Võ Động Thiên Hà

Chương 148 : Cung phụng

Ngày đăng: 21:34 20/04/20




Thiên Hà đối với biểu tình của Tiêu Dũng Tuấn cảm thấy vô cùng kinh ngạc, trong lòng có một vài suy đoán, chẳng qua cũng không khẳng định được.



- Tiêu huynh, trong phủ ta có rất nhiều cô nương, bên cạnh chúng ta không phải có hai tiểu cô nương xinh đẹp đang đứng đó sao, không biết Tiêu huynh nói là vị nào?



Vân Thiên Hà cười nói.



Nghe thấy vậy, Tiêu Dũng Tuấn cảm thấy trên mặt nóng lên, không biết phải mở miệng thế nào, do dự nửa ngày mới nói:



- Thiên Hà huynh đệ có thể cho những người khác lui ra được không?



- Xuân Hương, Hạ Hương, các ngươi lui xuống trước đi!



Sau khi Xuân Hương cùng Hạ Hương cười cười lui xuống, lúc nào Tiêu Dũng Tuấn mới cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, vì vậy liền kể lại tình cảnh gặp gỡ ở Lợi Châu, sau này lại ngày nhớ đêm mong, đau khổ tìm kiếm không ra tung tích vị cô nương kia, một lần ra cho Vân Thiên Hà nghe, đồng thời cũng dò hỏi xem trong Bắc Hầu Phủ có cô nương nào như vậy hay không.



Vân Thiên Hà sau khi nghe xong, đầu tiên là cả kinh, sau đó thì cố gắng nín cười, quả thực là nhịn không được, nhưng may mắn hắn định lực phi thường, lúc này cơ mặt chỉ hơi giật giật. Tiêu Dũng Tuấn thấy vậy bèn nói:



- Khiến Thiên Hà huynh đệ chê cười rồi!



Nghe thấy thế, Vân Thiên Hà cũng không còn ý cười, nhìn Tiêu Dũng Tuấn nói:



- Tiêu huynh, huynh đối với nữ tử kia nhất kiến chung tình sao?



Tiêu Dũng Tuấn suy nghĩ một chút, cũng thẳng thắn nói:



- Chung quy không thể coi là nhất kiến chung tình, thế nhưng nữ tử kia để lại cho ta ấn tượng vô cùng sâu sắc, rất đặc biệt, quả thực muốn gặp lại nàng một lần, ánh mắt của nàng cùng với Thiên Hà huynh đệ rất giống nhau, trong sáng như sao trời, chẳng lẽ lại là tỷ muội của Thiên Hà huynh đệ?



Tiêu Dũng Tuấn đột nhiên nhìn Vân Thiên Hà, có chút kinh ngạc hỏi.



Biểu tình của Vân Thiên Hà lúc này đột nhiên trở nên nghiêm túc, nhìn Tiêu Dũng Tuấn nói:



- Tiêu huynh, nếu đã làm bằng hữu, ta cũng không muôn lừa dối huynh, nhưng chỉ sợ nói ra sẽ khiến Tiêu huynh thương tâm!



Tiêu Dũng Tuấn ngẩn ra, trong lòng cũng trở nên thấp thỏm bất an, nói:



- Lẽ nào thực sự là tỷ muội của ngươi, lẽ nào nàng đã... Nguồn truyện: Truyện FULL



Nói đến đây, Tiêu Dũng Tuấn ngừng lại không dám nói thêm gì nữa, hắn rất sợ tin tức nhận được lại là tin dữ.




- Tiểu tử, lão phu sẽ nói thật với ngươi sự việc lần trước ở Lợi Châu.



Lâm lão đem toàn bộ chân tướng sự việc, còn cả chuyện của Lâm Nhược Hi kể lại cho Vân Thiên Hà một lần.



Vân Thiên Hà nghe xong những lời này, vừa kinh ngạc lại vừa nghi hoặc, lão nhân này say một lần dường như biến thành một người khác vậy. Nhưng khiến hắn khiếp sợ chính là, lão lại có thể thấy được cỗ tinh linh chi khí trên người hắn, rồi còn tìm kiếm hắn khắp nơi, rốt cuộc mục đích cuối cùng của lão là gì?



Sau khi nghĩ tới hàn âm chi thể của Lâm Nhược Hi, nghiền ngẫm một hồi liền hiểu rõ, Vân Thiên Hà nói:



- Ý tiền bối là, để ta trừ đi khí hàn âm của vị Lâm sư muội này?



Lâm lão đầu trong lòng vô cùng kinh ngạc, lão còn chưa biết phải mở lời thế nào, đã bị thằng nhóc này đoán trúng tâm tư, liền gật đầu nói:



- Lão phu hôm nay đơn giản là đưa cái mặt dày này ra, chỉ cần ngươi có thể trừ đi khí hàn âm trong cơ thể Hi nhi, tính mệnh lão phu chính là của ngươi!



Trong lòng Tiêu Dũng Tuấn cực kỳ khiếp sợ, hết nhìn Lâm Nhược Hi rồi nhìn Lâm lão đầu, sau lại quay sang Vân Thiên Hà mấp máy miệng, nhưng cũng không biết nên nói cái gì cho phải.



Vân Thiên Hà lúc này đột nhiên cười nói:



- Nếu tiền bối thành khẩn muốn ta giúp vị Lâm sư muội này trừ đi khí âm hàn trong cơ thể, vãn bối đáp ứng là được!



Nghe nói như thế, Lâm lão đầu mở to hai mắt, không dám tin vào lỗ tai của mình, nhưng lại nghe Vân Thiên Hà nói tiếp:



- Bất quá ta vẫn còn một điều kiện!



- Điều kiện gì lão phu cũng đáp ứng ngươi!



Lâm lão đầu đáp lời không chút nghĩ ngợi.



- Gia gia!



Lâm Nhược Hi nước mắt đảo vòng quanh, bờ môi mềm gần như đã bị cắn nát.



- Ta muốn mời Lâm tiền bối ở Bắc Hầu Phủ làm cung phụng một năm!



Vân Thiên Hà thản nhiên cười nói.