Võ Đạo Đan Tôn
Chương 99 : Nghênh phong nhất đao trảm (2)
Ngày đăng: 00:44 19/04/20
Chương 99: Nghênh Phong Nhất Đao Trảm. (2)
Lâm Tiêu ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Vu Dịch Văn ở cách đó không xa thần sắc kiên định đang nhìn mình, trong đôi mắt không hề có khinh thị và cao ngạo như lúc đầu nữa, có chăng chỉ là kiên quyết trước ngay chưa từng có.
Lâm Tiêu hiển nhiên không ngờ rằng Vu Dịch Văn có thể nhanh chóng thoát khỏi thất lạc như vậy, đủ để nhìn ra võ đạo ý chí của hắn vẫn có chút kiên định, bất quá Lâm Tiêu sao có thể để một người đã bị mình vượt qua lại vượt qua mình được.
- Ngươi không có cơ hội.
Lâm Tiêu đạm mạc lên tiếng, chợt quay người rời đi, trong giọng nói lạnh lùng để lộ ra tự tin cường đại không gì sánh kịp.
. . .
Về đến trong nhà, giờ phút này mới qua giữa trưa không lâu, Lâm Tiêu dùng qua bữa trưa đơn giản liền nhốt mình vào phòng, từ dưới giường lấy ra một cái bao phục.
Mở bao phục ra, ánh mắt Lâm Tiêu không dừng lại ở đan dược trên đó, mà trực tiếp cầm lên thanh chiến đao tìm được trong sơn động của Đại Lực Ma Viên lúc trước.
Bá!
Lâm Tiêu cầm lấy chiến đao lăng không vãn mấy cái đao hoa, ánh đao diệu người hiện lên trong phòng, lại lăng không sinh ra vài phần hàn ý sâm lãnh chói mắt.
- Mười ngày sau chính là dã ngoại khảo thí, dã ngoại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, hơi không cẩn thận sẽ bỏ mạng ngay, trước trước ta chưa tấn cấp nhất chuyển, tu luyện đao pháp thuần túy là lãng phí thời gian, bất quá bây giờ lại khác, ta phải thừa dịp mười ngày này cố gắng tăng lên thực lực của mình.
Lâm Tiêu có được Toản Địa Giáp phân thân hiểu rất rõ nguy hiểm ngoài dã ngoại, tuy rằng thực lực của hắn hơn xa những Chuẩn Võ giả còn lại, nhưng trong lòng vẫn vô cùng cẩn thận, không dám có chút chủ quan, trực tiếp xuất ra đao phổ bí tịch Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, lật qua xem xét
Hơn nữa lúc xuất đao có một chú ý, đó chính là phải nhanh, mà lại chuẩn, dựa theo yêu cầu tu luyện Nghênh Phong Nhất Đao Trảm thì phải làm được một đao chém ra đồng thời chặt đứt năm phiến lá cây bay xuống, mới xem như luyện thành chính thức .
Cái này phi thường khó.
Lá cây từ không trung bay xuống, bởi vì lực cản của gió, quỹ tích rơi xuống sẽ phiêu hốt bất định rất khó nắm chắc, hơn nữa lá cây phi thường nhẹ, chiến đao bình thường cũng không quá sắc bén, bởi vậy nhất định phải có đủ lực lượng, tốc độ nhanh, mới có thể chặt đứt được lá cây.
Dùng chiến đao một đao chặt đứt năm phiến lá cây, cái này còn khó hơn chặt đứt năm cọc gỗ nhiều.
Cái này là một khảo nghiệm cực kỳ khó đối với sức quan sát và phát lực lúc rút đao của võ giả.
Lâm Tiêu nhiều lần luyện tập, không biết tại sao, mỗi lần xuất đao trong lòng Lâm Tiêu đều có một loại trực giác, đó chính là mình và động tác tiêu chuẩn tương kém bao nhiêu, cho dù bất luận một chút sai lầm nào thì trong lòng cũng đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
Lúc đầu, động tác của Lâm Tiêu cũng không tiêu chuẩn, nhưng theo dần dần luyện tập, thời gian dần qua điều chỉnh, mới không đến nửa canh giờ, Lâm Tiêu đã cảm giác được động tác xuất đao của mình đã vô cùng tiêu chuẩn rồi, không có một tia khác biệt với trên bí tịch nói.
Bởi vì chiêu thức Tà Nguyệt Trảm này thập phần đơn giản, bởi vậy đao pháp tu luyện cũng không khó, khó chính là lộ tuyến nguyên lực vận hành và kỹ xảo phát lực.
Sau khi tu luyện đao pháp không sai biệt lắm, Lâm Tiêu lại lần nữa mở ra bí tịch, quan sát lộ tuyến nguyên lực vận hành của thức thứ nhất.
Bất luận một môn võ kỹ nào cũng đều là chiêu thức và tâm pháp kết hợp, cái gọi là tâm pháp bao gôm cả ý cảnh, lộ tuyến vận hành nguyên khí nhiều phương diện, một môn võ kỹ nếu chỉ tu luyện chiêu thức, vậy thì thi triển ra chỉ có hình mà không có thần, coi như là uy lực cũng xa xa không được lợi hại như trên bí tịch đã nói đến.
Lật ra bí tịch Nghênh Phong Nhất Đao Trảm, tìm được trang tâm pháp thức thứ nhất, Lâm Tiêu dựa theo giảng thuật trên đó khoanh chân mà ngồi, nhắm hai mắt lại, đồng thời Nguyên Trì trong cơ thể có chút xoay tròn, phóng xuất ra một tia nguyên lực dựa theo lộ tuyến vận chuyển của thức thứ nhất Tà Nguyệt Trảm chậm chạp vận chuyển đi.