Võ Động Thiên Hà
Chương 197198 : Ngư Tử Thiên
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Mấy đời gần đây, số người trong gia tộc Thương thị không vượng, Thương Thiếu Dung được gia tộc ký thác kỳ vọng rất cao, được định sẵn làm tộc trưởng đời tiếp theo, từ nhỏ trên cơ bản đều sinh hoạt tại Kinh Thành, cùng sống với Thương Tử Kiều.
Vì vậy quan hệ thúc và chất nhi này, thân như phụ tử.
Mà chuyện lần này Thương Thiếu Dung trên đường trở lại Kinh bị tập kích đã làm cho Thương Tử Kiều rất coi trọng và oán giận, nguyên bản hắn muốn tới tìm hoàng thượng hỏi chuyện Hắc Giáp Doanh, thế nhưng vừa lúc trên đường gặp phải Đồ Nguyên Khánh chuẩn bị tới phủ, nói có việc cần bàn luận, chỉ đành tạm thời bỏ qua trở lại phủ.
Chỉ là không ngờ tới, Đồ Suất vừa mới vào phủ liền đi thẳng vào vấn đề nói thẳng muốn gặp Thương Thiếu Dung, Thương Tử Kiều liên tưởng tới chuyện ám sát vừa rồi, liền nhanh chóng gọi Thương Thiếu Dung tới đây.
Bất quá khi Đồ Suất hỏi trong xe Thương Tử Kiều hộ tống về Kinh là người nào, Thương Tử Kiều lại thủy chung không chịu nói, cuối cùng lão soái cũng lười tốn thêm nước miếng, trực tiếp theo như lời Vân Thiên Hà, nói việc báo ân.
Kết quả Thương Thiếu Dung vừa nghe, bừng tỉnh đại ngộ, lúc này mới hiểu ra người cứu mình ngày ấy chính là Vân Thiên Hà, vì vậy liền kể qua mọi chuyện đã xảy ra một lần cho Đồ Nguyên Khánh và Thương Tử Kiều nghe. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cuối cùng Thương Thiếu Dung nói cho Đồ Nguyên Khánh, trong chiếc xe ngựa hắn hộ tống kia chính là di thể lão Vương gia.
Vũ Uy Vương ra đi tại thời điểm bắt đầu mùa đông không lâu, trước khi lâm chung đã bàn giao hậu sự Tây quân cho cháu nuôi Trữ Dạ, đồng thời lưu lại bốn vị kiện tướng vẫn luôn ở bên cạnh chính mình cho Trữ Dạ, chỉ là sợ hắn sau này tiếp quản Tây quân sẽ gặp phải nhiều cản trở, đồng thời dặn dò không phát tang và yêu cầu Thương Thiếu Dung hộ tống thi thể của hắn trở về Kinh Thành giao cho hoàng đế xử trí, sau đó mới xảy ra chuyện trên đường Thương Thiếu Dung hộ tống di thể trở về Kinh gặp phải chiến sĩ Hắc Giáp của Hắc Giáp Doanh chặn giết.
Mà Đồ Nguyên Khánh sau khi nghe được lời thuật lại của Thương Thiếu Dung, kết hợp với một số suy đoán của Vân Thiên Hà, âm thầm cảm thấy giật mình. Khi Thương Tử Kiều hỏi Đồ Nguyên Khánh vì sao muốn Thương Thiếu Dung báo ân, Đồ Nguyên Khánh liền nói là Vân Thiên Hà thỉnh cầu hắn tới truy hỏi việc này, mà Thương Thiếu Dung cũng kể lại chuyện được ba vị hiệp sĩ cứu giúp.
Cuối cùng mới có chuyện ngày hôm nay Thương Tử Kiều tự mình tới Bắc Hầu Phủ, chính là muốn nhìn xem tôn tử Đồ Suất gần đây được bàn luận rất nhiều trong những người còn trẻ tuổi, đồng thời hắn cảm giác rất hiếu kỳ.
Bất quá làm cho Thương Tử Kiều có chút kinh ngạc chính là, khi Vân Thiên Hà vào cửa, không hề hành lễ bái trưởng bối, mà lại cùng với một vị tiểu cô nương trừng mắt nhìn nhau.
Mà không chỉ những lão đầu này kinh ngạc, kỳ thực ngay chính Vân Thiên Hà cũng mười phần kinh ngạc, hắn không nghĩ ra được vì sao tiểu nha đầu này thế nào lại bị Ngư lão đầu dẫn tới đây.
Tiểu cô nương này tự nhiên không phải ai xa lạ, chính là nữ hài tử gọi là Thiên nhi mà Vân Thiên Hà gặp mặt hai lần tại quán trà, mà tiểu nha đầu này vẫn luôn đánh rụng hết răng của hắn, nhưng lần nào cũng bị hắn làm tức giận tới nghiến răng nghiến lợi.
Ngư Tử Tiên ngày hôm nay vẫn là tạo hình bộ đáng tiểu loli, lúc này thấy Vân Thiên Hà tiến vào, trợn to hai con mắt nhìn, răng ngứa ngáy, trong ánh mắt nổi lên hỏa diễm, liền xông tới:
- Tên ghê tởm, rốt cuộc cũng để ta bắt được ngươi rồi, ngày hôm nay bản cô nương nhất định phải đánh rụng hết răng của ngươi, ngươi đứng lại đó cho ta!
- Thiên nhi, không được vô lễ!
Ngư Ky Duẫn với khuôn mặt lão đầu nho nhã hiền lành, hai bên mai đã hoa râm, lúc này nhìn thấy Ngư Tử Thiên kiêu căng tùy hứng như vậy, không có lễ nghĩ xông tới Vân Thiên Hà, liền nhíu mày quát lớn.
Ngư Tử Thiên nghe được gia gia mất hứng rồi, lúc này hầu như cắn chặt đôi răng trắng, quệt cái miệng nhỏ nhắn, lại chạy vào trong lòng lão thái thái, ủy khuất chảy nước mắt, mà đôi nhãn cầu lại vòng vo chuyển động liên hồi.
Lão thái thái thấy bộ dáng ủy khuất của Ngư Tử Thiên, yêu thương an ủi nàng một phen, nàng cũng biết tiểu tôn tử của mình là một tiểu hoạt đầu tinh quái, thế nhưng nàng cũng rất hiếu kỳ, không khỏi hỏi:
- Thiên Hà, cháu thế nào để Thiên nhi ôm hận như vậy, làm cho nàng vừa nhìn thấy liền giống như cừu nhân của nhau vậy?
- Cháu không trêu chọc nàng ta, ai biết được nàng muốn cái gì, thậm chí cháu không nghĩ liên quan gì tới mình, cháu chỉ đến một quán trà tại Vọng Kinh Trấn, nói với nàng vài câu mà thôi!
Vân Thiên Hà cười khổ nói.
- Ô ô…
Ngư Tử Thiên vừa nghe, càng ủy khuất vô cùng, liền khóc lên:
- Cô bà, người xem, hắn lại khi dễ cháu, ô ô!
- Thực sự là một đôi tiểu oan gia!
Lão thái thái cười nói:
- Thiên nhi ngoan, hiện tại các gia gia có chuyện muốn nói với Thiên Hà ca ca của cháu, một lúc nữa cô bà sẽ giúp cháu hết giận, đi, cô bà dẫn cháu đi thăm phủ một lượt!
- Cô bà bà, đây chính là người nói đó!
Ngư Tử Thiên vừa nghe được lời này, nhất thời dừng khóc, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Vân Thiên, nói:
- Vậy người phải giúp cháu đánh rụng răng của hắn!
Lão thái thái chảy đầy mồ hôi, nhanh chóng dẫn theo tiểu oan gia rời khỏi cửa.
Thậm chí mấy lão đầu trong sảnh cũng chảy đầy mồ hôi, Ngư Cơ Duẫn trừng mắt liếc nhìn Vân Thiên Hà nói:
Nghe lời ám chỉ này, nếu như Thương Thiếu Dung còn không rõ, vậy thì không bằng đập đầu vào đậu hũ chết đi!
Thương Thiếu Dung lập tức gật đầu nói:
- Hài nhi hiểu rõ rồi!
- Cháu đi luyện võ đi, thúc phụ về phòng nghỉ ngơi trước!
Thương Tử Kiều nói xong, liền chắp tay đằng sau rời khỏi hậu viên.
Chỉ là khi hắn đi qua cổng tò vò, lại đột nhiên xoay người liếc mắt nhìn Thương Thiếu Dung, thầm nghĩ:
"Thương gia chúng ta cũng chỉ có một độc đinh chống đỡ tương lai gia tộc mà thôi, lão phu không thể để mất được, cho dù là đánh mất cái đầu này thì đã cao, có thể dành cho cháu một tương lai tốt đẹp, thúc phục cũng cam tâm tình nguyện!"
Tuy rằng Ngư Tử Thiên này xác thực nghịch ngợm điêu ngoa, tiểu nha đầu rất thích đánh rụng răng cửa người khác làm cho Vân Thiên Hà đau đầu không thôi, thế nhưng Ngư Ky Duẫn dẫn nàng tới Bắc Hầu Phủ, đã tiết lộ cho Vân Thiên Hà biết một tin tức mười phần quan trọng.
Ngư lão đầu này và hoàng đế nhất định có chuyện gì đó.
Nhưng những chuyện này Vân Thiên Hà không cố suy nghĩ nhiều, cũng không muốn đi hỏi Ngư lão đầu. Ngư Tử Thiên kia xác thực là một tai tinh, từ ngày đầu tiên tiến vào phủ, vẫn không để hắn yên ổn sống qua ngày.
Bởi vì hắn lúc nào cũng phải đề phong sát thủ răng cửa này, rất có thể đột nhiên bị tập kích, bị một khối gạch ngói hay tâm gỗ nào đó đánh rụng răng cửa.
Ngay lúc Vân Thiên Hà trong hai ngày vừa qua vì tiểu tổ tông này đâu đầu không thôi, Sử Trường Đức lại mang tin tức về, hoàng để để đại hoàng tử tiến hành đột kích sấm sét đối với nhũng thế lực hắc ám tại thành Bắc, hơn nữa cộng thêm tình báo Tập Dũng Bang, căn cơ tại Kinh Thành của Thốn Bang và Tịch Thu Bang hầu như bị nhổ tận gốc.
Mà thừa cơ hội này, Tập Dũng Bang tiến hành một hồi thanh lý nội bộ mãnh liệt, Lệ Vũ quả đoán tàn nhẫn xử quyết ba vị hương chủ thông đồng với địch, cộng thêm một nội quỷ đường chủ, còn có hơn mười bang chúng mới gia nhập vào bang phái đã có dị tâm.
Lần thanh lý nội bộ này rất tàn khốc, do cao thủ Viêm Hoàng Sát Thủ Doanh tiến hành, trên cơ bản không hề lưu lại người sóng, cũng không lưu lại bất cứ kẽ hở nào, những người này đều tại thời điểm thần không biết quỷ không hay, dưới tình huống còn chưa phát hiện ra đã thần kỳ biến mất.
Lúc đại hoàng tử kết thúc đợt bao vây tiễu trừ đối với thành Bắc, Lệ Vũ nắm cơ hội, cùng với một số băng phái nhỏ khác trắng trợn chiếm đoạt một bộ phận sản nghiệm của hai bang phái lớn, mãi cho tới khi triều đình lần thứ hai tham gia vào vấn đề xử lý tàn sản này thì Lệ Vũ rất thức thời rời khỏi công cuộc chiếm đoạt sản nghiệp, một lần nữa bắt đầu hạ thấp phát triển.
Tuy rằng không thể hoàn toàn nuốt hết những sản nghiệp lưu lại này vào tay, thế nhưng phần Tập Dũng Bang đã chiếm đoạt được đã đủ để Tập Dũng Bang tiêu hóa môt đoạn thời gian tương đối dài.
Ngay lúc Vân Thiên Hà nghe xong tin tức này cảm thấy có chút phấn chấn, đột nhiên Đồ Lục vội vã chạy trở về Linh Thiên Các nói:
- Thiếu gia, hai cứ điểm Tình Báo Doanh tại Kinh Thành bị nhổ!
- Là ai làm, bọn họ làm sao phát hiện được cứ điểm Tình Báo Doanh?
Vân Thiên Hà nghe được tin tức này, cảm thấy kinh hãi.
Hắn không tự mình đứng ra, Tình Báo Doanh tự động vận chuyển, bình thường người ngoài cũng không tra xét được có liên quan tới hắn, hơn nữa tính bí mật của Tình Báo Doanh được hắn vô cùng coi trong, cư nhiên bị phát hiện nhổ đi, điều này không khỏi làm hắn rất khẩn trương.
Đồ Lục nói:
- Chúng ta thông qua huấn luyện nghiêm ngặt, tính bí mật được thực hiện rất tốt, lần này là do người của Tô Tuyết truyền lại tình báo cho chúng ta bị người phát hiện kẽ hở, tìm hiểu nguồn gốc phát hiện ra cứ điểm của chúng ta, bất quá hoàn hảo người chúng ta rất cảnh giác, không tiếp xúc với những người đó liền rút lui, mặc dù cứ điểm bị hủy, thế nhưng không xuất hiện tình huống nhân viên thương vong hoặc bắt đi.
- Vậy thì còn tốt, cứ điểm không còn có thể tìm chỗ khác, nhưng người không có thì tổn thất rất lớn!
Vân Thiên Hà nhíu mày, nói:
- Có tra được, là ai phát hiện phá hủy cứ điểm của chúng ta?
Đồ Lục nói:
- Sau khi Thu tổng quản biết được tin tức, trước tiên để tình báo doanh tra xét việc này, hiện nay đã có đầu mối rồi, việc này liên quan rất nhiều đối với Đái Kiều Liên quốc công phủ, trong những người đã từng tiếp xúc mà Đái Kiều Liên mang theo, có một người tham dự vòa hành động nhổ cứ điểm!
Trong lòng Vân Thiên Hà mơ hồ có một cỗ phẫn nộ lan tràn, cười lạnh nói:
- Tại lúc ngươi nói cứ điểm bị nhổ, ta đã hoài nghi có thể là tam hoàng tử bắt đầu động thủ đối với ta hay không, nếu đã điều tra là thực, vậy thì bọn họ cũng phải nếm thử đáp lễ chúng ta gửi lại!
Chỉ là Đồ Lục còn chưa rời khỏi, Đồ Thất liền trở về bẩm báo nói:
- Thiếu gia, vừa mới nhận được tin tức, ngay vừa rồi, quan binh Đại Lý Viện mang theo công văn niêm phong Thịnh Tuyết Lâu, cũng bắt đi tổng quản và một vị nữ quản sự của Thịnh Tuyết Lâu!