Võ Đạo Lục Sắc Tình
Chương 6 : Dục Vọng +18
Ngày đăng: 00:45 27/06/20
Cung điện cổ lão đang có một đám cường giả thảo luận khí thế,nhưng lại bên trong lại có hai người lạnh nhạt đám người,lại làm chuyện mờ ám mà không hề sợ bị phát hiện.
Khách sạn Vãng Lai trong một gian phòng, đang truyền đến va chạm giữa xác thịt lại là từng trận bạch...bạch...bạch..ba...ba..ba.. thanh âm,những âm thanh này lúc thì như là dồn dập lúc lại như nhẹ nhàng phiêu lãng.
Theo âm thanh nơi phát ra bên trong gian phòng lúc này ,trên một giường lớn đang có một thiếu niên lõa lồ thân thể ,lại là hai tay đang ôm lấy eo thon của nữ nhân nằm phía dưới không ngừng mà đỉnh lấy mông cao cao nắc từ cú thật mạnh vào, lúc thì dừng nhẹ động tác lại để căn kia cự long chậm rãi mà ra vào nơi thần bí u cốc,từng lượng lớn dịch nhờn óng ánh từ căn cự long chui vào bên trong lại kéo ra một mảnh sền sệt nhỏ xuống phía dưới.
Thiếu niên này đúng là Lục Tiểu Thiên người nữ nhân đẹp tựa thiên tiên kia,chính là Liễu Như Vân người bạn chăn gối với đệ nhất cường giả đương thời Lục Thiên Vấn,nhưng ít ai biết rằng vị này đệ nhất mỹ nhân khi xưa đang bị một thiếu niên dùng chính hắn căn cự long đang không ngừng đỉnh phá lấy hang sâu,mà nơi đó xưa nay chưa có một người thứ hai nào vào nhưng hôm nay mọi định luật đó đã không còn nữa là.
Lục Tiểu Thiên cự long thong thả tách ra cửa hang mà ra vào như đang dạo chơi chư thiên, lại hắn hai tay một vịn mạnh vào eo đẹp bên trên mông ngoài đỉnh một cao cự long đã rút ra ngoài một nửa đã là còn lại quy đầu vẫn bên trong, Lục Tiểu Thiên một đẩy mạnh vào bên trong cự long theo đó mà thẳng tắp nhập sâu vào động khẩu bên trong, dựa thế theo Lục Tiểu Thiên nắc mạnh mông cứ thế liên tục cư long như vũ bão không ngừng liên tục bị rút ra ép vào,mà lúc này mỹ nhân trên mặt khẽ nhíu mi.
Liễu Như Vân đã tỉnh lại, không phải là tỉnh lại mà là nàng chưa từng hôn mê bao giờ, thì làm sao tỉnh lại đâu này,lúc trước Lục Tiểu Thiên dùng chút dược mê nàng loại này cũng chỉ những võ giả bình thường mới trúng chiêu,ở độ cao cảnh giới như Liễu Như Vân thì loại dược vật này chỉ là không một phản ứng,nàng chỉ là giả vờ xem Lục Tiểu Thiên sẽ làm thế nào.
Lại là diễn biến đến lúc này,phía dưới hoa huyệt đang có một thô cứng côn thịt đang mảnh mà tiến vào,liên tục bị bạo làm khiến nàng cũng thấy một chút không tiêu nhưng chỉ là chút nhíu mày,môi đẹp thỉnh thoảng lại mím môi lại hừ một chút, mà đối với Lục Tiểu Thiên đang đỉnh lấy cự long nắc mạnh lại là không để ý đến, giờ phút này Lục Tiểu Thiên mồ hôi nhễ nhãi đã nhỏ từng giọt, rơi xuống trên rốn Liễu Như Vân hai người mồ hôi đã là tạo thành một mảnh nước lại rơi xuống phía dưới mà đi.
Lục Tiểu Thiên càng nắc lại cảm giác bên trong,hoa huyệt một lúc một bóp lại là thắt chặt lấy côn thịt hắn,lúc này Lục Tiểu Thiên biết Liễu Như Vân đã sắp đến cao trào hắn tận lực đỉnh mạnh lấy côn thịt mình, cự long như được thêm lực càng là trướng căng bạo khởi gân xanh giận uy,dương vật lại là bành trướng lại là bị tiểu huyệt hút chặt lấy..bạch...bạch..ọt..ọt..ba..ba.., Lục Tiểu Thiên một cái về trước cự long không ngừng co giật từng luôn tinh dịch bao phát ma ra bắn vào sâu tận bên trong hoa tâm.
Một lúc lâu sau dương vật thu nhỏ rớt ra ngoài, một mảnh tinh dịch trắng đục từ bên trong như vỡ ao mà ra,Lục Tiểu Thiên hôm nay đã bắn đi hết tất cả vốn liếng của mình tích tụ lâu nay,lại hắn vội vàng quơ một bên y phục dùng dễ lau dọn sạch sẽ mặc lại y phục cho Liễu Như Vân,mọi thứ đã xong xuôi liền vội vã rời đi,lại không biết khi hắn rời đi Liễu Như Vân một đôi mắt đẹp nhìn theo bên trong có chút phức tạp.
"Này ! Tiểu Lục người trốn đâu sớm giờ, phía dưới có hai khách nhân,mau đi đưa đồ ăn lên cho nhị vị" Lục Tiểu Thiên vừa từ phòng trong đi ra,đã là bị Bàn lão bản phát hiện vỡ trách.
"Biết rồi !" Lục Tiểu Thiên ứng tiếng lão bản một câu.
Một lúc lâu sau Lục Tiểu Thiên đã bưng một bàn đồ ăn đến chỗ hai vị khách đã đợi lâu, hôm nay vì làm một chuyện lớn mà hắn có chút đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, lại là không chú ý mấy đến hai người này, khi đến đã là giáp mặt với nhau.
Lục Tiểu Thiên nhìn thấy hai người một mặt bất động,nhưng trong lòng lại là tức giận có chút hoang mang, hắn không ngờ mình trốn nhà rời đi mà vẫn bị bọn họ tìm tới,Lục Tiểu Thiên đem hết tất cả đồ trong khay để lên,cười đối với hai người nói "hai vị đường xá xa xôi..mời dùng bữa !".
Lại là vị kia phụ nhân cũng là mỉm cười hỏi: "Vị tiểu ca này trông rất giống con trai của ta ?",Mộ Dung Lan Phương dù biết là Lục Tiểu Thiên nhưng đối với hắn vẫn là một bộ không nhận ra dáng vẻ.
Lục Tiểu Thiên nghe vậy trong lòng cũng là nao nao lại nói:"Người trong thiên hạ này có người giống nhau là chuyện bình thường, tiểu nhân cũng là một người may mắn được hình dạng tựa như lệnh công tử nhà !".
"Tiểu nhân còn có việc.. xin lui trước ..nếu phu nhân có trọ lại đêm nay sẽ đến hàn huyên! " Nói rồi chuẩn bị rời đi.
Lại nghe Mộ Dung Lan Phương nói: "Cũng được..Ta sẽ trọ lại nơi đây..chắc hẳn ngươi biết tìm nơi đâu rồi chứ. "
Nàng lại quay người hướng một bên thiếu niên nói:"Tiểu Bảo,đi đặc hai gian phòng".
Tiểu Bảo đứng dậy rời đi.
Lục Tiểu Thiên nhìn một chút phụ nhân lại là cất bước rời đi.
Nhìn bóng lưng Lục Tiểu Thiên rời đi,phụ nhân trong mắt có chút yêu thương lại là lo lắng.
Gian phòng Liễu Như Vân vẫn nằm trên giường, cảm giác dư âm vẫn còn lân lân trong người.
Bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng gõ thanh.
Nàng vội vàng ngồi dậy lên tiếng hỏi: "Ai đấy? "
"Là ta. !"
Bên ngoài truyền đến một giọng nam nhân,Liễu Như Vân thở phào một tiếng nói:"Cửa không khóa !".
Lại một tiếng "két" cửa mở mà vào,một nam nhân trung niên một bộ thanh sam y phục tiến vào,người nam nhân này chính là trượng phu nàng Lục Thiên Vấn,trên mặt hắn vẫn là một bộ uy nghiêm của một tuyệt thế cường giả,nhưng khi thấy Liễu Như Vân thì đã thay đổi sắc mặt dáng tươi cười và yêu thương.
Liễu Như Vân thấy trượng phu trở lại.
Nàng liền vui vẻ hỏi:"Phu quân trở lại sớm hơn đã nói, có phải đã tìm ra manh mối gì rồi a ?"
Lục Thiên Vấn lại đến cạnh nàng ngồi xuống giường, tay vòng qua ôm mỹ nhân vào lòng lắc đầu thở dài nói:"Vẫn là chưa có manh mối gì? ".
Đêm phủ xuống khách sạn Vãng Lai một mảnh yên tĩnh bên trong.
Trong một gian phòng lúc này có ba người, chính là mới đến đây trọ lại hai người kia.
Người còn lại không ai khác chính là Lục Tiểu Thiên, hiện tại hắn thần sắc có chút không dám nhìn phụ nhân, chỉ mở miệng nói một câu: "Mẫu thân ! Ngài sao lại tới nơi đây? ".
Lại vừa dứt lời một câu trên mặt hắn đã bị in lên năm dấu tay,Lục Tiểu Thiên khóe môi có một tia máu rỉ ra.
"Nghịch tử..ngươi còn biết có người mẫu thân này ?" Mộ Dung Lan Phương tức giận trách mắng.
Lục Tiểu Thiên cúi đầu không nói lời nào.
"Người là thiếu chủ của Đoạn gia sơn trang, bình thường tư chất không tốt thì thôi,lại là không chịu chăm lo tu hành,suốt ngày ra ngoài khinh nam bá nữ,lần này ngươi còn trốn nhà ra đi,không một lời nói,hại cho lão nương này phải chạy đi tìm người."
Mộ Dung Lan Phương lúc này càng mắng càng thấy vô lực,với đứa con này của nàng,ngày thường đã là chiều chuộng hắn rồi,bây giờ không tưởng hắn lại là một thân không bao nhiêu tu vi,lại là một mình tự mình xông pha giang hồ,đây không phải là xông pha giang hồ mà chỉ là xông đi tìm chết thôi.
Nói thật Mộ Dung Lan Phương lo lắng không phải là quá, nếu Lục Tiểu Thiên không phải gặp Bạch lão đầu, mà là một vài người tâm thuật bất chính thì đối với thiếu niên chưa hiểu gì về giang hồ như hắn,thì chính là không coi là con cừu non cũng là bị người hố chết mà không hay.
"Mẫu thân.. Hài nhi sai rồi !" Lục Tiểu Thiên vẫn là cúi đầu không dám nhìn vị này mẫu thân nói.
Lại hắn lại nói tiếp: "Mẫu thân ..hài nhi cảm thấy mình tại sơn trang làm cậu ấm,được người bảo vệ chỉ là như bình hoa trong nhà,lần này ra ngoài chỉ là cầu tìm được cơ duyên, cho võ đạo biết đâu có được đột phá,lại Lục Tiểu Thiên không phải là nói chỉ vì nhìn thấy hai người trong phòng làm truyện không để người biết, vì thế tức giận xông não mà bỏ nhà đi chỉ vì lánh mặt,không muốn đối diện nhau thôi.
Mộ Dung Lan Phương nghe được nhi tử lời này cũng là hòa hoãn không ít.
"Thiên nhi không phải mẫu thân không cho ngươi ra giang hồ lịch luyện, nhưng ngươi biết đó con đường tu hành của ngươi chưa đến nơi đến chốn,một mình ra ngoài rất nguy hiểm biết không? " Mộ Dung Lan Phương lại răn dạy Lục Tiểu Thiên một phen.
Nàng lại là nói: "Được rồi.. Lần này ngươi muốn làm gì thì làm, khoảng thời gian này có xuất hiện cơ duyên nơi, tại đây cũng là…"
Lần này vì tìm nhi tử mà đến đây, nhưng hiện tại nhi tử cũng tìm được rồi, lại là nghe xuất hiện một cơ duyên nơi ,đối với người tu luyện thì cơ duyên chi địa lúc nào cũng hấp dẫn, Mộ Dung Lan Phương cũng là trong đó không ngoại lệ.
"Phu quân..điểm nhẹ một tí !" Liễu Như Vân đối với trượng phu của mình nói.
Hai người giờ phút này đã là trần chuồng không mảnh vải che thân,dĩ nhiên đêm nay là làm chuyện phòng thê như bao nhiêu cặp phu thê khác.
Nhưng không phải là đêm mới làm chuyện này, phải nói khi Lục Thiên Vấn trở lại khi trưa hôm đó,tay ôm người ngọc vào người lại là nghe phát ra mùi hương tình cơ thể,làm hắn cũng là phản ứng, long thương đã là dựng thẳng gân xanh bạo khởi, liền muốn cầu hoan,nhưng Liễu Như Vân thần sắc hoảng loạn.
Lục Thiên Vấn đã là môi khóa môi nàng Liễu Như Vân chỉ là ư..ô..vài tiếng,cạy mở răng ngọc múp lấy lưỡi thơm kia Lục Thiên Vấn say mê múp lấy, bàn tay còn lại đã là đưa đến một đôi ngọn núi cao ngất kia,liền vạch ra vạc áo mà vào nắm lấy một con song nhũ mà nhào nặn.
Lại bị Lục Thiên Vấn nhiệt tình Liễu Như Vân có chút mê loạn,xốc lên váy Liễu Như Vân đưa tay sờ vào nơi thần bí chi địa nơi, tại nơi đó đã toàn là chất dịch lỏng một mảnh.
Lục Thiên Vấn đem tay rút ra đưa lên xem,đối với Liễu Như Vân có chút nguy hoặc cười nói.
Nàng xem đã chịu không được rồi nè, Liễu Như Vân nhìn thấy có chút giật mình, lại thẹn thùng không dám nhìn, thật trên tay Lục Thiên Vấn chất dịch đó không phải là của nàng mà vừa lúc nãy,mới từ cự long của Lục Tiểu Thiên mà dũng mãnh bắn vào.
"Phu quân..bây giờ không được! " Liễu Như Vân như đối với Lục Thiên Vấn cầu xin,nàng vừa làm chuyện có lỗi với trượng phu mình, giờ lại muốn làm tiếp mà vẫn còn tinh dịch người khác còn bên trong,làm nàng không thể tiếp thu như thế..
Lục Thiên Vấn thấy nàng như vậy nội tâm dục hỏa lại xuống chút ít, Liễu Như Vân thấy phu quân tình thế này nàng mím môi, lại bắt lấy Lục Thiên Vấn long thương cởi bỏ quần một cây côn thịt bắn mà ra,nàng đưa đôi môi nhỏ nhắn ngậm lấy côn thịt, từ từ mà dùng lưỡi lây động.
Lục Thiên Vấn lúc này hít một hơi khí lạnh, một cao thủ cường giả như hắn cũng muốn xuất tinh mà ra,Lục Thiên Vấn từng trận hút khí đây là lần đầu tiên hắn được Liễu Như Vân loát côn thịt.
Lục Thiên Vấn tiện tay phất một cái một cái vô hình kết giới hiện ra,che hết mọi thứ trong phòng với ngoại giới, giờ phút này trong phòng vang võng tiếng húp thanh,tiếng húp khí lạnh, kèm theo những rên rỉ sung sướng.
Trở lại ban đêm Lục Thiên Vấn long thương đã chui vào bên trong hoa huyệt Liễu Như Vân,ngày thường hắn cũng tốn không ít công phu,nhưng hôm nay lại thong thả tiến vào bên trong,Lục Thiên Vấn cũng không nghĩ nhiều hắn chỉ cho là Liễu Như Vân mấy hôm giờ bị hắn gợi lại dục tình thôi, mà không biết lúc trưa đã có một căn côn thịt dũng mãnh mà khuấy động bên trong.
Không bao nhiêu công phu Lục Thiên Vấn đã bắt đầu long thương ra vào,trong phòng lại vang lên từng trận tiếng nắc bạch..bạch..vang dội..
Ở một bên phòng khác cũng là cảnh tượng khác, nhưng cũng tương tự như nhau,hiện tại phòng này cũng đã ngăn lên kết giới, Mộ Dung Lan Phương với Tiểu Bảo đã là hai người chỉ một mảnh da không vải, còn lại Lục Tiểu Thiên đã không thấy nơi đâu.
Mộ Dung Lan Phương đã là người mặt úp vào dưới háng Tiểu Bảo bảo, căn cự long to bự kia đang bị nuốt vào nhổ ra,thỉnh thoảng lại dùng chiếc lưỡi như rắn liếm quanh quy đầu,lại từ trên liếm xuống dưới thân trụ liếm lên thẳng đến hai viên tròn bi,liền ngậm hết vào bên trong miệng múp, Tiểu Bảo phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng, đây là hắn trải qua nhiều lần mới có chịu đựng được như vậy, lại thêm cái vật này có tiềm lực bẩm sinh.
Bình thường đây là giai đoạn này điều trong tu luyện phải trải qua, nhả ra côn thịt lại là một tay bắt lấy không ngừng vuốt lên xuống, ngước môi đỏ mọng lên nhìn Tiểu Bảo hiểu ý liền dáng môi mình xuống hai người kích hôn nồng nhiệt, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như hai đầu xà,có ọt..ách..ách..tiếng nước bọt giao nhau.
Tiểu Bảo rời đi môi thơm hôn xuống cổ đến ngực nơi cao nhất nhũ phong,lại há mồm ngậm lấy một con vào trong,Mộ Dung Lan Phương phát ra một tiếng ư minh thanh âm, đối với này Tiểu Bảo tham lam liếm múp lấy.
Lúc này Mộ Dung Lan Phương lại ngỏ ý Tiểu Bảo, hai người theo tư thế người này nằm trên, người nằm dưới tựa như 69 tư thế, Mộ Dung Lan Phương ngậm lấy côn thịt, Tiểu Bảo lại đối mặt với phiến kia thần bí u huyệt, đối với tất cả cường giả trong thiên hạ này,muốn được đến mảnh thần bí địa này là vô phương,nhưng hắn lại là một trong người may mắn được đến mảnh đất này,mảnh đất này cỏ rậm um tùm lại phát ra óng ánh,bên dưới có khe suốt đã là róc rách chảy ngược.
Tiểu Bảo nuốt một ngụm nước miếng sau đó hắn không ngại vùi đầu vào mà liếm láp,bao nhiêu dịch từ trong khe trào chảy ra điều bị Tiểu Bảo chiếc lưỡi kia tém hết không còn.
Hai người say mê mà khẩu giao cho nhau lại không biết,phía bên gian phòng kế bên đã có một con mắt đang nhìn,không phải phòng bên đã tạo lên kết giới, thật Mộ Dung Lan Phương đã tạo ra kết giới, nhưng trên đời này không có gì không phá được kết giới ,mà huống chi người này chỉ là tập trung một luồng thần thức đục khoét chỉ một khe kết giới.
Tiểu Bảo liếm múp lấy kia tiểu huyệt lúc này, phía dưới kia Mộ Dung Lan Phương không ngừng nảy lên, lại là giật giật Tiểu Bảo biết phụ nhân này sắp đến cao trào một liền múp thêm kịch liệt, một tiếng ư minh hai chân kẹp lấy đầu Tiểu Bảo, từng trận kịch liệt run rẩy bên trong hoa huyệt tuôn ra dâm thủy,Tiểu Bảo một mực không bỏ sót một giọt.
Đến đi.
Mộ Dung Lan Phương vẫn nằm lại bảo Tiểu Bảo tiến đến, Tiểu Bảo cũng là xốc lên nàng chân ngọc Cự long để ngay tiểu huyệt mà vào,Tiểu Bảo có chút nghi ngờ lại là bất động không nhút nhít.
"Sao không động ?" Mộ Dung Lan Phương hỏi hắn.
Tiểu Bảo trong lòng một nghi hỏi: "Phu nhân ? ..Ta"
Mộ Dung Lan Phương có chút buồn cười nói:"Hôm nay cứ thoải mái mà làm đi.."
Khách sạn Vãng Lai trong một gian phòng, đang truyền đến va chạm giữa xác thịt lại là từng trận bạch...bạch...bạch..ba...ba..ba.. thanh âm,những âm thanh này lúc thì như là dồn dập lúc lại như nhẹ nhàng phiêu lãng.
Theo âm thanh nơi phát ra bên trong gian phòng lúc này ,trên một giường lớn đang có một thiếu niên lõa lồ thân thể ,lại là hai tay đang ôm lấy eo thon của nữ nhân nằm phía dưới không ngừng mà đỉnh lấy mông cao cao nắc từ cú thật mạnh vào, lúc thì dừng nhẹ động tác lại để căn kia cự long chậm rãi mà ra vào nơi thần bí u cốc,từng lượng lớn dịch nhờn óng ánh từ căn cự long chui vào bên trong lại kéo ra một mảnh sền sệt nhỏ xuống phía dưới.
Thiếu niên này đúng là Lục Tiểu Thiên người nữ nhân đẹp tựa thiên tiên kia,chính là Liễu Như Vân người bạn chăn gối với đệ nhất cường giả đương thời Lục Thiên Vấn,nhưng ít ai biết rằng vị này đệ nhất mỹ nhân khi xưa đang bị một thiếu niên dùng chính hắn căn cự long đang không ngừng đỉnh phá lấy hang sâu,mà nơi đó xưa nay chưa có một người thứ hai nào vào nhưng hôm nay mọi định luật đó đã không còn nữa là.
Lục Tiểu Thiên cự long thong thả tách ra cửa hang mà ra vào như đang dạo chơi chư thiên, lại hắn hai tay một vịn mạnh vào eo đẹp bên trên mông ngoài đỉnh một cao cự long đã rút ra ngoài một nửa đã là còn lại quy đầu vẫn bên trong, Lục Tiểu Thiên một đẩy mạnh vào bên trong cự long theo đó mà thẳng tắp nhập sâu vào động khẩu bên trong, dựa thế theo Lục Tiểu Thiên nắc mạnh mông cứ thế liên tục cư long như vũ bão không ngừng liên tục bị rút ra ép vào,mà lúc này mỹ nhân trên mặt khẽ nhíu mi.
Liễu Như Vân đã tỉnh lại, không phải là tỉnh lại mà là nàng chưa từng hôn mê bao giờ, thì làm sao tỉnh lại đâu này,lúc trước Lục Tiểu Thiên dùng chút dược mê nàng loại này cũng chỉ những võ giả bình thường mới trúng chiêu,ở độ cao cảnh giới như Liễu Như Vân thì loại dược vật này chỉ là không một phản ứng,nàng chỉ là giả vờ xem Lục Tiểu Thiên sẽ làm thế nào.
Lại là diễn biến đến lúc này,phía dưới hoa huyệt đang có một thô cứng côn thịt đang mảnh mà tiến vào,liên tục bị bạo làm khiến nàng cũng thấy một chút không tiêu nhưng chỉ là chút nhíu mày,môi đẹp thỉnh thoảng lại mím môi lại hừ một chút, mà đối với Lục Tiểu Thiên đang đỉnh lấy cự long nắc mạnh lại là không để ý đến, giờ phút này Lục Tiểu Thiên mồ hôi nhễ nhãi đã nhỏ từng giọt, rơi xuống trên rốn Liễu Như Vân hai người mồ hôi đã là tạo thành một mảnh nước lại rơi xuống phía dưới mà đi.
Lục Tiểu Thiên càng nắc lại cảm giác bên trong,hoa huyệt một lúc một bóp lại là thắt chặt lấy côn thịt hắn,lúc này Lục Tiểu Thiên biết Liễu Như Vân đã sắp đến cao trào hắn tận lực đỉnh mạnh lấy côn thịt mình, cự long như được thêm lực càng là trướng căng bạo khởi gân xanh giận uy,dương vật lại là bành trướng lại là bị tiểu huyệt hút chặt lấy..bạch...bạch..ọt..ọt..ba..ba.., Lục Tiểu Thiên một cái về trước cự long không ngừng co giật từng luôn tinh dịch bao phát ma ra bắn vào sâu tận bên trong hoa tâm.
Một lúc lâu sau dương vật thu nhỏ rớt ra ngoài, một mảnh tinh dịch trắng đục từ bên trong như vỡ ao mà ra,Lục Tiểu Thiên hôm nay đã bắn đi hết tất cả vốn liếng của mình tích tụ lâu nay,lại hắn vội vàng quơ một bên y phục dùng dễ lau dọn sạch sẽ mặc lại y phục cho Liễu Như Vân,mọi thứ đã xong xuôi liền vội vã rời đi,lại không biết khi hắn rời đi Liễu Như Vân một đôi mắt đẹp nhìn theo bên trong có chút phức tạp.
"Này ! Tiểu Lục người trốn đâu sớm giờ, phía dưới có hai khách nhân,mau đi đưa đồ ăn lên cho nhị vị" Lục Tiểu Thiên vừa từ phòng trong đi ra,đã là bị Bàn lão bản phát hiện vỡ trách.
"Biết rồi !" Lục Tiểu Thiên ứng tiếng lão bản một câu.
Một lúc lâu sau Lục Tiểu Thiên đã bưng một bàn đồ ăn đến chỗ hai vị khách đã đợi lâu, hôm nay vì làm một chuyện lớn mà hắn có chút đầu óc vẫn chưa tỉnh táo, lại là không chú ý mấy đến hai người này, khi đến đã là giáp mặt với nhau.
Lục Tiểu Thiên nhìn thấy hai người một mặt bất động,nhưng trong lòng lại là tức giận có chút hoang mang, hắn không ngờ mình trốn nhà rời đi mà vẫn bị bọn họ tìm tới,Lục Tiểu Thiên đem hết tất cả đồ trong khay để lên,cười đối với hai người nói "hai vị đường xá xa xôi..mời dùng bữa !".
Lại là vị kia phụ nhân cũng là mỉm cười hỏi: "Vị tiểu ca này trông rất giống con trai của ta ?",Mộ Dung Lan Phương dù biết là Lục Tiểu Thiên nhưng đối với hắn vẫn là một bộ không nhận ra dáng vẻ.
Lục Tiểu Thiên nghe vậy trong lòng cũng là nao nao lại nói:"Người trong thiên hạ này có người giống nhau là chuyện bình thường, tiểu nhân cũng là một người may mắn được hình dạng tựa như lệnh công tử nhà !".
"Tiểu nhân còn có việc.. xin lui trước ..nếu phu nhân có trọ lại đêm nay sẽ đến hàn huyên! " Nói rồi chuẩn bị rời đi.
Lại nghe Mộ Dung Lan Phương nói: "Cũng được..Ta sẽ trọ lại nơi đây..chắc hẳn ngươi biết tìm nơi đâu rồi chứ. "
Nàng lại quay người hướng một bên thiếu niên nói:"Tiểu Bảo,đi đặc hai gian phòng".
Tiểu Bảo đứng dậy rời đi.
Lục Tiểu Thiên nhìn một chút phụ nhân lại là cất bước rời đi.
Nhìn bóng lưng Lục Tiểu Thiên rời đi,phụ nhân trong mắt có chút yêu thương lại là lo lắng.
Gian phòng Liễu Như Vân vẫn nằm trên giường, cảm giác dư âm vẫn còn lân lân trong người.
Bỗng nhiên ngoài cửa có tiếng gõ thanh.
Nàng vội vàng ngồi dậy lên tiếng hỏi: "Ai đấy? "
"Là ta. !"
Bên ngoài truyền đến một giọng nam nhân,Liễu Như Vân thở phào một tiếng nói:"Cửa không khóa !".
Lại một tiếng "két" cửa mở mà vào,một nam nhân trung niên một bộ thanh sam y phục tiến vào,người nam nhân này chính là trượng phu nàng Lục Thiên Vấn,trên mặt hắn vẫn là một bộ uy nghiêm của một tuyệt thế cường giả,nhưng khi thấy Liễu Như Vân thì đã thay đổi sắc mặt dáng tươi cười và yêu thương.
Liễu Như Vân thấy trượng phu trở lại.
Nàng liền vui vẻ hỏi:"Phu quân trở lại sớm hơn đã nói, có phải đã tìm ra manh mối gì rồi a ?"
Lục Thiên Vấn lại đến cạnh nàng ngồi xuống giường, tay vòng qua ôm mỹ nhân vào lòng lắc đầu thở dài nói:"Vẫn là chưa có manh mối gì? ".
Đêm phủ xuống khách sạn Vãng Lai một mảnh yên tĩnh bên trong.
Trong một gian phòng lúc này có ba người, chính là mới đến đây trọ lại hai người kia.
Người còn lại không ai khác chính là Lục Tiểu Thiên, hiện tại hắn thần sắc có chút không dám nhìn phụ nhân, chỉ mở miệng nói một câu: "Mẫu thân ! Ngài sao lại tới nơi đây? ".
Lại vừa dứt lời một câu trên mặt hắn đã bị in lên năm dấu tay,Lục Tiểu Thiên khóe môi có một tia máu rỉ ra.
"Nghịch tử..ngươi còn biết có người mẫu thân này ?" Mộ Dung Lan Phương tức giận trách mắng.
Lục Tiểu Thiên cúi đầu không nói lời nào.
"Người là thiếu chủ của Đoạn gia sơn trang, bình thường tư chất không tốt thì thôi,lại là không chịu chăm lo tu hành,suốt ngày ra ngoài khinh nam bá nữ,lần này ngươi còn trốn nhà ra đi,không một lời nói,hại cho lão nương này phải chạy đi tìm người."
Mộ Dung Lan Phương lúc này càng mắng càng thấy vô lực,với đứa con này của nàng,ngày thường đã là chiều chuộng hắn rồi,bây giờ không tưởng hắn lại là một thân không bao nhiêu tu vi,lại là một mình tự mình xông pha giang hồ,đây không phải là xông pha giang hồ mà chỉ là xông đi tìm chết thôi.
Nói thật Mộ Dung Lan Phương lo lắng không phải là quá, nếu Lục Tiểu Thiên không phải gặp Bạch lão đầu, mà là một vài người tâm thuật bất chính thì đối với thiếu niên chưa hiểu gì về giang hồ như hắn,thì chính là không coi là con cừu non cũng là bị người hố chết mà không hay.
"Mẫu thân.. Hài nhi sai rồi !" Lục Tiểu Thiên vẫn là cúi đầu không dám nhìn vị này mẫu thân nói.
Lại hắn lại nói tiếp: "Mẫu thân ..hài nhi cảm thấy mình tại sơn trang làm cậu ấm,được người bảo vệ chỉ là như bình hoa trong nhà,lần này ra ngoài chỉ là cầu tìm được cơ duyên, cho võ đạo biết đâu có được đột phá,lại Lục Tiểu Thiên không phải là nói chỉ vì nhìn thấy hai người trong phòng làm truyện không để người biết, vì thế tức giận xông não mà bỏ nhà đi chỉ vì lánh mặt,không muốn đối diện nhau thôi.
Mộ Dung Lan Phương nghe được nhi tử lời này cũng là hòa hoãn không ít.
"Thiên nhi không phải mẫu thân không cho ngươi ra giang hồ lịch luyện, nhưng ngươi biết đó con đường tu hành của ngươi chưa đến nơi đến chốn,một mình ra ngoài rất nguy hiểm biết không? " Mộ Dung Lan Phương lại răn dạy Lục Tiểu Thiên một phen.
Nàng lại là nói: "Được rồi.. Lần này ngươi muốn làm gì thì làm, khoảng thời gian này có xuất hiện cơ duyên nơi, tại đây cũng là…"
Lần này vì tìm nhi tử mà đến đây, nhưng hiện tại nhi tử cũng tìm được rồi, lại là nghe xuất hiện một cơ duyên nơi ,đối với người tu luyện thì cơ duyên chi địa lúc nào cũng hấp dẫn, Mộ Dung Lan Phương cũng là trong đó không ngoại lệ.
"Phu quân..điểm nhẹ một tí !" Liễu Như Vân đối với trượng phu của mình nói.
Hai người giờ phút này đã là trần chuồng không mảnh vải che thân,dĩ nhiên đêm nay là làm chuyện phòng thê như bao nhiêu cặp phu thê khác.
Nhưng không phải là đêm mới làm chuyện này, phải nói khi Lục Thiên Vấn trở lại khi trưa hôm đó,tay ôm người ngọc vào người lại là nghe phát ra mùi hương tình cơ thể,làm hắn cũng là phản ứng, long thương đã là dựng thẳng gân xanh bạo khởi, liền muốn cầu hoan,nhưng Liễu Như Vân thần sắc hoảng loạn.
Lục Thiên Vấn đã là môi khóa môi nàng Liễu Như Vân chỉ là ư..ô..vài tiếng,cạy mở răng ngọc múp lấy lưỡi thơm kia Lục Thiên Vấn say mê múp lấy, bàn tay còn lại đã là đưa đến một đôi ngọn núi cao ngất kia,liền vạch ra vạc áo mà vào nắm lấy một con song nhũ mà nhào nặn.
Lại bị Lục Thiên Vấn nhiệt tình Liễu Như Vân có chút mê loạn,xốc lên váy Liễu Như Vân đưa tay sờ vào nơi thần bí chi địa nơi, tại nơi đó đã toàn là chất dịch lỏng một mảnh.
Lục Thiên Vấn đem tay rút ra đưa lên xem,đối với Liễu Như Vân có chút nguy hoặc cười nói.
Nàng xem đã chịu không được rồi nè, Liễu Như Vân nhìn thấy có chút giật mình, lại thẹn thùng không dám nhìn, thật trên tay Lục Thiên Vấn chất dịch đó không phải là của nàng mà vừa lúc nãy,mới từ cự long của Lục Tiểu Thiên mà dũng mãnh bắn vào.
"Phu quân..bây giờ không được! " Liễu Như Vân như đối với Lục Thiên Vấn cầu xin,nàng vừa làm chuyện có lỗi với trượng phu mình, giờ lại muốn làm tiếp mà vẫn còn tinh dịch người khác còn bên trong,làm nàng không thể tiếp thu như thế..
Lục Thiên Vấn thấy nàng như vậy nội tâm dục hỏa lại xuống chút ít, Liễu Như Vân thấy phu quân tình thế này nàng mím môi, lại bắt lấy Lục Thiên Vấn long thương cởi bỏ quần một cây côn thịt bắn mà ra,nàng đưa đôi môi nhỏ nhắn ngậm lấy côn thịt, từ từ mà dùng lưỡi lây động.
Lục Thiên Vấn lúc này hít một hơi khí lạnh, một cao thủ cường giả như hắn cũng muốn xuất tinh mà ra,Lục Thiên Vấn từng trận hút khí đây là lần đầu tiên hắn được Liễu Như Vân loát côn thịt.
Lục Thiên Vấn tiện tay phất một cái một cái vô hình kết giới hiện ra,che hết mọi thứ trong phòng với ngoại giới, giờ phút này trong phòng vang võng tiếng húp thanh,tiếng húp khí lạnh, kèm theo những rên rỉ sung sướng.
Trở lại ban đêm Lục Thiên Vấn long thương đã chui vào bên trong hoa huyệt Liễu Như Vân,ngày thường hắn cũng tốn không ít công phu,nhưng hôm nay lại thong thả tiến vào bên trong,Lục Thiên Vấn cũng không nghĩ nhiều hắn chỉ cho là Liễu Như Vân mấy hôm giờ bị hắn gợi lại dục tình thôi, mà không biết lúc trưa đã có một căn côn thịt dũng mãnh mà khuấy động bên trong.
Không bao nhiêu công phu Lục Thiên Vấn đã bắt đầu long thương ra vào,trong phòng lại vang lên từng trận tiếng nắc bạch..bạch..vang dội..
Ở một bên phòng khác cũng là cảnh tượng khác, nhưng cũng tương tự như nhau,hiện tại phòng này cũng đã ngăn lên kết giới, Mộ Dung Lan Phương với Tiểu Bảo đã là hai người chỉ một mảnh da không vải, còn lại Lục Tiểu Thiên đã không thấy nơi đâu.
Mộ Dung Lan Phương đã là người mặt úp vào dưới háng Tiểu Bảo bảo, căn cự long to bự kia đang bị nuốt vào nhổ ra,thỉnh thoảng lại dùng chiếc lưỡi như rắn liếm quanh quy đầu,lại từ trên liếm xuống dưới thân trụ liếm lên thẳng đến hai viên tròn bi,liền ngậm hết vào bên trong miệng múp, Tiểu Bảo phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng, đây là hắn trải qua nhiều lần mới có chịu đựng được như vậy, lại thêm cái vật này có tiềm lực bẩm sinh.
Bình thường đây là giai đoạn này điều trong tu luyện phải trải qua, nhả ra côn thịt lại là một tay bắt lấy không ngừng vuốt lên xuống, ngước môi đỏ mọng lên nhìn Tiểu Bảo hiểu ý liền dáng môi mình xuống hai người kích hôn nồng nhiệt, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau như hai đầu xà,có ọt..ách..ách..tiếng nước bọt giao nhau.
Tiểu Bảo rời đi môi thơm hôn xuống cổ đến ngực nơi cao nhất nhũ phong,lại há mồm ngậm lấy một con vào trong,Mộ Dung Lan Phương phát ra một tiếng ư minh thanh âm, đối với này Tiểu Bảo tham lam liếm múp lấy.
Lúc này Mộ Dung Lan Phương lại ngỏ ý Tiểu Bảo, hai người theo tư thế người này nằm trên, người nằm dưới tựa như 69 tư thế, Mộ Dung Lan Phương ngậm lấy côn thịt, Tiểu Bảo lại đối mặt với phiến kia thần bí u huyệt, đối với tất cả cường giả trong thiên hạ này,muốn được đến mảnh thần bí địa này là vô phương,nhưng hắn lại là một trong người may mắn được đến mảnh đất này,mảnh đất này cỏ rậm um tùm lại phát ra óng ánh,bên dưới có khe suốt đã là róc rách chảy ngược.
Tiểu Bảo nuốt một ngụm nước miếng sau đó hắn không ngại vùi đầu vào mà liếm láp,bao nhiêu dịch từ trong khe trào chảy ra điều bị Tiểu Bảo chiếc lưỡi kia tém hết không còn.
Hai người say mê mà khẩu giao cho nhau lại không biết,phía bên gian phòng kế bên đã có một con mắt đang nhìn,không phải phòng bên đã tạo lên kết giới, thật Mộ Dung Lan Phương đã tạo ra kết giới, nhưng trên đời này không có gì không phá được kết giới ,mà huống chi người này chỉ là tập trung một luồng thần thức đục khoét chỉ một khe kết giới.
Tiểu Bảo liếm múp lấy kia tiểu huyệt lúc này, phía dưới kia Mộ Dung Lan Phương không ngừng nảy lên, lại là giật giật Tiểu Bảo biết phụ nhân này sắp đến cao trào một liền múp thêm kịch liệt, một tiếng ư minh hai chân kẹp lấy đầu Tiểu Bảo, từng trận kịch liệt run rẩy bên trong hoa huyệt tuôn ra dâm thủy,Tiểu Bảo một mực không bỏ sót một giọt.
Đến đi.
Mộ Dung Lan Phương vẫn nằm lại bảo Tiểu Bảo tiến đến, Tiểu Bảo cũng là xốc lên nàng chân ngọc Cự long để ngay tiểu huyệt mà vào,Tiểu Bảo có chút nghi ngờ lại là bất động không nhút nhít.
"Sao không động ?" Mộ Dung Lan Phương hỏi hắn.
Tiểu Bảo trong lòng một nghi hỏi: "Phu nhân ? ..Ta"
Mộ Dung Lan Phương có chút buồn cười nói:"Hôm nay cứ thoải mái mà làm đi.."