Võ Động Thiên Hà
Chương 208 : Như vậy…
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Túc Ngọc cung cấp cho Vân Thiên Hà một số tư liệu về tộc nhân của nàng và tổ chức tình báo do Túc Dao xây dựng, đặc biệt là một bí thất ngầm mà ít người được biết.
Lúc này, Vân Thiên Hà đang ngồi trong bí thất, lật giở xem một ít tư liệu.
Bên kia Sử Trường Đức cũng đang lật giở qua lại giống như đang tìm kiếm cái gì đó, thỉnh thoảng lại cầm mấy tờ giấy chuyển sang trên bàn Vân Thiên Hà.
Sau khi Vân Thiên Hà tìm kiếm một hồi lâu cũng không phát hiện ra tư liệu cơ mật trọng yếu nào, không khỏi nhíu mày, không lẽ Túc Ngọc còn giữ lại điều gì không giao ra?
Đúng lúc này, đột nhiên bí thất truyền đến từng tiếng động, Vân Thiên Hà lập tức cảnh giác.
Hắn đứng dậy tỉ mỉ tra xét xem có gì dị thường hay không, tiếng động truyền đến không phải là từ phía hắn đi vào mà là từ một hướng khác truyền đến … Không lẽ còn có lối thông khác đến bí thất này nữa?
Ngay lúc Vân Thiên Hà đang nghi hoặc thì Sử Trường Đức đột nhiên kinh hãi nhảy lui lại ra phía sau. Hắn đang tìm kiếm khắp nơi thì đột nhiên thấy bức tường vang lên tiếng ca sát mãnh liệt ngay sau đó trượt sang một bên để lộ ra một lối đi:
- Thiếu gia, ở đây còn có một lối đi nữa.
Sử Trường Đức mở miệng thông báo.
Hắn vừa nói xong liền nghe thấy tiếng mở cơ quan, một vị nữ tử vội vàng chạy đến, nhìn thấy Vân Thiên Hà liền hoảng sợ, kinh hô một tiếng:
- Các ngươi là ai, tại sao lại ở chỗ này?
Vân Thiên Hà không để ý đến vị nữ tử huyễn vụ tộc này mà nhìn về phía sau nàng, chỉ thấy một mảnh tối đen, vẫn còn có người đang tiến đến, hắn liền nói:
- Các ngươi từ Tụ Hương Lâu thoát ra phải không?
- Ngươi … ngươi … Tại sao ngươi lại biết?
Nữ tử kia lại càng trở nên hoảng sợ, càng đề phòng. Thế nhưng nàng vẫn có thể suy xét, người biết bí mật này không nhiều, không lẽ nam tử này chính là thiếu chủ trong lời Tô muội muội sao?
Nghĩ đến đây, nữ tử huyễn vụ tộc thở phào nhẹ nhõm nói:
- Tỷ tỷ trúng độc, trong lúc ngự lâm quân bao vây xung quanh, chúng ta không tiếc bại lộ thân phận một muội muội thân thiết yểm trợ tỷ tỷ chạy thoát.
Chuyện này hoàn toàn nằm ngoài khả năng suy đoán của Vân Thiên Hà, hắn lấy làm kinh hãi, lập tức hỏi:
**********
Trong thành, bách tính đối với việc ngự lâm quân bao vây bắt người trở nên chết lặng.
Mấy ngày nay tựa hồ kinh thành không yên ổn. Đối với tráng cảnh ngự lâm quân vây bắt người bách tính sớm đã được chứng kiến, trong ba ngày thì có đến hai ngày ngự lâm quân xuất động.
Đại hoàng tử mang theo ngự lâm quân, Thần Sách doanh cùng với thám tử do Tập Dũng Bang đái lĩnh, rất nhanh đã tiếp nhận cứ điểm do Túc Dao chuyển cho tam hoàng tử, chỉ một mẻ lưới đã bắt gọn được nhiều nhân vật.
Mà ở phía Đại Thành Môn, Hổ Uy doanh đang trấn thủ ở đây, bên trong không vào được, bên ngoài không cách nào ra, có thể thấy được tình trạng kinh thành đang trở nên nghiêm trọng.
Các đại thần cũng không biết rốt cục đã xảy ra chuyện gì, đều phái người đi tìm hiểu. Nhưng tin tức nhận được lại làm cho bọn họ khiếp sợ đến cực độ, tam hoàng tử lại dám cấu kết với thế lực tông môn, mưu đồ gây rối.
Các đại thần có chút quan hệ với tam hoàng tử biết được tin tức tam hoàng tử đã bị bắt liền trở nên khủng hoảng, muốn phá cửa thành chạy trốn.
Bên trong thành đang bí mật bắt người thì cũng trong thời điểm đó, cách thành Đông mười lăm lý, nơi này có một trấn nhỏ, bình thường rất nhiều người lui đến thập phần náo nhiệt thế mà hôm nay lại trở nên vắng vẻ, trên đường gần như không thấy một bóng người.
Đối với hiện tượng quái dị này người trong trấn không thể nào giải thích được, mà một vài nhân vật đang trốn trong trấn đã ngửi thấy "mùi nguy cơ".
Lúc này, Lộ tiên sinh đứng trên tầng hai một tửu lâu, nhìn về phía xa than thở:
- Xem ra tam hoàng tử đã bị bại lộ, sợ rằng trong kinh thành đã không còn chỗ cho chúng ta, Hoàng Môn đã không còn yên ổn nữa, phải nghĩ biện pháp lập tức rút lui.
Một vị trung niên nhân đứng bên cạnh nhíu mày nói:
- Ưu Hạc đường chủ đang ở trong thành, cũng không có tin tức truyền ra sao?
Lộ tiên sinh cười khổ nói:
- Sợ rằng lúc này toàn thành đã bị phong tỏa, phỏng chừng Ưu Hạc cũng đã lành ít dữ nhiều. Chúng ta chỉ còn cách nhanh chóng rời đi.
Nhưng đúng lúc này đột nhiên tiếng vó ngựa ầm ầm truyền đến.
Ngay sau đó, binh sĩ từ bốn phương tám hướng lao đến vây xung quanh, bách tính xung quanh trở nên kinh hoảng, hỗn loạn.