng khác gì con bướm vờn hoa, cho người ta cảm giác hoa mắt, như hoa trong gương, như trăng trong nước, xinh đẹp đọng lòng người.
Trong căn phòng nhỏ hẹp này, Tật Phong Lang mỗi một lần công kich đều bị nàng tránh né dễ dàng, dẫn tới mọi người sợ hãi thán phục.
Nhưng mà Tật Phong Lang dù sao cũng là nhất tinh yêu thú, lợi dụng không gian nhỏ hẹp của gian phòng lần lượt tiến sát tới, rốt cục trong thời gian ngắn đã bức Lữ Tuyết vào một góc phòng.
Uống!
Đối mặt công kích không thể tránh né của Tật Phong Lang, Lữ Tuyết quát một tiếng, đoản đao ra sức đánh ra một chiêu thật mạnh.
- Đinh!
Đao trảo va chạm, đoản đao trong tay Lữ Tuyết rời khỏi tay, mà bản thân của nàng bị lực phản chấn đánh bay vào vách tường, trong miệng phun máu tươi. Thần sắc Lữ Tuyết không thay đổi, trước khi Tật Phong Lang tiếp tục công kích đã bước ra khỏi phòng, rời khỏi chiến đấu, ngực của nàng dồn dập, hiên nhiên bị thoát lực không nhẹ.
Chúc Sơn kiểm tra thương thế của Lữ Tuyết, mỉm cười tuyên bố:
- Lữ Tuyết, ba mươi sáu hô hấp!