Võ Động Thiên Hà
Chương 154 : Sát cơ trong tiểu trấn
Ngày đăng: 21:34 20/04/20
Tất cả tới đều quá đột ngột, cũng khiến cho người ta cảm thấy ngoài ý muốn vô cùng khiếp sợ.
Vân Thiên Hà khi vẫn còn trong quán trà đã cảm ứng qua bốn phía, cũng không có luồng khí cơ nào tập trung vào hắn.
Thế nhưng khi hắn vừa bước ra khỏi cửa quán trà, một cỗ khí cơ nhanh chóng chuẩn xác tập trung vào hắn, hơn nữa mấy hán tử uống rượu cũng lên tiếng quát hắn đứng lại khiến hắn hơi dừng cước bộ, ngay vào lúc này, một mũi ám tiễn kèm theo sát cơ mà tới, muốn lấy mạng hắn trong nháy mắt!
Rốt cuộc là ai đã bày ra một sát cục vô cùng kín kẽ, phối hợp ăn ý như áo trời không đầu vết đề nhằm vào hắn?
Nêu không phải phản ứng của hắn linh mẫn, hơn nữa thân thể luôn có cảm ứng đối với nguy cơ khiến cho hắn tránh né theo bản năng, hơn nữa ám tiễn phóng đến sau lưng cũng không quá nhanh, nên hắn mới tránh né được một kích tất sát này, bằng không ngày hôm nay hắn đã mất mạng tại cửa quán trà này rồi.
Tránh thoát được ám tiễn đánh lén sau lưng, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một cơn phẫn nộ cùng sát ý!
Vèo!!!
Chẳng qua thời gian không cho hắn suy nghĩ nhiều, lúc này lại có một mũi ám tiễn phóng về phía hắn, bất quá lúc này Vân Thiên Hà đã cảnh giác hơn, cảm ứng được phương hướng ám tiễn phóng tới chính là chỗ đối diện cách cửa quán trà hơn một trăm bước, phía sau nóc nhà của một hộ dân. Lúc này hắn chỉ xoay người lăn một vòng liền tránh được mũi ám tiễn.
Tiếp theo, thân thể vân Thiên Hà thuận thế đúng dậy, liền dựa vào tường của một căn nhà đối diện quán trà, nơi này ngoại trừ phương hướng quán trà đối diện thì ba hướng khác đều đã trở thành góc chết, không thể bắn được ám tiễn.
Đúng lúc này, nhóm năm người bên trong quán trà có bốn người đồng thời chạy ra, sát khí đằng đằng hướng về phía hắn bao vây lại.
Bốn người này sau khi để lộ ra sát khí, toàn thân bộc phát kình khí dũng mãnh, khiến người ta lập tức cảm nhận được tu vi võ đạo của bọn chúng.
Cư nhiên lại là một đám Võ Sư cấp bảy, chỉ còn mỗi một người vẫn ngồi trong quán là một Võ Sư cấp tám!
Thấy bốn người này có xu thế bao vây xông tới, Vân Thiên Hà trong lòng cũng không hoảng, nhanh chóng lấy xâu tiền vừa nhận nãy ra, giựt đứt dây thừng, ngay khi có hai người bắt đầu lao tới, cổ tay liền ngưng tụ khí lực, hung hăng ném mạnh những đồng xu ra ngoài.
Vút! Vút! Vút!
Hơn nữa, cách đó không xa vẫn còn có kẻ rình trộm trong bóng tối bắn ám tiễn khiến hắn phải phân tâm ứng phó, thực sự là có chút không chịu nổi.
Ầm!
Một đòn Bạo Viêm Kình Khí giao thoa với kình khí của đối phương, giống như là cương thiết va chạm, sinh ra tiếng vang ầm ầm, thân hình Vân Thiên Hà lại mãnh liệt lui về phía sau, một gã địch nhân khác lần thứ hai bổ tới một trọng quyền khiến hắn vội vàng ngăn đỡ, một đòn này qua đi, hắn rốt cuộc nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, bay ra ngoài giống như diều đứt dây.
Sau khi rơi trên mặt đất, đau nhức thân thể da thịt còn chưa nói, mấu chốt là cùng với địch nhân giao thủ hai trọng quyền, khiến cho lục phủ ngũ tạng của hắn hầu như đã lệch vị, đau đớn tựa như cơ thể bị xé toạc ra.
Hộc!!!
Sau khi cắn răng đứng dậy, vẫn nhịn không được lại tiếp tục phun ra một ngụm máu, lúc này lại một tiếng xé gió truyền đến, với vị trí hiện tại của hắn, ám tiễn đã có thể tập trung tấn công.
Không kịp nhìn chút nào, ngay tại chỗ lăn đi vài vòng, mũi ám tiễn gào thét lướt qua bên tai, một lần nữa cắm phập vào vách tường quán trà, kêu lên ong ong.
Bất quá khi Vân Thiên Hà lăn người né tránh, cũng đã kịp nhìn rõ khuôn mặt kẻ nấp trong bóng tối bắn lén hắn.
Giang Ngọc Tề!!!
Nếu như Giang Ngọc Tề không chạy trốn mà lại quay trở về, như vậy những người vây đánh hắn bên ngoài quán trà này, chính là những Hắc Sát chiến sĩ đã đi theo Giang Ngọc Tề.
Được, được lắm, Vân Thiên Hà cười lên giận dữ!
Không nghĩ tới lão tử cùng bị ngươi tính kế ngược lại một phen, khinh thường sói sẽ bị sói cắn.
Dường như bất chợt nghĩ tới điều gì đó, Vân Thiên Hà đảo mắt nhìn qua ba gã địch nhân đang lao tới, đột nhiên ngón tay khép lại giơ lên không trung, sau khi gắng gượng đứng dậy, đưa chân quét ngang sang một tên, hữu chỉ đột ngột hướng về phía mi tâm một tên khác đâm tới, một luồng hư ảnh mắt thường khó thấy, tựa như một tia sáng bắn ra.