Võ Đạo Đan Tôn

Chương 963 : Ốc đảo trong hoang mạc (1)

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


Từ lúc hấp thu da Thiên Mãn Vương, Phân thân Toản Địa Giáp lĩnh ngộ áo nghĩa sinh tử đã đến trình độ kinh người, nó có cảm giác ở lại không gian tầng thứ ba vài tháng thì chắc chắn trăm phần trăm nắm giữ áo nghĩa sinh tử, trở thành Nửa Bước Yêu Vương.



Hoang mạc mênh mông bát ngát, nhìn xung quanh không một bóng người.



Đột nhiên khi đi qua một mảnh sa mạc, cát dưới chân Phân thân Toản Địa Giáp nổ tung. Một cái bóng vàng đất vọt lên.



Phân thân Toản Địa Giáp không bao giờ thả lỏng cảnh giác, ngay khi bóng dáng vàng đất lao lên thì cái đuôi to của nó quét qua.



Bùm!



Hạt cát nổ tung theo gió rơi xuống hoang mạc.



Rào rào!



Nhiều dòng chảy cát mấp máy cuối cùng hình thành thú cát cao mấy thước, màu vàng đất. Hạt cát chuyển động quanh thân nó, cực kỳ quái dị.



Lâm Tiêu thầm giật mình. Đây là quái vật gì? Trước kia Lâm Tiêu chưa từng nghe hay gặp qua.



Vù vù vù!



Quái vật cát màu vàng đất lại tấn công.



Lâm Tiêu thi triển Thông Thiên Nhất Trảm, tia sáng lạnh sắc bén cắt qua không trung. Quái vật cát màu vàng đất bị tách lìa năm khúc. Cát nổ tung nhưng lại dung hợp giữa không trung hóa thành mũi nhọn đâm mạnh vào vảy trên người Phân thân Toản Địa Giáp.



Ầm!



Không biết mũi nhọn hình thành như thế nào mà vô cùng sắc bén, đâm thủng vảy ngoài người Phân thân Toản Địa Giáp. Thoáng chốc lực lượng sinh mệnh trong người Phân thân Toản Địa Giáp xói mòn, cơ bắp bị thương co rút lại giống mấy cái xác bị hút hết tinh huyết trong hai tầng trước.




Phân thân Toản Địa Giáp vỗ đôi cánh vàng biến thành luồng sáng vàng, cái đuôi thô to quất ra đập vào đao quang của Độc Cô Phá Thiên.



Phập phụt!



Đao quang chứa kiếm ý bất bại thập phẩm viên mãn tan nát, cái đuôi của Phân thân Toản Địa Giáp cũng đau nhức. Một số vảy vàng sậm nứt rạn chảy máu.



- Thông Thiên Nhất Trảo!



Móng vuốt vàng từ trên trời giáng xuống chứa uy hiếp đại đạo không thể ngăn cản. Độc Cô Phá Thiên huơ trường kiếm, bùm một tiếng thân thể gã bay ngược ra ngàn thước. Tầng cát dọc đường đi bắn tung tóe. Độc Cô Phá Thiên khựng lại, chân nguyên sôi trào, cổ họng ngứa ngáy.



Độc Cô Phá Thiên nhìn chằm chằm Phân thân Toản Địa Giáp, lòng thầm giật mình. Không thể nào, Cầu Bài Nhất Kiếm của gã có thể phá thủng nguyên khí phòng ngự thượng phẩm vậy mà chỉ chém vỡ mấy miếng vảy của yêu thú màu vàng, đùa sao?



Lần đầu tiên trong lòng Độc Cô Phá Thiên thấy uy hiếp cực lớn, đôi mắt trầm trọng.



Ầm!



Độc Cô Phá Thiên thiêu đốt chân nguyên đến cực độ, chiến ý cực kỳ đậm đặc phóng lên cao. Lúc trước Độc Cô Phá Thiên đánh nhau với quái vật lưng mọc dây leo xanh khiến gã mệt nhọc, cộng thêm Thông Thiên Nhất Trảo làm kinh mạch trong người đứt đoạn, đau nhói. Độc Cô Phá Thiên uất nghẹn, chẳng lẽ hôm nay gã sẽ té mương tại đây sao?



Không đợi Độc Cô Phá Thiên suy nghĩ nhiều, yêu thú màu vàng vọt lên trời, hơi thở yếu dần, cuối cùng biến thành luồng sáng vàng khuất mắt gã.



Độc Cô Phá Thiên không dám khinh thường, tiếp tục cảnh giác thật lâu. Sau khi chắc chắn yêu thú màu vàng thật sự rời đi thì Độc Cô Phá Thiên thở phào nhẹ nhõm, lòng thầm khó hiểu.



Chuyện gì đây? Rõ ràng yêu thú màu vàng chiếm ưu thế, tại sao nó bỏ đi ngay?



Chuyển nguy thành an khác lạ thế này làm Độc Cô Phá Thiên khó mà chấp nhận.