Võ Đạo Đan Tôn

Chương 986 : Máu của Yêu Vương

Ngày đăng: 00:51 19/04/20


- Chậc chậc, tinh huyết bản mệnh của Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng là thứ tốt. Máu toàn thân một Yêu Vương Sinh Tử Cảnh đệ tam trọng đều tinh huyết hết chưa chắc được mấy giọt tinh huyết bản mệnh. Một giọt này đủ làm trọng thương Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng bình thường.



Lâm Tiêu biến sắc mặt hỏi:



- Khủng bố vậy sao?



Có thể trọng thương Vương giả Sinh Tử cảnh đệ nhất trọng, hèn gì Lâm Tiêu chỉ có mười phần trăm sống sót. Nhóm Đông Phương Nguyệt Linh thì không có chút cơ hội nào.



- Nhưng ngươi yên tâm, vật nhỏ màu đỏ này đang hù ngươi thôi.



Thái cổ thương long xì cười:



- Một khi kích phát máu của yêu vương sẽ công kích không chừa ai. Nó ở ngay trung tâm vụ nổ phải chịu đựng uy lực lớn nhất. Tuy cự long màu đỏ này là yêu thú viễn cổ thuần huyết nhưng xác suất sống sót sau khi máu của yêu vương nổ không cao hơn ngươi bao nhiêu.



Thái cổ thương long cười ranh mãnh:



- Đương nhiên nếu cự long màu đỏ dám kích phát thì ngươi cũng đừng lo. Khi ấy ngươi đừng chống cự, ta sẽ mang ngươi vào không gian trong Thương Long Tí. Chỉ bằng vào máu của yêu vương muốn phá hoại Thương Long Tí là con kiến lay cây!



Lâm Tiêu kinh ngạc hỏi:



- Thương Long Tí còn có công năng này?



Lâm Tiêu hỏi:



- Những người khác thì sao?



- Những người khác thì không được. Bởi vì ngươi là chủ nhân của Thương Long Tí nên ta mới mang ngươi tùy thời vào không gian được.



Lâm Tiêu gật đầu. Sau khi biết đặc tính của máu của yêu vương, Lâm Tiêu tạm thả lỏng tinh thần, hắn không tin cự long màu đỏ dám kích phát máu của yêu vương, chẳng qua muốn hù hắn.



Lâm Tiêu cười khẩy nói:



- Có giỏi thì ngươi cứ kích phát.



Con ngươi cự long màu đỏ co rút:



- Ngươi nghĩ ra không dám sao?



Yêu nguyên từ người cự long màu đỏ rót vào máu của yêu vương, toát ra khí tức kinh khủng. Khí tức hồng hoang màu đỏ ngút trời, uy hiếp mãnh liệt làm mọi người hoảng sợ biến sắc mặt, ánh mắt kinh hoàng.



Lâm Tiêu lạnh lùng cười:



- Ha ha ha, ngại quá, ta cảm thấy ngươi không dám làm tiếp đâu.
Lâm Tiêu không thèm ngước lên nhìn, quát:



- Cút!



- Ngươi . . .!



Đã bao giờ Lăng Thiên Hậu chịu uất ức như vậy?



Lăng Thiên Hậu tức giận nói:



- Tiểu tử, ngươi nghĩ ta không dám giết ngươi sao? Chết đi!



Mặt mày Lăng Thiên Hậu đầy sát khí, uy hiếp bá đạo uy mãnh đến mức tận cùng bao phủ Lâm Tiêu, một quyền đánh ra.



Đột nhiên phía chân trời vọg lại tiếng hừ lạnh:



- Dám ra tay với huynh đệ của ta? Đã hỏi qua ta chưa?



Một luồng sáng đen xé gió bay tới ngăn lại đòn công kích mạnh mẽ của Lăng Thiên Hậu.



Ầm ầm ầm!



Chân nguyên cường đại khuếch tán, cát đá xung quanh mọi người bay tứ tán hình thành cái hố to vài trăm thước.



Vù vù vù!



Tiếng xé gió vang lên, vài bóng người đáp xuống cạnh Lâm Tiêu. Hai người dẫn đầu khí thế cường đại, đều đến cảnh giới Nửa Bước Vương giả, là Lâm Hiên và Tiêu Càn.



Lâm Tiêu mừng rỡ đứng dậy:



- Đại ca có sao không?



Đông Phương Nguyệt Linh thì kích động mắt ngấn lệ.



Lâm Hiên cười to bảo:



- Đương nhiên là ta không sao.



Lâm Hiên lạnh lùng nhìn Lăng Thiên Hậu:



- Lăng Thiên Hậu, ngươi dám xuống tay với huynh đệ của ta, nếu không nói rõ ràng thì ta sẽ giết ngươi ngay!