Võ Đạo Lục Sắc Tình
Chương 4 : Ký Ức Nơi Sâu +18
Ngày đăng: 00:45 27/06/20
Thánh Võ đại lục tại bên trong chín châu có các thành quận quản lý,mỗi châu điều có thế lực Tông Môn bên ngoài còn lại thế lực gia tộc và Ma Đạo.
Hiện tại những Tông Môn chính đạo và Gia tộc cường thế bên ngoài sáng vẫn còn tà phái tổ chức ngầm ẩn mình trong tối.
Đại hộ pháp ! Ma Ẩn Tông là thế lực ma môn thần bí tại Thanh Châu.
Trở lại nhà gỗ bên trong !
Nữ nhân này tên Diệp Mị Nhi một cao thủ võ tu cấp tám,chuyên tu một loại võ kỹ thái bổ Phệ m Quyết có thể thu lấy tinh hoa của nam nhân trong lúc giao hoan — khi tu luyện loại võ kỹ này bản tính thay đổi càng lúc dâm đãng,thường ra ngoài tìm các võ tu có thực lực cao câu dẫn lấy tinh hoa đề cao linh lực tự thân.
Diệp Mị Nhi bước xuống giường hai đôi vú không có y phục cản trở tùy ý lắc lư,người áo đen vẫn tại trên giường hắn hô hấp có chút gấp gáp vừa rồi bắn một lần tốn không ít khí,người áo đen gọi là Lâm Tinh thành viên cao tầng của Ma Ẩn Tông,chuyên phụ trách đường khẩu thu nhập tình báo điều do hắn quản lý.
Diệp Mị Nhi cười quyến rũ xuất hiện trước người hắn ngậm lấy côn thịt bên trong chiếc lưỡi không ngừng khuấy động lên.
Lâm Tinh vừa trải qua một trận bắn tinh chưa được vài phút,nhưng côn thịt dưới sự khiêu khích của Diệp Mị Nhi dương vật đã lần nữa cương.
Khanh khách !
Diệp Mị Nhi vui vẻ thưởng thức lấy côn thịt,chiếc lưỡi mềm mại bao bọc lấy quy đầu di chuyển xuống thân dương vật,nàng liếm láp ngậm lấy hai quả trứng vào trong miệng liền lại trở lại khuấy động quy đầu khiến cho Lâm Tinh phát ra một tiếng hừ thoải mái.
Nhã ra côn thịt nàng tiến đến cạnh một cái bàn bên trên,người có chút khom lưng tay chống phía dưới bàn thành một đường cong mông vểnh ra ngoài phía dưới khe hẹp có dâm thủy nhỏ giọt.
“Lại đây nào..mau..dùng côn thịt bỏ vào bên trong..dùng hết sức chơi ta đi” Diệp Mị Nhi quay lại gấp gáp nói với Lâm Tinh nàng như đang bị dục hỏa cuốn lấy một lòng chỉ muốn cầu hoan.
Lâm Tinh do dự thần sắc hắn rất muốn nhưng lại lo sợ.
Diệp Mị Nhi lại thúc giục: “Đêm nay ta là..của người,ta biết ngươi đang lo sợ điều gì..là nam nhân thì tiến đến”
Lâm Tinh lấy hết dũng khí đến trước đôi mông căng tròn đầy co giãn,nơi thần bí suối nguồn kia vẫn rỉ ra từng chất lỏng,tay hắn có chút run run nắm lấy một bên mông nhẹ bóp lấy thấy Diệp Mị Nhi một mặt hưởng thụ hắn mạnh dạn xoa nắn nhào nặn lấy,nhìn nơi suối nguồn kia đang lưu động dâm dịch Lâm Tinh liếm lấy khô khốc đôi môi, cúi đầu vào ngay nơi thần bí kia,một trương miệng rộng đã tại khe rãnh,dùng lưỡi tham liếm láp lấy.
Lâm Tinh điên cuồng liếm láp bao nhiêu dâm dịch trào ra đến nỗi không bỏ sót từng chút nào,lúc này Diệp Mị Nhi cũng thoải mái đến tê dại,Diệp Mị Nhi phát ra từng tiếng dâm khiếu thanh âm.
“Thật thoải mái..ta không chịu nổi nửa.. Mau đưa côn thịt..vào đi” Diệp Mị Nhi thở dốc nói.
Lâm Tinh lúc này nắm lấy côn thịt điều chỉnh góc độ tại trên âm môi, nhắm ngay huyệt động đẩy ra âm môi cấm vào sâu bên trong,Diệp Mị Nhi cảm nhận côn thịt nóng hổi tiến vào mang theo từng trận kích thích đến phát ra một tiếng kêu —âm đạo bên trong tuôn ra một trận dịch nhờn bôi trơn lấy côn thịt.
Lâm Tinh bắt đầu gia tốc côn thịt ra vào nhịp độ, không lâu sau đó bên trong lại có tiếng bạch..bạch..bạch thanh âm vang lên lần nữa.
Ngoài Trấn
“Đứng lại”
Trong một rừng cây lúc này xuất hiện một đám mười người to con đầy người cơ bắp — Nhìn có chút không phải thứ hạng người gì tốt lành,lúc này bọn hắn đang bao quanh lấy hai người.
Hai người này một thiếu niên và một phụ nhân,thiếu niên trên khuôn mặt có vẻ non nớt, người phụ nhân trên người khí chất có một loại cao quý ,xem cũng là người nắm giữ quyền thế — hiện tại bọn họ hai người đang bị mười tên sắc mặt hung hãn nam nhân quay quanh.
Người khác gặp tình huống này chắc phải hồn vía lên mây tự trách bản thân mình vận mệnh không tốt ,trái lại thần sắc hai người này vẫn bình tĩnh xem ra hai người này có chút thực lực,tên thiếu niên bên cạnh vị phu nhân còn hiện lên khinh thường đám người chặn đường này.
“Đại ca..hôm nay chúng ta..gặp phải hảo vận..có thể hưởng thụ một phen” một tên to con phát ra tiếng cười dâm đãng nói.
Cầm đầu nam nhân to con cũng mắt đâm đâm nhìn vào mỹ phụ nhân.
Cười ! ha ha
Ánh mắt nhìn về phía phụ nhân đầy là dâm dục thần sắc.
Thiếu niên thấy thế tức giận quát lên “Một lũ không biết sống chết dám cảng đường phu nhân nhà ta,còn không mau cút đi”
“Tiểu tử thật mạnh miệng ” một tên to con tức giận nói.
“Ha ha,tiểu tử này trắng trẻo như thế một lát nữa hảo hảo chiếu cố hắn”
Trong đám người có mấy tên biến thái ánh mắt nhìn về hướng thiếu niên.
Phía bắc Thanh Nguyên Trấn có một ngọn núi bên trên sơn trại gọi là Huyết Lang Trại,trại chủ là Hồ Nhị Nương.
Đám người này chặn đường chính là sơn tặc vùng này.
Lúc này phụ nhân ánh mắt phát lạnh nhìn về phía thiếu niên lạnh lùng nói: “Tiểu Bảo đem bọn chúng diệt hết cho ta” trong mắt phụ nhân bọn người đã sớm là người chết.
Thiếu niên bước lên phía trước linh lực hội tụ vào cánh tay hiện ra khí thế đã đạt cấp bảy thực lực,một đám sơn tặc thấy thế hoảng sợ liền nhau nhau bỏ trốn,những sơn tặc này chỉ có cấp bốn cấp năm võ tu,thấy tình huống không ổn liền vội vàng quay người đào thoát,tại bên trong khu rừng diễn ra một trận truy đuổi, một người truy một đám người,người truy chỉ là một thiếu niên còn chưa trưởng thành ngược lại một đám cao to nam nhân như thỏ đồng dạng hoảng sợ phi nhanh.
Một lúc lâu sau bên trong theo một đường thiếu niên này truy sát, không ít sơn tặc bỏ mạng thi thể nằm vào vũng máu,lúc này phía trước không còn một người nào, thiếu niên có chút lắc đầu quay về.
“Vẫn là sống một người”
Phụ nhân nhìn thiếu niên một cái nói “Thủ lĩnh đám người này cấp sáu võ tu,một đường muốn trốn ngươi cũng không làm gì được, chúng ta đi thôi cũng gần đến nơi dừng chân rồi”
Hai người lại một đường đi tới.
Thanh Nguyên Trấn vào lúc buổi trưa xuất hiện một thiếu niên và phụ nhân, bọn họ đi trên đường thỉnh thoảng nghe vào các loại nghị luận truyền đến.
“Đêm qua phía tây trấn phát hiện một thi thể bị hút khô”
“Có chuyện này sao ?”
Không ít võ tu tụ ba tụ năm tai các nơi trò chuyện lấy.
“Điều tra ra được mang mối gì chưa”
“Nghe nói vẫn chưa có manh mối gì,theo không ít suy diễn, người này bị một loại võ kỹ âm độc thôn phệ lấy tất cả tinh hoa đến chết ”
“Thật có võ kỹ ác độc như vậy? ”
Nơi đây bọn võ tu bàn tán xôn xao trong lòng bọn họ không người nào không lo sợ,nơi đây phát sinh người chết quỷ dị như thế, bọn hắn không khỏi cảm giác bất an trong lòng.
“Phu nhân bên trong trấn chắc hẳn có thế lực tà phái xuất hiện”
Phụ nhân nghe vậy nhìn một xíu xung quanh nói “Xem những người ở đây bàn luận thì chắc hẳn là ma môn làm ra,ma đạo thế lực nhiều năm ẩn mình trong tối nay cũng hiện ra,nhiều năm nay chính phái với ma môn vẫn tạo nên cục diện cân bằng lấy”
Trong lúc đó bọn họ đã đến trước một khách sạn "Ngươi nói hiện tại hắn là đang ở trong khách sạn này ?" phụ nhân đối với thiếu niên này hỏi,hắn cung kính nói "Phu nhân đã xác định thiếu gia đang ở nơi đây !" tuy thần sắc cung kính nhưng ngược lại ánh mắt hắn không hề có như biểu hiện như trên khuôn mặt ,có không chỉ là chiếm hữu bên trong.
"Được rồi ,hắn đã trốn đến đây là tưởng ta không tìm được sao,thật không biết giang hồ nguy hiểm thế nào,chúng ta vào đi".
Tại khách sạn bên trong nơi gian phòng Liễu Như Vân cư trú, giờ khắc này một thân ảnh nữ nhân nằm tại trên giường lớn toàn thân không mảnh vải che thân,hiện lên lõa lồ thân thể mi mắt nhíu lại nhìn vào thì như đã ngủ.
Hoàn cảnh này lại xuất hiện thêm một người nữa hắn chính là Tiểu Thiên,đang chăm chú thưởng thức lấy mỹ nhân ,mấy hôm nay Tiểu Thiên cứ xong việc thường đến Liễu Như Vân gian phòng học tập, hôm nay khi Liễu Như Vân đã quá quen thuộc hắn bắt đầu hành động bỏ thuốc vào tra chuốc mê nàng,hiện tại là mưu kế hắn đã thành công mỹ nhân đã chìm vào hôn mê không biết chuyện gì sẽ phát sinh.
Cởi hết quần áo bò lên giường,hai tay bắt lấy đôi cự nhũ vuốt ve nhéo nhéo hai đầu vú,sau đó hắn cuối người ngậm lấy một cái cư nhũ múp lấy ở bên trong dùng răng nhẹ nhàng ma sát đầu vú, trong lúc hôn mê Liễu Như Vân vẫn không kìm được mà phát ra rên rỉ,Tiểu Thiên tham lam liếm láp chơi đùa với đôi kia vừa trắng lại vừa lớn cự nhũ ,phải nói đây là lần đầu tiên trong đời hắn tiếp xúc thân mật với phái nữ.
Tiểu Thiên lúc này thưởng thức lấy mềm mại cự nhũ trong đầu lại hiện lên một hình ảnh ,bất giác trí nhớ củ đánh úp lại làm hắn nội tâm dân lên một mảnh phẫn nộ vô ý nghiến răng cắn mạnh vào đầu vú Liễu Như Vân một cái, làm sâu trong hôm mê không khỏi thốt lên một tiếng đau đớn,Tiểu Thiên vội vàng ngẩng đầu mắt thấy Liễu Như Vân vẫn một mặt an tường đấy, hắn yên tâm lại ngậm lấy một cái cự nhũ khác thỏa thỏa múp lấy, một cánh tay đã mò xuống phía dưới đặc tại nơi riêng tư đầy rậm rịt lông.
Tiểu Thiên lúc này vẫn không thể quên đi cơn thịnh nộ trong lòng ,đấy là khoảnh khắc một ngày trong đời hắn không thể xóa đi ký ức.
Đoạn gia sơn trang tại đông Tô Châu cũng là một thế gia nổi tiếng trong giới võ tu,gia chủ Đoạn Tam Tư năm đó không biết lý do gì mất tích không rõ sống chết, chỉ để lại thê tử Mộ Dung Lan Phương cùng với con trai chỉ mới năm tuổi, Đoạn gia chủ từ khi mất tích tất cả sản nghiệp được Mộ Dung Lan Phương quản lý một cách ổn thỏa, không vì thế mà bị suy sụp nàng này cũng là một vị cường đại võ tu ,đã không ít lần chấn nhíp các loại muốn cướp đoạt Đoạn gia sản nghiệp.
Từ khi ấy Tiểu Thiên rất ít được mẫu thân quan tâm, mẫu thân chọn cho hắn một tên người hầu là Tiểu Báo rất lanh lợi tuổi tác cũng như hắn,ngày tháng sau đó hắn cùng tiểu bảo chơi với nhau, Tiểu Thiên không xem như người hầu mà coi như bằng hữu đối đãi,Mộ Dung Lan Phương bắt đầu dậy hắn tu luyện võ đạo cùng một lúc cũng dậy cho Tiểu Bảo,tu luyện võ đạo với Tiểu Thiên là một loại tra tấn hắn ham chơi lại không dốc lòng tu luyện khiến mẫu thân hắn luôn bất mãn trách mắng, ngược lại thì Tiểu Bảo rất chăm chỉ tu luyện cảnh giới tiến bộ liên tục khiến Mộ Dung Lan Phương rất hài lòng.
Thời gian trôi đi Tiểu Thiên cùng Tiểu Bảo cũng đã mười hai đến mười ba tuổi đây là lứa tuổi phát dục,những năm qua Tiểu Thiên mặc dù cảnh giới tiến bộ rất chậm nhưng cũng được chút thành tựu, ra đường điều có Tiểu Bảo theo tùy tùng chỉ có hắn ngang ngược khi dễ các gia tộc khác con em,không một cái dám đụng hắn điều bị Tiểu Bảo nắm đấm dạy làm người.
Mộ Dung Lan Phương gần đây thường khi buổi tối gọi Tiểu Bảo vào phòng lấy lý do truyền thụ võ kỹ, Tiểu Thiên tò mò hỏi “Mẫu thân người tại sao để Tiểu Bảo buổi tối vào phòng,ban ngày dạy không được sao ?” hắn thầm nghĩ trong lòng chẳng phải mẫu thân điều thường ngày dậy hắn tu luyện ban ngày thôi sao ?,Tiểu Bảo lại làm sao phải tiến vào bên trong,Mô Dung Lan Phương trách mắng nói “Ngươi suốt ngày dẫn Tiểu Bảo ra ngoài không dốc lòng tu luyện, Tiểu Bảo ban ngày theo ngươi thời gian đâu ta dạy hắn” Tiểu Thiên nghe vậy cúi đầu nhận sai.
"Di"
Buổi tối đoạn gia sơn trang hiếm có một ngày ,thiếu gia nhà họ đoạn lại thành thật ở nhà tu luyện,Tiểu Thiên lúc này đã đình chỉ tu luyện lấy đến một cái ghế ,ngồi trước cửa gian phòng đang suy nghĩ miên man lúc chợt thấy một thiếu niên đi hướng nam gian phòng,kia không phải Tiểu Bảo sao hắn làm sao lại đến phòng mẫu thân, hôm nay Tiểu Thiên không ra ngoài Tiểu Bảo cũng ở trong sơn trang tu luyện, lại nói hôm nay mẫu thân lại không gọi Tiểu Bảo.
Yên Tĩnh đêm khuya nằm trên giường không thể nào vào giấc ngủ, Tiểu Thiên ra khỏi phòng hướng đến phía nam mà đi,sơn trang các người hầu giờ đã nghĩ hết chỉ còn một ít hộ vệ đứng gác,hắn phiêu nhiên bất định mà đi đến gần gian phòng mẫu thân Mô Dung Lan Phương cư trú.
Tiếng rên rỉ của nữ nhân truyền vào tai hắn,Tiểu Thiên lúc này lắng tai nghe một lúc xác định là mẫu thân thanh âm,vội vàng lo lắng đi đến như khi hắn lại khựng người lại, trong lòng thầm nói không phải Tiểu Bảo cũng ở bên trong sao nếu xảy ra việc gì hắn lại không kêu lên, hắn lại bước nhanh hơn vì hắn nghĩ có khi nào Tiểu Bảo lại không ở mẫu thân trong phòng, đã trở lại phòng của hắn rồi, hắn vẫn cứ nghĩ chắc là Tiểu Bảo tu luyện gặp phải vấn đề nên đến tìm mẫu thân hắn thỉnh giáo.
Khi đến gần gian phòng mẫu thân Mộ Dung Lan Phương thì tiếng rên rỉ một lúc lớn,Tiểu Thiên lúc này đã xuất hiện tại phòng mẫu thân mình vô ý phát ngay tại cửa sổ có khép hờ hắn lựa chọn trước từ đây nhìn xem,tại sao không lựa chọn cửa chính vì hắn biết mẫu thân rất không thích bị quấy rầy lúc tu luyện kể cả hắn,theo ánh mắt nhìn vào bên trong, phát hiện trên bàn bày biện tách trà ,hắn lại tìm theo tiếng rên rỉ nhìn về phía phòng ngủ ,lúc này hắn phát hiện một thân hình thiếu niên quay lưng về phía hắn, đang ra sức hành động lấy một động tác, do có tấm màng che hắn lại không thấy rõ người bên dưới ,nhưng chỉ xem dáng người này giọng này hắn điều biết, Tiểu Bảo không có trở lại phòng mà vẫn ở lại phòng mẫu thân hắn.
Người nằm bên dưới không ai khác là mẫu thân hắn rồi, trong lòng hắn nghi vấn bọn họ luyện loạn vũ kỹ gì ,tại sao mẫu thân hắn lại phát ra thống khổ thanh âm như vậy,lại nhìn tại hong thiếu niên có một đôi chân trắng đang ôm lấy thiếu niên, lại truyền đến tiếng nói “Tiểu Bảo lại mạnh một chút nữa ” này chính là mẫu thân hắn lời nói, Tiểu Thiên một mực quan sát thầm nghĩ thống khổ như thế, tại sao còn phải thêm lực.
Tiểu Bảo lúc này Tiểu Thiên nhìn vào thì đã ra thêm không ít sức lực, tiếng rên rỉ của mẫu thân hắn càng lớn, Tiểu Thiên cũng chỉ là chưa hiểu chuyện nam nữ hắn nhìn có chút nghi vấn nhưng vẫn thầm nghĩ:“Mẫu thân và Tiểu Bảo đang tu luyện ta hẳn là quay về, tránh để ảnh hưởng bọn họ” nhưng khi vừa chuẩn bị đi bên trong cảnh tượng lại thay đổi lần này hắn thấy Tiểu Bảo đã nằm phía dưới một côn thịt dựng đứng lên vừa to vừa dài kia không phải kê kê sao,lúc này mẫu thân hắn đã xuất hiện phía trên đang dùng tư thế ngồi xuống hắn thấy mẫu thân nơi đó phủ lấy một mảnh lông đen kia đang nuốt lấy kê kê Tiểu Bảo vì để tránh phát hiện hắn liền vội vã rời đi.
Hiện tại những Tông Môn chính đạo và Gia tộc cường thế bên ngoài sáng vẫn còn tà phái tổ chức ngầm ẩn mình trong tối.
Đại hộ pháp ! Ma Ẩn Tông là thế lực ma môn thần bí tại Thanh Châu.
Trở lại nhà gỗ bên trong !
Nữ nhân này tên Diệp Mị Nhi một cao thủ võ tu cấp tám,chuyên tu một loại võ kỹ thái bổ Phệ m Quyết có thể thu lấy tinh hoa của nam nhân trong lúc giao hoan — khi tu luyện loại võ kỹ này bản tính thay đổi càng lúc dâm đãng,thường ra ngoài tìm các võ tu có thực lực cao câu dẫn lấy tinh hoa đề cao linh lực tự thân.
Diệp Mị Nhi bước xuống giường hai đôi vú không có y phục cản trở tùy ý lắc lư,người áo đen vẫn tại trên giường hắn hô hấp có chút gấp gáp vừa rồi bắn một lần tốn không ít khí,người áo đen gọi là Lâm Tinh thành viên cao tầng của Ma Ẩn Tông,chuyên phụ trách đường khẩu thu nhập tình báo điều do hắn quản lý.
Diệp Mị Nhi cười quyến rũ xuất hiện trước người hắn ngậm lấy côn thịt bên trong chiếc lưỡi không ngừng khuấy động lên.
Lâm Tinh vừa trải qua một trận bắn tinh chưa được vài phút,nhưng côn thịt dưới sự khiêu khích của Diệp Mị Nhi dương vật đã lần nữa cương.
Khanh khách !
Diệp Mị Nhi vui vẻ thưởng thức lấy côn thịt,chiếc lưỡi mềm mại bao bọc lấy quy đầu di chuyển xuống thân dương vật,nàng liếm láp ngậm lấy hai quả trứng vào trong miệng liền lại trở lại khuấy động quy đầu khiến cho Lâm Tinh phát ra một tiếng hừ thoải mái.
Nhã ra côn thịt nàng tiến đến cạnh một cái bàn bên trên,người có chút khom lưng tay chống phía dưới bàn thành một đường cong mông vểnh ra ngoài phía dưới khe hẹp có dâm thủy nhỏ giọt.
“Lại đây nào..mau..dùng côn thịt bỏ vào bên trong..dùng hết sức chơi ta đi” Diệp Mị Nhi quay lại gấp gáp nói với Lâm Tinh nàng như đang bị dục hỏa cuốn lấy một lòng chỉ muốn cầu hoan.
Lâm Tinh do dự thần sắc hắn rất muốn nhưng lại lo sợ.
Diệp Mị Nhi lại thúc giục: “Đêm nay ta là..của người,ta biết ngươi đang lo sợ điều gì..là nam nhân thì tiến đến”
Lâm Tinh lấy hết dũng khí đến trước đôi mông căng tròn đầy co giãn,nơi thần bí suối nguồn kia vẫn rỉ ra từng chất lỏng,tay hắn có chút run run nắm lấy một bên mông nhẹ bóp lấy thấy Diệp Mị Nhi một mặt hưởng thụ hắn mạnh dạn xoa nắn nhào nặn lấy,nhìn nơi suối nguồn kia đang lưu động dâm dịch Lâm Tinh liếm lấy khô khốc đôi môi, cúi đầu vào ngay nơi thần bí kia,một trương miệng rộng đã tại khe rãnh,dùng lưỡi tham liếm láp lấy.
Lâm Tinh điên cuồng liếm láp bao nhiêu dâm dịch trào ra đến nỗi không bỏ sót từng chút nào,lúc này Diệp Mị Nhi cũng thoải mái đến tê dại,Diệp Mị Nhi phát ra từng tiếng dâm khiếu thanh âm.
“Thật thoải mái..ta không chịu nổi nửa.. Mau đưa côn thịt..vào đi” Diệp Mị Nhi thở dốc nói.
Lâm Tinh lúc này nắm lấy côn thịt điều chỉnh góc độ tại trên âm môi, nhắm ngay huyệt động đẩy ra âm môi cấm vào sâu bên trong,Diệp Mị Nhi cảm nhận côn thịt nóng hổi tiến vào mang theo từng trận kích thích đến phát ra một tiếng kêu —âm đạo bên trong tuôn ra một trận dịch nhờn bôi trơn lấy côn thịt.
Lâm Tinh bắt đầu gia tốc côn thịt ra vào nhịp độ, không lâu sau đó bên trong lại có tiếng bạch..bạch..bạch thanh âm vang lên lần nữa.
Ngoài Trấn
“Đứng lại”
Trong một rừng cây lúc này xuất hiện một đám mười người to con đầy người cơ bắp — Nhìn có chút không phải thứ hạng người gì tốt lành,lúc này bọn hắn đang bao quanh lấy hai người.
Hai người này một thiếu niên và một phụ nhân,thiếu niên trên khuôn mặt có vẻ non nớt, người phụ nhân trên người khí chất có một loại cao quý ,xem cũng là người nắm giữ quyền thế — hiện tại bọn họ hai người đang bị mười tên sắc mặt hung hãn nam nhân quay quanh.
Người khác gặp tình huống này chắc phải hồn vía lên mây tự trách bản thân mình vận mệnh không tốt ,trái lại thần sắc hai người này vẫn bình tĩnh xem ra hai người này có chút thực lực,tên thiếu niên bên cạnh vị phu nhân còn hiện lên khinh thường đám người chặn đường này.
“Đại ca..hôm nay chúng ta..gặp phải hảo vận..có thể hưởng thụ một phen” một tên to con phát ra tiếng cười dâm đãng nói.
Cầm đầu nam nhân to con cũng mắt đâm đâm nhìn vào mỹ phụ nhân.
Cười ! ha ha
Ánh mắt nhìn về phía phụ nhân đầy là dâm dục thần sắc.
Thiếu niên thấy thế tức giận quát lên “Một lũ không biết sống chết dám cảng đường phu nhân nhà ta,còn không mau cút đi”
“Tiểu tử thật mạnh miệng ” một tên to con tức giận nói.
“Ha ha,tiểu tử này trắng trẻo như thế một lát nữa hảo hảo chiếu cố hắn”
Trong đám người có mấy tên biến thái ánh mắt nhìn về hướng thiếu niên.
Phía bắc Thanh Nguyên Trấn có một ngọn núi bên trên sơn trại gọi là Huyết Lang Trại,trại chủ là Hồ Nhị Nương.
Đám người này chặn đường chính là sơn tặc vùng này.
Lúc này phụ nhân ánh mắt phát lạnh nhìn về phía thiếu niên lạnh lùng nói: “Tiểu Bảo đem bọn chúng diệt hết cho ta” trong mắt phụ nhân bọn người đã sớm là người chết.
Thiếu niên bước lên phía trước linh lực hội tụ vào cánh tay hiện ra khí thế đã đạt cấp bảy thực lực,một đám sơn tặc thấy thế hoảng sợ liền nhau nhau bỏ trốn,những sơn tặc này chỉ có cấp bốn cấp năm võ tu,thấy tình huống không ổn liền vội vàng quay người đào thoát,tại bên trong khu rừng diễn ra một trận truy đuổi, một người truy một đám người,người truy chỉ là một thiếu niên còn chưa trưởng thành ngược lại một đám cao to nam nhân như thỏ đồng dạng hoảng sợ phi nhanh.
Một lúc lâu sau bên trong theo một đường thiếu niên này truy sát, không ít sơn tặc bỏ mạng thi thể nằm vào vũng máu,lúc này phía trước không còn một người nào, thiếu niên có chút lắc đầu quay về.
“Vẫn là sống một người”
Phụ nhân nhìn thiếu niên một cái nói “Thủ lĩnh đám người này cấp sáu võ tu,một đường muốn trốn ngươi cũng không làm gì được, chúng ta đi thôi cũng gần đến nơi dừng chân rồi”
Hai người lại một đường đi tới.
Thanh Nguyên Trấn vào lúc buổi trưa xuất hiện một thiếu niên và phụ nhân, bọn họ đi trên đường thỉnh thoảng nghe vào các loại nghị luận truyền đến.
“Đêm qua phía tây trấn phát hiện một thi thể bị hút khô”
“Có chuyện này sao ?”
Không ít võ tu tụ ba tụ năm tai các nơi trò chuyện lấy.
“Điều tra ra được mang mối gì chưa”
“Nghe nói vẫn chưa có manh mối gì,theo không ít suy diễn, người này bị một loại võ kỹ âm độc thôn phệ lấy tất cả tinh hoa đến chết ”
“Thật có võ kỹ ác độc như vậy? ”
Nơi đây bọn võ tu bàn tán xôn xao trong lòng bọn họ không người nào không lo sợ,nơi đây phát sinh người chết quỷ dị như thế, bọn hắn không khỏi cảm giác bất an trong lòng.
“Phu nhân bên trong trấn chắc hẳn có thế lực tà phái xuất hiện”
Phụ nhân nghe vậy nhìn một xíu xung quanh nói “Xem những người ở đây bàn luận thì chắc hẳn là ma môn làm ra,ma đạo thế lực nhiều năm ẩn mình trong tối nay cũng hiện ra,nhiều năm nay chính phái với ma môn vẫn tạo nên cục diện cân bằng lấy”
Trong lúc đó bọn họ đã đến trước một khách sạn "Ngươi nói hiện tại hắn là đang ở trong khách sạn này ?" phụ nhân đối với thiếu niên này hỏi,hắn cung kính nói "Phu nhân đã xác định thiếu gia đang ở nơi đây !" tuy thần sắc cung kính nhưng ngược lại ánh mắt hắn không hề có như biểu hiện như trên khuôn mặt ,có không chỉ là chiếm hữu bên trong.
"Được rồi ,hắn đã trốn đến đây là tưởng ta không tìm được sao,thật không biết giang hồ nguy hiểm thế nào,chúng ta vào đi".
Tại khách sạn bên trong nơi gian phòng Liễu Như Vân cư trú, giờ khắc này một thân ảnh nữ nhân nằm tại trên giường lớn toàn thân không mảnh vải che thân,hiện lên lõa lồ thân thể mi mắt nhíu lại nhìn vào thì như đã ngủ.
Hoàn cảnh này lại xuất hiện thêm một người nữa hắn chính là Tiểu Thiên,đang chăm chú thưởng thức lấy mỹ nhân ,mấy hôm nay Tiểu Thiên cứ xong việc thường đến Liễu Như Vân gian phòng học tập, hôm nay khi Liễu Như Vân đã quá quen thuộc hắn bắt đầu hành động bỏ thuốc vào tra chuốc mê nàng,hiện tại là mưu kế hắn đã thành công mỹ nhân đã chìm vào hôn mê không biết chuyện gì sẽ phát sinh.
Cởi hết quần áo bò lên giường,hai tay bắt lấy đôi cự nhũ vuốt ve nhéo nhéo hai đầu vú,sau đó hắn cuối người ngậm lấy một cái cư nhũ múp lấy ở bên trong dùng răng nhẹ nhàng ma sát đầu vú, trong lúc hôn mê Liễu Như Vân vẫn không kìm được mà phát ra rên rỉ,Tiểu Thiên tham lam liếm láp chơi đùa với đôi kia vừa trắng lại vừa lớn cự nhũ ,phải nói đây là lần đầu tiên trong đời hắn tiếp xúc thân mật với phái nữ.
Tiểu Thiên lúc này thưởng thức lấy mềm mại cự nhũ trong đầu lại hiện lên một hình ảnh ,bất giác trí nhớ củ đánh úp lại làm hắn nội tâm dân lên một mảnh phẫn nộ vô ý nghiến răng cắn mạnh vào đầu vú Liễu Như Vân một cái, làm sâu trong hôm mê không khỏi thốt lên một tiếng đau đớn,Tiểu Thiên vội vàng ngẩng đầu mắt thấy Liễu Như Vân vẫn một mặt an tường đấy, hắn yên tâm lại ngậm lấy một cái cự nhũ khác thỏa thỏa múp lấy, một cánh tay đã mò xuống phía dưới đặc tại nơi riêng tư đầy rậm rịt lông.
Tiểu Thiên lúc này vẫn không thể quên đi cơn thịnh nộ trong lòng ,đấy là khoảnh khắc một ngày trong đời hắn không thể xóa đi ký ức.
Đoạn gia sơn trang tại đông Tô Châu cũng là một thế gia nổi tiếng trong giới võ tu,gia chủ Đoạn Tam Tư năm đó không biết lý do gì mất tích không rõ sống chết, chỉ để lại thê tử Mộ Dung Lan Phương cùng với con trai chỉ mới năm tuổi, Đoạn gia chủ từ khi mất tích tất cả sản nghiệp được Mộ Dung Lan Phương quản lý một cách ổn thỏa, không vì thế mà bị suy sụp nàng này cũng là một vị cường đại võ tu ,đã không ít lần chấn nhíp các loại muốn cướp đoạt Đoạn gia sản nghiệp.
Từ khi ấy Tiểu Thiên rất ít được mẫu thân quan tâm, mẫu thân chọn cho hắn một tên người hầu là Tiểu Báo rất lanh lợi tuổi tác cũng như hắn,ngày tháng sau đó hắn cùng tiểu bảo chơi với nhau, Tiểu Thiên không xem như người hầu mà coi như bằng hữu đối đãi,Mộ Dung Lan Phương bắt đầu dậy hắn tu luyện võ đạo cùng một lúc cũng dậy cho Tiểu Bảo,tu luyện võ đạo với Tiểu Thiên là một loại tra tấn hắn ham chơi lại không dốc lòng tu luyện khiến mẫu thân hắn luôn bất mãn trách mắng, ngược lại thì Tiểu Bảo rất chăm chỉ tu luyện cảnh giới tiến bộ liên tục khiến Mộ Dung Lan Phương rất hài lòng.
Thời gian trôi đi Tiểu Thiên cùng Tiểu Bảo cũng đã mười hai đến mười ba tuổi đây là lứa tuổi phát dục,những năm qua Tiểu Thiên mặc dù cảnh giới tiến bộ rất chậm nhưng cũng được chút thành tựu, ra đường điều có Tiểu Bảo theo tùy tùng chỉ có hắn ngang ngược khi dễ các gia tộc khác con em,không một cái dám đụng hắn điều bị Tiểu Bảo nắm đấm dạy làm người.
Mộ Dung Lan Phương gần đây thường khi buổi tối gọi Tiểu Bảo vào phòng lấy lý do truyền thụ võ kỹ, Tiểu Thiên tò mò hỏi “Mẫu thân người tại sao để Tiểu Bảo buổi tối vào phòng,ban ngày dạy không được sao ?” hắn thầm nghĩ trong lòng chẳng phải mẫu thân điều thường ngày dậy hắn tu luyện ban ngày thôi sao ?,Tiểu Bảo lại làm sao phải tiến vào bên trong,Mô Dung Lan Phương trách mắng nói “Ngươi suốt ngày dẫn Tiểu Bảo ra ngoài không dốc lòng tu luyện, Tiểu Bảo ban ngày theo ngươi thời gian đâu ta dạy hắn” Tiểu Thiên nghe vậy cúi đầu nhận sai.
"Di"
Buổi tối đoạn gia sơn trang hiếm có một ngày ,thiếu gia nhà họ đoạn lại thành thật ở nhà tu luyện,Tiểu Thiên lúc này đã đình chỉ tu luyện lấy đến một cái ghế ,ngồi trước cửa gian phòng đang suy nghĩ miên man lúc chợt thấy một thiếu niên đi hướng nam gian phòng,kia không phải Tiểu Bảo sao hắn làm sao lại đến phòng mẫu thân, hôm nay Tiểu Thiên không ra ngoài Tiểu Bảo cũng ở trong sơn trang tu luyện, lại nói hôm nay mẫu thân lại không gọi Tiểu Bảo.
Yên Tĩnh đêm khuya nằm trên giường không thể nào vào giấc ngủ, Tiểu Thiên ra khỏi phòng hướng đến phía nam mà đi,sơn trang các người hầu giờ đã nghĩ hết chỉ còn một ít hộ vệ đứng gác,hắn phiêu nhiên bất định mà đi đến gần gian phòng mẫu thân Mô Dung Lan Phương cư trú.
Tiếng rên rỉ của nữ nhân truyền vào tai hắn,Tiểu Thiên lúc này lắng tai nghe một lúc xác định là mẫu thân thanh âm,vội vàng lo lắng đi đến như khi hắn lại khựng người lại, trong lòng thầm nói không phải Tiểu Bảo cũng ở bên trong sao nếu xảy ra việc gì hắn lại không kêu lên, hắn lại bước nhanh hơn vì hắn nghĩ có khi nào Tiểu Bảo lại không ở mẫu thân trong phòng, đã trở lại phòng của hắn rồi, hắn vẫn cứ nghĩ chắc là Tiểu Bảo tu luyện gặp phải vấn đề nên đến tìm mẫu thân hắn thỉnh giáo.
Khi đến gần gian phòng mẫu thân Mộ Dung Lan Phương thì tiếng rên rỉ một lúc lớn,Tiểu Thiên lúc này đã xuất hiện tại phòng mẫu thân mình vô ý phát ngay tại cửa sổ có khép hờ hắn lựa chọn trước từ đây nhìn xem,tại sao không lựa chọn cửa chính vì hắn biết mẫu thân rất không thích bị quấy rầy lúc tu luyện kể cả hắn,theo ánh mắt nhìn vào bên trong, phát hiện trên bàn bày biện tách trà ,hắn lại tìm theo tiếng rên rỉ nhìn về phía phòng ngủ ,lúc này hắn phát hiện một thân hình thiếu niên quay lưng về phía hắn, đang ra sức hành động lấy một động tác, do có tấm màng che hắn lại không thấy rõ người bên dưới ,nhưng chỉ xem dáng người này giọng này hắn điều biết, Tiểu Bảo không có trở lại phòng mà vẫn ở lại phòng mẫu thân hắn.
Người nằm bên dưới không ai khác là mẫu thân hắn rồi, trong lòng hắn nghi vấn bọn họ luyện loạn vũ kỹ gì ,tại sao mẫu thân hắn lại phát ra thống khổ thanh âm như vậy,lại nhìn tại hong thiếu niên có một đôi chân trắng đang ôm lấy thiếu niên, lại truyền đến tiếng nói “Tiểu Bảo lại mạnh một chút nữa ” này chính là mẫu thân hắn lời nói, Tiểu Thiên một mực quan sát thầm nghĩ thống khổ như thế, tại sao còn phải thêm lực.
Tiểu Bảo lúc này Tiểu Thiên nhìn vào thì đã ra thêm không ít sức lực, tiếng rên rỉ của mẫu thân hắn càng lớn, Tiểu Thiên cũng chỉ là chưa hiểu chuyện nam nữ hắn nhìn có chút nghi vấn nhưng vẫn thầm nghĩ:“Mẫu thân và Tiểu Bảo đang tu luyện ta hẳn là quay về, tránh để ảnh hưởng bọn họ” nhưng khi vừa chuẩn bị đi bên trong cảnh tượng lại thay đổi lần này hắn thấy Tiểu Bảo đã nằm phía dưới một côn thịt dựng đứng lên vừa to vừa dài kia không phải kê kê sao,lúc này mẫu thân hắn đã xuất hiện phía trên đang dùng tư thế ngồi xuống hắn thấy mẫu thân nơi đó phủ lấy một mảnh lông đen kia đang nuốt lấy kê kê Tiểu Bảo vì để tránh phát hiện hắn liền vội vã rời đi.