Võ Đạo Đan Tôn
Chương 982 : Giao dịch
Ngày đăng: 00:51 19/04/20
Độc Cô Phá Thiên nhìn hướng yêu tộc, ánh mắt trầm trọng. Sau khi đánh nhau với Phân thân Toản Địa Giáp, hiện tại Độc Cô Phá Thiên bỏ đi lòng khinh thường yêu tộc. Theo tình huống bình thường thì bọn họ đã đến điểm cuối cùng tầng thứ ba của Sinh Tử Quỳnh Lâu, nếu Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết, Lăng Thiên Hậu thành công thì tốt. Cường giả trong yêu tộc sẽ không để mặc ba người vào tầng thứ bốn. Nếu thất bại, ba người bị thương nặng rút về, yêu tộc sẽ không bỏ qua cơ hội công kích bọn họ, khi đó sẽ là tai họa lớn cho tất cả võ giả nhân loại có mặt.
Giờ phút này, trận doanh yêu tộc có mấy tồn tại cường đại tụ tập với nhau, đôi mắt lạnh băng khát máu nhìn chằm chằm đội nhân tộc.
Một con yêu lang đen thui, ma khí dâng trào, da lông như có lửa đốt cháy nhìn hướng đội nhân loại, mắt đen lóe tia độc ác:
- Hiện tại chúng ta đã đến tầng thứ ba Sinh Tử Quỳnh Lâu, có cần giết hết võ giả nhân loại tại đây không?
Một con vượn màu vàng bộc phát khí thế mạnh mẽ, mắt đỏ nhìn trời, nhếch môi nói:
- Hắc Nguyệt, ngươi vội vã làm gì? Các ngươi đã quên mục đích của các đại nhân sao? Trước khi đi vào Sinh Tử Quỳnh Lâu các đại nhân đã nói rõ ràng mục tiêu là sinh mệnh chi tinh, không cần quan tâm võ giả nhân loại.
- Hừ! Kim Nha, không cần ngươi nhắc nhở ta. Đương nhiên ta không quên mục đích của các đại nhân, nhưng những võ giả nhân loại rình rập một bên làm ta khó chịu.
Một con cự long màu đỏ mở miệng nói:
- Có gì khó chịu? Ngươi hãy nhìn bầy thực thú cát đông đúc ở lối vào tầng thứ bốn, không chừng chúng ta sẽ phải liên hợp với đám võ giả nhân loại.
Hắc Nguyệt trợn to mắt nói:
- Cái gì? Hợp tác với võ giả nhân loại?
Cự long màu đỏ ánh mắt hờ hững nói:
- Đương nhiên, miễn khiến các đại nhân vừa lòng, chút chuyện này có là gì?
- Gri!!!
Một con lôi ưng màu tím xẹt qua không trung đáp xuống bầy yêu thú, toàn thân đẫm máu, người bị rụng nhiều lông chim sắt, cực kỳ chật vật.
Yêu lang màu đen nhìn lôi ưng màu tím, hừ lạnh một tiếng:
- Tử Điện, sao ngươi ra nông nỗi này?:
Yêu tộc và nhân loại chính là tử địch, hận không thể ăn sống đối phương lưỡng, làm sao sẽ giao dịch được?
Cự long màu đỏ liếc mắt mọi người, dùng bí pháp hét to:
- Nhân loại các ngươi có một câu gọi là không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có ích lợi mãi mãi. Ta tin anh kiệt nhân loại các vị hiểu đạo lý đơn giản này.
- Ta tin các vị và yêu tộc chúng ta đều muốn vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu. Nhưng số lượng thực thú cát quá nhiều, hay hai tộc nhân, yêu chúng ta cùng hợp tác đi? Chỉ có như vậy chúng ta mới đi vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu được, đây là chuyện đôi bên cùng có lợi.
Đám người Độc Cô Phá Thiên sửng sốt.
Các võ giả châu đầu ghé tai bàn tán. Bọn họ không ngờ những yêu thú này đến là muốn hợp tác. Yêu tộc, nhân tộc chém giết nhau hơn hai ngàn năm trên Đại lục Thương Khung, tộc nhân của hai bên chết trong tay đối phương đã lên con số trăm ức. Thù hận giữa yêu tộc, nhân tộc có đổ hết nước ngũ hồ ra cũng không rửa hết được. Nhưng không ngờ đám yêu thú lại nêu đề nghị này.
Nghĩ kỹ lại, nhiều võ giả bị đề nghị đánh động. Sinh Tử Quỳnh Lâu luôn chỉ mở ra ba tầng đầu, càng vào sâu bên trong thì báu vật càng nhiều, lực lượng sinh mệnh càng lúc càng đậm đặc. Mới tầng thứ ba đã khiến Độc Cô Phá Thiên, Lăng Thiên Hậu, Tiêu Thu Tuyết đột phá trong thời gian ngắn ngủi. Nếu vào tầng thứ bốn, trừ có nhiều báu vật ra chắc càng nhiều lực lượng sinh mệnh đậm đặc hơn cho bọn họ đột phá.
Nghĩ đến đây nhiều người tim đập nhanh.
Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết liếc nhau, ánh mắt khó hiểu.
- Đám yêu thú này muốn làm cái quái gì?
Nhưng đề nghị của yêu thú làm bọn họ động lòng. Nếu hợp sức tất cả Nửa Bước Vương giả của yêu tộc, nhân tộc lại có lẽ sẽ có cơ hội vào tầng thứ bốn Sinh Tử Quỳnh Lâu.
Không đợi Độc Cô Phá Thiên trả lời, Lăng Thiên Hậu giành nói trước:
- Được, ta đồng ý.
Lăng Thiên Hậu đợi ở đây đã lâu, gã sốt ruột muốn vào tầng thứ bốn.
- Còn hai vị khác?
Độc Cô Phá Thiên, Tiêu Thu Tuyết nhìn nhau, lại nhìn các cặp mắt võ giả mong chờ, hai người gật đầu.