Võ Đạo Lục Sắc Tình
Chương 1 : Dị Tượng +18
Ngày đăng: 00:45 27/06/20
Đại Lục Thánh Võ lấy võ đạo làm chủ ,cảnh giới phân chia từ cấp một đến chín có ba tiểu cảnh giới Sơ kỳ ,Trung kỳ,Hậu kỳ,Cường giả như mây tung hoành khắp nơi, Yêu tộc chính là từ yêu thú hấp thụ linh khí thiên địa tu luyện mà thành, Xưa nay hai vẫn tranh giành quyền làm chủ Đại Lục này không ngừng giao tranh với loài người.
Giữa hai chủng tộc đã hình thành không bao giờ kết thúc thù oán phân tranh.
Một trăm năm trước yêu tộc khí thế hùng mạnh được chín vị cấp tám đỉnh phong Yêu Vương,Xuất lĩnh hàng vạn Yêu Thú cùng với yêu tộc phía nhân loại phát động tiến công,Đại Lục chìm trong thây khô biển máu trong hai mươi năm..
Không biết bao nhiêu nhiều người vì bảo vệ gia viên đã phải hy sinh.
Không chỉ có loài người hy sinh mà còn yêu tộc, thứ gì điều phải có cái giá, ngay cả khi phát động chiến tranh là yêu tộc cũng không tránh khỏi bị nhân loại phản sát.
Nhân loại các bậc lãnh tụ vẫn đang không ngừng chèo chống lại yêu tộc càng xu hướng bại lui,Tại thời điểm này liên tục xuất hiện tám vì cường giả trẻ tuổi võ tu từ chín châu xuất hiện tại Hồng Lĩnh sơn mạch "Các ngươi xâm phạm ta nhân tộc, tất đáng bị tru diệt " Một kiếm chém xuống bầy yêu thi thể đầy đất.
Người vừa xuất kiếm chính là Tống Thần Phong đệ tử của Thiên Kiếm Các tại Vân Châu.
Hồng Lĩnh chỗ sâu trong hai vị Yêu Vương là Thương Lang Hạo cùng Hổ Thiên Yêu biết được tin tức nổi giận giết đến.
Song phương gặp nhau hết sức đỏ mắt, Khí hung hãn không một lời đã động thủ,Tám tên cường giả không ngừng gian nan chống cự.
Hai tên Yêu Vương này chính là thống trị mạnh nhất một trong yêu tộc bây giờ.
Tình hình chiến đấu có chút rơi vào thế yếu,Tám tên cường giả điều là Thiên kiêu chi tử,Nhưng lại không bằng yêu tộc thể chất cường đại.
Hồng Lĩnh sơn mạch nơi xa xuất hiện một thân Bạch Y thanh niên, Trong tay cầm một thanh trường kiếm ,Cùng với một nữ tử mặc Thanh Y váy dài đang hướng nơi xa giao đấu lại gần;Nữ tử dung mạo Kinh tài tuyệt diễm mày liễu như yên,Dáng người hoàn mỹ đặc biệt là một đôi trước ngực cao ngất không ngừng phập phồng theo từng hơi thở.
Hai người đứng chung với nhau như thần tiên quyến lữ.
"Trận chiến này cũng nên chấm dứt " Bạch Y thanh niên nhẹ nói ra..
Nữ tử mỉm cười có chút u buồn nói "Nên chấm dứt, cuộc sống hiện tại khiến người chán ghét ,nơi nào cũng toàn cảnh tượng địa ngục trần gian"
Nàng không nghi ngờ lời hắn nói vì hắn có thực lực để nói lên những lời này.
"Giải quyết xong chuyện này chúng ta ẩn cư sơn lâm đi" Thanh niên mở miệng nói.
Nữ tử ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái rồi cúi đầu nói " n..Ta nghe chàng"
" Ha Ha ! Tiểu tử còn hôi sữa đâu ra ,Không biết tự lượng sức mình, còn ở đó nói lời ngông cuồng ".
Thương Lan Yêu Vương khí thế hung hăng hết sức nhẹ nhõm hóa giải những công kích sắt bén đến bản thân ; Hướng phía thanh niên cuồng tiếu nói.
"Có ngông cuồng hay không thì người phải hỏi thanh kiếm trấn yêu này trong tay ta" Thanh niên bình thản nói.
Kiếm trên tay Bạch y thanh niên chính là Trấn Yêu Kiếm đã biệt tích từ lâu,Thanh kiếm này chính là của một vị đại năng cấp chín thời viễn cổ luyện ra, Dùng huyết yêu tộc không ngừng ngưng luyện mà thành, Lấy tên là Trấn Yêu.
Thanh niên bạch y trong tay thể nội võ lực truyền vào thân kiếm.
Thân kiếm không ngừng phát ra từng trận ong..ong.. càng phát ra sáng chói hồng quang," Ta nói rồi trận chiến này cần phải kết thúc, chiến loạn đã quá đủ rồi " Bạch y thanh niên con ngươi hiện lên một tia hung tàn lạnh lùng nói.
Kiếm được hắn rút ra khỏi vỏ,Một luồng hồng mang hiện ra không ngừng hút trong không khí thiên địa càn phát sáng chói.
Thương Lan Yêu Vương trên khuôn mặt hắn tươi cười ngưng kết hắn cảm nhận được khí tức tử vong hiện lên hoảng sợ thần sắc.
Hắn nhanh chóng lùi về phía sau,Nhưng đã muộn rồi, Một luồng hồng mang kiếm ảnh xẹt qua đầu hắn đã lìa khỏi cổ.
Tám tên cường giả của chính châu lúc này hoảng sợ trợn trừng lớn không thể tin con mắt, Lúc này Hổ Thiên Yêu đã không còn chiến đấu mà hoảng sợ bỏ trốn.
"Người chạy không thoát " Thanh niên bạch y truy sát hắn phía sau, Không lâu sau đó hắn cũng đã lìa đầu theo bước chân Thương Lan Yêu Vương xuống địa ngục làm bạn.
"Xin hỏi vị này là ?"
Tống Thần Phong dẫn đầu đám người bước lên chắp tay hỏi.
Thanh niên mỉm cười nói: Tại hạ Lục Thiên Vấn ở Dương Châu
Dương Châu chính là một châu phía bắc Đại Lục Thánh Võ,Phía bắc và đông phương giáp với hải vực phía tây nằm trong ranh giới Yêu Thú sơn mạnh kéo dài đến chín châu, Phương nam là tiếp giáp các đại châu.
Nói xong quay người nắm lấy tay nữ tử cùng nhau phiêu dật mà đi.
Chiến tử hai tên Yêu Vương làm khí thế yêu tộc đại giảm , nhân tộc liên minh lấy lại ưu thế một đường đánh lui yêu tộc.
Đại Lục một lần nữa trở lại bình thường,Mất một lúc hai vị Yêu Vương mạnh nhất, Yêu tộc không ngừng trốn về Yêu Thú sơn mạch chổ sâu bên trong.
Sau khi trở về còn lại bảy vị Yêu Vương phân phát thủ hạ không ngừng trà trộm vào nhân tộc khống chế nghe ngóng tình báo; biết được vị cường giả đã diệt sát hai vị Yêu Vương là Lục Thiên Vấn tin tức này cũng ngầm ẩn nhẫn chờ ngày phục thù.
Trải qua năm mươi năm sau võ đạo giới một lần hồi phục như trước.
Phía nam Thanh châu tiếp giáp Yêu Thú sơn mạch thiên địa dị biến, Một cột sáng phát ra xong thẳng trời cao.
Không ít các thế lực ẩn nấp lợi dụng dị biến này phát ra tin đồn.
Một truyền mười mười truyền trăm ,khắp nơi điều biết ,Tin đồn không biết nơi nào truyền ra nói có động phủ của cao thủ cấp chín xuất hiện.
Một lần nữa thiên hạ chấn động.
Tán tu võ giả lẫn các đại gia tộc ,môn phái giang hồ từ các châu từ tụ về Thanh châu.
Tại Thanh Châu một gian trấn nhỏ, Nơi này chính là gần nhất phát sinh một sự kiện,cái trấn này không ngừng có giang hồ võ giả tiến đến,khiến nơi hẻo lánh này càng thêm náo nhiệt.
Thái dương vừa mới xuất hiện không lâu.
Hiện tại.
Trong trấn có một khách sạn lớn không biết chủ nhân là ai mở tại đây, một tên tiểu nhị khuôn mặt có chút lanh lợi, trước mắt hắn chính là ngồi một vị tuổi đã năm mươi thân phận cao quý trung niên nhân.
Theo kinh nghiệm nhiều năm hắn biết vị này hẳn là một vị gia chủ nhà nào đó , đưa lên bình trà trên khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười nịnh nọt nói"Đại nhân mời dùng trà".
Trung niên cười phất tay ý bảo hắn lui xuống.
Vị khách nhân này mới đến từ hôm qua cùng với hai người,một nam một nữ, nam tuổi chừng hai mươi nữ là một mỹ phụ nhân,hắn phỏng đoán hai người kia hẳn là người một nhà.
Lui xuống sau hắn lại rót một bình trà mới nhanh nhẹn bước lên lầu trên, khi đi đến hành lang lầu ba gần một gian cuối cùng;hắn gõ cửa không ai trả lời liền đẩy cửa vào trong,trong phòng không thấy một ai thầm nói "mới sáng đi đâu không thấy " hắn để bình trà xuống rồi quay người đi ra ngoài.
Khi đóng lại đại môn hắn vô tình nghe gian phòng kế bên truyền ra tiếng động , có tiếng giọng nữ rên rỉ cùng với thanh âm bạch..bạch..banh liên tục,hắn bước lại gần chấm một ngón tay lên đầu lưỡi đâm thọt vào khay giấy trên cửa,hắn đưa một con mắt nhìn vào bên trong.
Xuất hiện trước mắt hắn cảnh tượng làm hắn hô hấp có chút gấp, tim đập thình thịch hắn cố điều chỉnh hơi thở của mình một ít,tiếp tục quan sát cảnh tượng trong phòng.
Bên trong xuất hiện hai thân ảnh trần chuồng, việc này chẳng cần nghĩ cũng biết chuyện gì đang xảy ra,hắn làm ở nội này một thời gian không ít nhìn trộm đến,nhìn cảnh tượng này hai người đã giao chiến một thời gian lâu, trên người đã không ít mồ hôi tuôn rơi.
Trung niên diễm phụ đang cưỡi trên người một tên nam nhân,trên khuôn mặt có một nốt ruồi nhỏ trên môi,hai mảnh môi khép mở bên trong truyền từng tiếng rên rỉ đầy dụ hoặc,hai đùi không ngừng nhấp nhô lên nhả ra nuốt vào cây kia dương cụ,một mảnh đen nhánh cỏ lau che mất chỉ còn lộ ra một cục nhỏ âm đế,theo nhấp nhô không ngừng có một dòng chất lỏng không ngừng bên trong chảy ra.
Nhìn thấy mỹ phụ nhân này trong lòng hắn thầm giật mình, mỹ phụ nhân này chính là người đi cùng vị trung niên và thanh niên hôm qua đến đây.
Người bên dưới là ai ,tại vì người nam nhân nằm dưới người mỹ phụ này cưỡi ở trên nên không quan sát được mặt sau,nhìn một hồi hắn không chịu nổi đem tay chà xát tiểu đệ đệ không ngừng.
Bên trong phòng lúc này nam nhân phía dưới bỗng nhiên ngồi dậy ,hai tay bắt lấy hai bên nhũ phong không xoa bóp, mỹ phụ nhân rên rỉ không ngừng hạ thân không ngừng phun ra nuốt vào dương cụ.
"Tốt thư sướng,sảng khoái " nam nhân xoa bóp nhũ hoa mỹ phụ không ngừng kề sát tai nàng nói.
"Ngoan con trai dương cụ người làm di nương thật thoải mái " nói xong kiều mỹ phát ra một tiếng rên động lòng người.
"Ta hảo di nương quay người lại nào"
Mỹ phụ xoay người lại đối diện nam nhân này chính là con trưởng nhà Tôn gia Tôn Khánh Nam,hắn đỉnh động lấy dương vật hai tay nắm lấy hai mông mỹ phụ nâng lên hạ xuống ,miệng tham lam mút lấy nhũ hoa,phía dưới dương cụ không ngừng thọc vào nơi riêng tư mỹ phụ nhân từng đợt bạch..bạch..kẽo..kẹt thanh âm truyền ra.
Ngoài rình coi tên tiểu nhị không ngừng xoa tiểu đệ đệ của mình.
Ống kính quay lại trong lại trong phòng lúc này ,Tôn Khánh Nam đã đè lên di nương Hạ Nguyệt Như hai người không ngừng hôn hít đánh lưỡi,Tôn Khánh Nam rời khỏi môi thơm di nương,hai tay ôm eo di nương lưng hơi cong dùng sức đỉnh dương cụ thọc sâu vào âm đạo di nương,hắn lại rút ra đỉnh nhập động tần suất không ngừng tăng lên.
"Tốt..Thật thoải mái..Tốt Nam nhi...ngươi làm di nương .. Chịu không nổi. Rồi"
Đột nhiên Tôn Khánh Nam không ngừng cảm nhận âm đạo di nương không ngừng co rúm lại, muốn bóp chặt quy đầu hắn,hắn không ngừng đưa dương cụ ra ra vào vào," ưn..tốt..thư..sướng…" di nương Hạ Nguyệt Như rên rỉ,càng lúc hắn thấy quy đầu khó chịu ngay lúc này một luồng nước ấm từ âm đạo chỗ sâu bắn ra bao trùm quy đầu hắn.
Tôn Khánh Nam lúc này cũng dùng lực không ngừng đỉnh lấy dương cụ như vũ bão vào âm hộ di nương, hắn kêu rên một tiếng từng đợt tinh dịch nóng rực không ngừng bắn vào hoa tâm di nương bên trong,hai người xụi lơ ôm nhau phía dưới dương cụ dần yểu xìu xuống rơi ra ngoài,từng luôn dịch lỏng không ngừng từ trong động khẩu tràng ra.
Lúc này tiểu nhị đã xuống lầu chân hắn đi có chút run run, hắn cũng một hồi cọ xát thì không ngừng cuồng bắn ướt một mảnh y phục.
Khi đi ngang qua trung niên nhân hắn vẫn ngồi uống trà, âm thầm quan sát xung quanh người.
Hắn liếc trung niên nhân một cái âm thầm nói " con trai ngươi cùng tiểu phu nhân trong phòng phiêu vân khúc vũ ,người tốt rồi ngồi đây quan sát cái gì ,ta thấy trên đầu ngươi khói xanh bốc lên rồi" hắn lắc đầu vội vàng đi thay cái khác y phục.
Thiên Vấn đỉnh núi cao chót vót bên trên, Nơi đây có một tòa trang viên ngự trị không biết bao nhiêu năm phong cảnh như thế ngoại đào nguyên,Nơi đây chính là chỗ ở của Lục Thiên Vấn.
Trên đỉnh núi sương trắng lượn lờ có một đình viện ,bên trong đình viện một cái bàn đá bên trên để một cây cổ cầm, một nữ tử mặc một bộ bạch y trên mặt hiện ra một vẻ thành thục,một đôi tay ngọc để trên cổ cầm không ngừng tấu ra nhạc khúc.
Một tên tuổi trẻ trung niên nhân từ ngoài đi đến.
Hắn chính là Lục Thiên Vấn người trong thiên hạ điều tôn kính hắn,từ khi sau trận chiến năm đó hắn đã đến đây không ra đã năm mươi năm.
Nữ tử bạch y kia đang tấu khúc kia chính là Liễu Như Vân giờ đã là thê tử của hắn,nhìn trong đình viện nữ tử này tựu như thiên tiên Lục Thiên Vấn nội tâm có chút tự hào.
Năm xưa vì truy cầu nàng mà không tiếp đắc tội không biết bao nhiêu thiên tài tuyệt đỉnh,bao nhiêu thế lực truy sát cuối cùng hắn khắc khổ tu luyện cũng xử lý hết đối thủ lấy được mỹ nhân phương tâm.
Tiếng đàn đình chỉ Liễu Như Vân thấy phu quân trên không mặt hiện lên vui vẻ,"Phu quân xuất quan rồi".
"Ha ha, Có một tiên tử ở đây sao ta nở không xuất quan bầu bạn cùng nàng" Lục Thiên Vấn bước đến cười nói.
"Chỉ biết nói lời ngon ngọt dụ dỗ người ta " Liễu Như Vân hiện lên thần sắc tức giận.
Lục Thiên Vấn đến bế nàng lên ngồi trên ghế đá để Liễu Như Vân ngồi trên đùi mình,hai tay tròn qua vai ôm vừa phía trước Liễu Như Vân nằm trọn trong ngực hắn.
"Làm sao lại xuất quan sớm hơn dự tính ?" Liễu Như Vân hỏi.
Lục Thiên Vấn không nói mà nhìn về phương nam.
"Chẳng lẽ là do dị tượng" Liễu Như Vân nói.
Đúng vậy.
Bao lâu năm nay đã không có manh mối gì rồi,cảnh giới thứ chín lại chỉ là trên sách giấy để lại, không có công pháp hay thứ gì liên quan cả,Lục Thiên Vấn một mặt tiếc nuối nói.
Liễu Như Vân đề nghị nói "Hay là xuống núi một chuyến đi ,biết đâu có manh mối, chúng ta đã ở ẩn lâu năm rồi" Nàng biết Lục Thiên Vấn là một tên say mê võ đạo.
"Cũng được, cũng nên đi xem dị tượng là thứ gì, chắc hẳn không ít người quen đã đi trước rồi ".
Một mực chấp niệm đột phá cảnh giới hắn lâu nay ,hắn ngay cả thê tử xinh đẹp như thiên tiên cũng bị hắn bỏ bê nhiều năm
"Lâu rồi không hảo yêu thương nương tử " hôm nay vi phu sẽ tận lực bù đắp.
Lục Thiên Vấn nói xong hai tay phải đã luồn vào vạt áo đi bắt lấy trái cây.
Liễu Như Vân có chút tức giận nói "Đáng ghét ,chàng là đang khi dễ ta" nhưng Liễu Như Vân không phản kháng còn là mắt khép hờ,hưởng thụ lấy Lục Thiên Vấn vuốt ve không ngừng hai nhũ hoa,đôi mông không ngừng cọ quậy vì đã bị dương cụ đâm ra một mảnh dâm thủy.
Lột sạch hết quần áo Lục Thiên Vấn đặt nàng lên trên bàn đá ,tách ra hai đùi bên trong đã có một mảnh dịch trơn bóng,hắn đem dương cụ đặc ngay âm môi dùng sức một đẩy ,dương cụ đã bị tiểu huyệt nuốt chửng.
Lục Thiên Vấn không ngừng xoa bóp hai đồi nhũ phong,phía dưới dương cụ bắt đầu rút ra vào vào,Liễu Như Vân bị kích thích khuôn mặt ửng đỏ phát ra từng trận kiều mỹ tiếng rên.
Một trận giao hợp diễn ra kịch liệt trên thân hai người mồ hôi dầm dề, trải qua bao nhiêu tư thế chiến đấu sau,Lục Thiên Vấn bắt đầu một trận nước rút va chạm mãnh liệt từng trận.bạch..bạch..bạch thanh âm.
"Phu quân.. Sướng quá.. Ta không được rồi "
Lục Thiên Vấn một hồi va chạm cảm nhận âm đạo co rút lại một chàng chất ấm áp trào ra tưới trọn quy đầu,hắn cũng không chịu nổi kêu một tiếng từng luôn tin dịch phóng thẳng vào sâu trong.
Một lúc sau Lục Thiên Vấn dương cu rời khỏi tiểu huyệt Liễu Như Vân một đoàn chất lỏng từ bên trong mà ra chảy dài xuống mông.
Liễu Như Vân một trận vô lực nằm, Lục Thiên Vấn đem nàng bế lên thi chuyển thân pháp, Một lúc sau đã xuất hiện tại một thác nước.
Tại nơi đây hai người không ngừng tắm rửa cho nhau, Lục Thiên Vấn một lần nữa dựng thẳng,một trận dã chiến sơn dã diễn ra tại đây.
Giữa hai chủng tộc đã hình thành không bao giờ kết thúc thù oán phân tranh.
Một trăm năm trước yêu tộc khí thế hùng mạnh được chín vị cấp tám đỉnh phong Yêu Vương,Xuất lĩnh hàng vạn Yêu Thú cùng với yêu tộc phía nhân loại phát động tiến công,Đại Lục chìm trong thây khô biển máu trong hai mươi năm..
Không biết bao nhiêu nhiều người vì bảo vệ gia viên đã phải hy sinh.
Không chỉ có loài người hy sinh mà còn yêu tộc, thứ gì điều phải có cái giá, ngay cả khi phát động chiến tranh là yêu tộc cũng không tránh khỏi bị nhân loại phản sát.
Nhân loại các bậc lãnh tụ vẫn đang không ngừng chèo chống lại yêu tộc càng xu hướng bại lui,Tại thời điểm này liên tục xuất hiện tám vì cường giả trẻ tuổi võ tu từ chín châu xuất hiện tại Hồng Lĩnh sơn mạch "Các ngươi xâm phạm ta nhân tộc, tất đáng bị tru diệt " Một kiếm chém xuống bầy yêu thi thể đầy đất.
Người vừa xuất kiếm chính là Tống Thần Phong đệ tử của Thiên Kiếm Các tại Vân Châu.
Hồng Lĩnh chỗ sâu trong hai vị Yêu Vương là Thương Lang Hạo cùng Hổ Thiên Yêu biết được tin tức nổi giận giết đến.
Song phương gặp nhau hết sức đỏ mắt, Khí hung hãn không một lời đã động thủ,Tám tên cường giả không ngừng gian nan chống cự.
Hai tên Yêu Vương này chính là thống trị mạnh nhất một trong yêu tộc bây giờ.
Tình hình chiến đấu có chút rơi vào thế yếu,Tám tên cường giả điều là Thiên kiêu chi tử,Nhưng lại không bằng yêu tộc thể chất cường đại.
Hồng Lĩnh sơn mạch nơi xa xuất hiện một thân Bạch Y thanh niên, Trong tay cầm một thanh trường kiếm ,Cùng với một nữ tử mặc Thanh Y váy dài đang hướng nơi xa giao đấu lại gần;Nữ tử dung mạo Kinh tài tuyệt diễm mày liễu như yên,Dáng người hoàn mỹ đặc biệt là một đôi trước ngực cao ngất không ngừng phập phồng theo từng hơi thở.
Hai người đứng chung với nhau như thần tiên quyến lữ.
"Trận chiến này cũng nên chấm dứt " Bạch Y thanh niên nhẹ nói ra..
Nữ tử mỉm cười có chút u buồn nói "Nên chấm dứt, cuộc sống hiện tại khiến người chán ghét ,nơi nào cũng toàn cảnh tượng địa ngục trần gian"
Nàng không nghi ngờ lời hắn nói vì hắn có thực lực để nói lên những lời này.
"Giải quyết xong chuyện này chúng ta ẩn cư sơn lâm đi" Thanh niên mở miệng nói.
Nữ tử ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái rồi cúi đầu nói " n..Ta nghe chàng"
" Ha Ha ! Tiểu tử còn hôi sữa đâu ra ,Không biết tự lượng sức mình, còn ở đó nói lời ngông cuồng ".
Thương Lan Yêu Vương khí thế hung hăng hết sức nhẹ nhõm hóa giải những công kích sắt bén đến bản thân ; Hướng phía thanh niên cuồng tiếu nói.
"Có ngông cuồng hay không thì người phải hỏi thanh kiếm trấn yêu này trong tay ta" Thanh niên bình thản nói.
Kiếm trên tay Bạch y thanh niên chính là Trấn Yêu Kiếm đã biệt tích từ lâu,Thanh kiếm này chính là của một vị đại năng cấp chín thời viễn cổ luyện ra, Dùng huyết yêu tộc không ngừng ngưng luyện mà thành, Lấy tên là Trấn Yêu.
Thanh niên bạch y trong tay thể nội võ lực truyền vào thân kiếm.
Thân kiếm không ngừng phát ra từng trận ong..ong.. càng phát ra sáng chói hồng quang," Ta nói rồi trận chiến này cần phải kết thúc, chiến loạn đã quá đủ rồi " Bạch y thanh niên con ngươi hiện lên một tia hung tàn lạnh lùng nói.
Kiếm được hắn rút ra khỏi vỏ,Một luồng hồng mang hiện ra không ngừng hút trong không khí thiên địa càn phát sáng chói.
Thương Lan Yêu Vương trên khuôn mặt hắn tươi cười ngưng kết hắn cảm nhận được khí tức tử vong hiện lên hoảng sợ thần sắc.
Hắn nhanh chóng lùi về phía sau,Nhưng đã muộn rồi, Một luồng hồng mang kiếm ảnh xẹt qua đầu hắn đã lìa khỏi cổ.
Tám tên cường giả của chính châu lúc này hoảng sợ trợn trừng lớn không thể tin con mắt, Lúc này Hổ Thiên Yêu đã không còn chiến đấu mà hoảng sợ bỏ trốn.
"Người chạy không thoát " Thanh niên bạch y truy sát hắn phía sau, Không lâu sau đó hắn cũng đã lìa đầu theo bước chân Thương Lan Yêu Vương xuống địa ngục làm bạn.
"Xin hỏi vị này là ?"
Tống Thần Phong dẫn đầu đám người bước lên chắp tay hỏi.
Thanh niên mỉm cười nói: Tại hạ Lục Thiên Vấn ở Dương Châu
Dương Châu chính là một châu phía bắc Đại Lục Thánh Võ,Phía bắc và đông phương giáp với hải vực phía tây nằm trong ranh giới Yêu Thú sơn mạnh kéo dài đến chín châu, Phương nam là tiếp giáp các đại châu.
Nói xong quay người nắm lấy tay nữ tử cùng nhau phiêu dật mà đi.
Chiến tử hai tên Yêu Vương làm khí thế yêu tộc đại giảm , nhân tộc liên minh lấy lại ưu thế một đường đánh lui yêu tộc.
Đại Lục một lần nữa trở lại bình thường,Mất một lúc hai vị Yêu Vương mạnh nhất, Yêu tộc không ngừng trốn về Yêu Thú sơn mạch chổ sâu bên trong.
Sau khi trở về còn lại bảy vị Yêu Vương phân phát thủ hạ không ngừng trà trộm vào nhân tộc khống chế nghe ngóng tình báo; biết được vị cường giả đã diệt sát hai vị Yêu Vương là Lục Thiên Vấn tin tức này cũng ngầm ẩn nhẫn chờ ngày phục thù.
Trải qua năm mươi năm sau võ đạo giới một lần hồi phục như trước.
Phía nam Thanh châu tiếp giáp Yêu Thú sơn mạch thiên địa dị biến, Một cột sáng phát ra xong thẳng trời cao.
Không ít các thế lực ẩn nấp lợi dụng dị biến này phát ra tin đồn.
Một truyền mười mười truyền trăm ,khắp nơi điều biết ,Tin đồn không biết nơi nào truyền ra nói có động phủ của cao thủ cấp chín xuất hiện.
Một lần nữa thiên hạ chấn động.
Tán tu võ giả lẫn các đại gia tộc ,môn phái giang hồ từ các châu từ tụ về Thanh châu.
Tại Thanh Châu một gian trấn nhỏ, Nơi này chính là gần nhất phát sinh một sự kiện,cái trấn này không ngừng có giang hồ võ giả tiến đến,khiến nơi hẻo lánh này càng thêm náo nhiệt.
Thái dương vừa mới xuất hiện không lâu.
Hiện tại.
Trong trấn có một khách sạn lớn không biết chủ nhân là ai mở tại đây, một tên tiểu nhị khuôn mặt có chút lanh lợi, trước mắt hắn chính là ngồi một vị tuổi đã năm mươi thân phận cao quý trung niên nhân.
Theo kinh nghiệm nhiều năm hắn biết vị này hẳn là một vị gia chủ nhà nào đó , đưa lên bình trà trên khuôn mặt hiện lên vẻ tươi cười nịnh nọt nói"Đại nhân mời dùng trà".
Trung niên cười phất tay ý bảo hắn lui xuống.
Vị khách nhân này mới đến từ hôm qua cùng với hai người,một nam một nữ, nam tuổi chừng hai mươi nữ là một mỹ phụ nhân,hắn phỏng đoán hai người kia hẳn là người một nhà.
Lui xuống sau hắn lại rót một bình trà mới nhanh nhẹn bước lên lầu trên, khi đi đến hành lang lầu ba gần một gian cuối cùng;hắn gõ cửa không ai trả lời liền đẩy cửa vào trong,trong phòng không thấy một ai thầm nói "mới sáng đi đâu không thấy " hắn để bình trà xuống rồi quay người đi ra ngoài.
Khi đóng lại đại môn hắn vô tình nghe gian phòng kế bên truyền ra tiếng động , có tiếng giọng nữ rên rỉ cùng với thanh âm bạch..bạch..banh liên tục,hắn bước lại gần chấm một ngón tay lên đầu lưỡi đâm thọt vào khay giấy trên cửa,hắn đưa một con mắt nhìn vào bên trong.
Xuất hiện trước mắt hắn cảnh tượng làm hắn hô hấp có chút gấp, tim đập thình thịch hắn cố điều chỉnh hơi thở của mình một ít,tiếp tục quan sát cảnh tượng trong phòng.
Bên trong xuất hiện hai thân ảnh trần chuồng, việc này chẳng cần nghĩ cũng biết chuyện gì đang xảy ra,hắn làm ở nội này một thời gian không ít nhìn trộm đến,nhìn cảnh tượng này hai người đã giao chiến một thời gian lâu, trên người đã không ít mồ hôi tuôn rơi.
Trung niên diễm phụ đang cưỡi trên người một tên nam nhân,trên khuôn mặt có một nốt ruồi nhỏ trên môi,hai mảnh môi khép mở bên trong truyền từng tiếng rên rỉ đầy dụ hoặc,hai đùi không ngừng nhấp nhô lên nhả ra nuốt vào cây kia dương cụ,một mảnh đen nhánh cỏ lau che mất chỉ còn lộ ra một cục nhỏ âm đế,theo nhấp nhô không ngừng có một dòng chất lỏng không ngừng bên trong chảy ra.
Nhìn thấy mỹ phụ nhân này trong lòng hắn thầm giật mình, mỹ phụ nhân này chính là người đi cùng vị trung niên và thanh niên hôm qua đến đây.
Người bên dưới là ai ,tại vì người nam nhân nằm dưới người mỹ phụ này cưỡi ở trên nên không quan sát được mặt sau,nhìn một hồi hắn không chịu nổi đem tay chà xát tiểu đệ đệ không ngừng.
Bên trong phòng lúc này nam nhân phía dưới bỗng nhiên ngồi dậy ,hai tay bắt lấy hai bên nhũ phong không xoa bóp, mỹ phụ nhân rên rỉ không ngừng hạ thân không ngừng phun ra nuốt vào dương cụ.
"Tốt thư sướng,sảng khoái " nam nhân xoa bóp nhũ hoa mỹ phụ không ngừng kề sát tai nàng nói.
"Ngoan con trai dương cụ người làm di nương thật thoải mái " nói xong kiều mỹ phát ra một tiếng rên động lòng người.
"Ta hảo di nương quay người lại nào"
Mỹ phụ xoay người lại đối diện nam nhân này chính là con trưởng nhà Tôn gia Tôn Khánh Nam,hắn đỉnh động lấy dương vật hai tay nắm lấy hai mông mỹ phụ nâng lên hạ xuống ,miệng tham lam mút lấy nhũ hoa,phía dưới dương cụ không ngừng thọc vào nơi riêng tư mỹ phụ nhân từng đợt bạch..bạch..kẽo..kẹt thanh âm truyền ra.
Ngoài rình coi tên tiểu nhị không ngừng xoa tiểu đệ đệ của mình.
Ống kính quay lại trong lại trong phòng lúc này ,Tôn Khánh Nam đã đè lên di nương Hạ Nguyệt Như hai người không ngừng hôn hít đánh lưỡi,Tôn Khánh Nam rời khỏi môi thơm di nương,hai tay ôm eo di nương lưng hơi cong dùng sức đỉnh dương cụ thọc sâu vào âm đạo di nương,hắn lại rút ra đỉnh nhập động tần suất không ngừng tăng lên.
"Tốt..Thật thoải mái..Tốt Nam nhi...ngươi làm di nương .. Chịu không nổi. Rồi"
Đột nhiên Tôn Khánh Nam không ngừng cảm nhận âm đạo di nương không ngừng co rúm lại, muốn bóp chặt quy đầu hắn,hắn không ngừng đưa dương cụ ra ra vào vào," ưn..tốt..thư..sướng…" di nương Hạ Nguyệt Như rên rỉ,càng lúc hắn thấy quy đầu khó chịu ngay lúc này một luồng nước ấm từ âm đạo chỗ sâu bắn ra bao trùm quy đầu hắn.
Tôn Khánh Nam lúc này cũng dùng lực không ngừng đỉnh lấy dương cụ như vũ bão vào âm hộ di nương, hắn kêu rên một tiếng từng đợt tinh dịch nóng rực không ngừng bắn vào hoa tâm di nương bên trong,hai người xụi lơ ôm nhau phía dưới dương cụ dần yểu xìu xuống rơi ra ngoài,từng luôn dịch lỏng không ngừng từ trong động khẩu tràng ra.
Lúc này tiểu nhị đã xuống lầu chân hắn đi có chút run run, hắn cũng một hồi cọ xát thì không ngừng cuồng bắn ướt một mảnh y phục.
Khi đi ngang qua trung niên nhân hắn vẫn ngồi uống trà, âm thầm quan sát xung quanh người.
Hắn liếc trung niên nhân một cái âm thầm nói " con trai ngươi cùng tiểu phu nhân trong phòng phiêu vân khúc vũ ,người tốt rồi ngồi đây quan sát cái gì ,ta thấy trên đầu ngươi khói xanh bốc lên rồi" hắn lắc đầu vội vàng đi thay cái khác y phục.
Thiên Vấn đỉnh núi cao chót vót bên trên, Nơi đây có một tòa trang viên ngự trị không biết bao nhiêu năm phong cảnh như thế ngoại đào nguyên,Nơi đây chính là chỗ ở của Lục Thiên Vấn.
Trên đỉnh núi sương trắng lượn lờ có một đình viện ,bên trong đình viện một cái bàn đá bên trên để một cây cổ cầm, một nữ tử mặc một bộ bạch y trên mặt hiện ra một vẻ thành thục,một đôi tay ngọc để trên cổ cầm không ngừng tấu ra nhạc khúc.
Một tên tuổi trẻ trung niên nhân từ ngoài đi đến.
Hắn chính là Lục Thiên Vấn người trong thiên hạ điều tôn kính hắn,từ khi sau trận chiến năm đó hắn đã đến đây không ra đã năm mươi năm.
Nữ tử bạch y kia đang tấu khúc kia chính là Liễu Như Vân giờ đã là thê tử của hắn,nhìn trong đình viện nữ tử này tựu như thiên tiên Lục Thiên Vấn nội tâm có chút tự hào.
Năm xưa vì truy cầu nàng mà không tiếp đắc tội không biết bao nhiêu thiên tài tuyệt đỉnh,bao nhiêu thế lực truy sát cuối cùng hắn khắc khổ tu luyện cũng xử lý hết đối thủ lấy được mỹ nhân phương tâm.
Tiếng đàn đình chỉ Liễu Như Vân thấy phu quân trên không mặt hiện lên vui vẻ,"Phu quân xuất quan rồi".
"Ha ha, Có một tiên tử ở đây sao ta nở không xuất quan bầu bạn cùng nàng" Lục Thiên Vấn bước đến cười nói.
"Chỉ biết nói lời ngon ngọt dụ dỗ người ta " Liễu Như Vân hiện lên thần sắc tức giận.
Lục Thiên Vấn đến bế nàng lên ngồi trên ghế đá để Liễu Như Vân ngồi trên đùi mình,hai tay tròn qua vai ôm vừa phía trước Liễu Như Vân nằm trọn trong ngực hắn.
"Làm sao lại xuất quan sớm hơn dự tính ?" Liễu Như Vân hỏi.
Lục Thiên Vấn không nói mà nhìn về phương nam.
"Chẳng lẽ là do dị tượng" Liễu Như Vân nói.
Đúng vậy.
Bao lâu năm nay đã không có manh mối gì rồi,cảnh giới thứ chín lại chỉ là trên sách giấy để lại, không có công pháp hay thứ gì liên quan cả,Lục Thiên Vấn một mặt tiếc nuối nói.
Liễu Như Vân đề nghị nói "Hay là xuống núi một chuyến đi ,biết đâu có manh mối, chúng ta đã ở ẩn lâu năm rồi" Nàng biết Lục Thiên Vấn là một tên say mê võ đạo.
"Cũng được, cũng nên đi xem dị tượng là thứ gì, chắc hẳn không ít người quen đã đi trước rồi ".
Một mực chấp niệm đột phá cảnh giới hắn lâu nay ,hắn ngay cả thê tử xinh đẹp như thiên tiên cũng bị hắn bỏ bê nhiều năm
"Lâu rồi không hảo yêu thương nương tử " hôm nay vi phu sẽ tận lực bù đắp.
Lục Thiên Vấn nói xong hai tay phải đã luồn vào vạt áo đi bắt lấy trái cây.
Liễu Như Vân có chút tức giận nói "Đáng ghét ,chàng là đang khi dễ ta" nhưng Liễu Như Vân không phản kháng còn là mắt khép hờ,hưởng thụ lấy Lục Thiên Vấn vuốt ve không ngừng hai nhũ hoa,đôi mông không ngừng cọ quậy vì đã bị dương cụ đâm ra một mảnh dâm thủy.
Lột sạch hết quần áo Lục Thiên Vấn đặt nàng lên trên bàn đá ,tách ra hai đùi bên trong đã có một mảnh dịch trơn bóng,hắn đem dương cụ đặc ngay âm môi dùng sức một đẩy ,dương cụ đã bị tiểu huyệt nuốt chửng.
Lục Thiên Vấn không ngừng xoa bóp hai đồi nhũ phong,phía dưới dương cụ bắt đầu rút ra vào vào,Liễu Như Vân bị kích thích khuôn mặt ửng đỏ phát ra từng trận kiều mỹ tiếng rên.
Một trận giao hợp diễn ra kịch liệt trên thân hai người mồ hôi dầm dề, trải qua bao nhiêu tư thế chiến đấu sau,Lục Thiên Vấn bắt đầu một trận nước rút va chạm mãnh liệt từng trận.bạch..bạch..bạch thanh âm.
"Phu quân.. Sướng quá.. Ta không được rồi "
Lục Thiên Vấn một hồi va chạm cảm nhận âm đạo co rút lại một chàng chất ấm áp trào ra tưới trọn quy đầu,hắn cũng không chịu nổi kêu một tiếng từng luôn tin dịch phóng thẳng vào sâu trong.
Một lúc sau Lục Thiên Vấn dương cu rời khỏi tiểu huyệt Liễu Như Vân một đoàn chất lỏng từ bên trong mà ra chảy dài xuống mông.
Liễu Như Vân một trận vô lực nằm, Lục Thiên Vấn đem nàng bế lên thi chuyển thân pháp, Một lúc sau đã xuất hiện tại một thác nước.
Tại nơi đây hai người không ngừng tắm rửa cho nhau, Lục Thiên Vấn một lần nữa dựng thẳng,một trận dã chiến sơn dã diễn ra tại đây.