Võ Động Thiên Hà
Chương 217 :
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Buổi tối Tuyên Châu thành cũng không ban bố lệnh cấm đi lại. Tuy rằng thời tiết có chút giá rét nhưng buổi tối vẫn hết sức náo nhiệt.
Vân Thiên Hà chậm rãi đi trên đường nhìn xung quanh một chút, cảm nhận sự phồn hoa náo nhiệt, mọi người cùng kiếm sinh ý. Một lúc sau đoàn người đi đến một cửa hàng.
Lão bản là một lão giả khoảng sáu mươi, ăn mặc giống như một nông gia, trên người đeo tạp dề, hai bên trái phải có hai tiểu nam hài đang rửa bát.
Sau khi đoàn người ngồi xuống, tiểu nam hài hướng ánh mắt to tròn đen nhánh quan sát một phen liền lập tức đi đến dùng khăn lau chùi bàn, rồi nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Quán chúng ta có món cháo ăn khá ngon, khách quan gọi mấy bát?
- Mỗi người hai bát.
Vân Thiên Hà nhìn nam hài mỉm cười nói. Nam hài nhìn thoáng qua bốn người đằng sau Vân Thiên Hà liền quay lại nói với lão nhân:
- Gia gia, mười bát cháo.
Vị lão nhân kia nghe vậy nhìn một cái cười tủm tỉm rồi đi vào làm thức ăn.
Vân Thiên Hà bảo mấy người ngồi xuống nhưng mấy người dứt khoát đứng đằng sau hắn. Toàn bộ khách nhân trong quán nhìn sang với ánh mắt cổ quái rồi vội vã ăn nhanh, thanh toán tiền rồi đi.
Vân Thiên Hà nói:
- Không nên ảnh hưởng sinh ý của người khác, đều ngồi xuống ăn cả đi. Ăn xong rồi còn có việc.
- Vâng
Mấy người thấp giọng đáp ứng, lúc này mới chịu ngồi xuống.
Chỉ chốc lát sau nam hài bưng ra mấy bát đang còn bốc khói nghi ngút đặt lên mặt bàn. Vân Thiên Hà thấy món ăn đưa ra hình thức cũng khá tinh mĩ, mùi thơm bốc lên ngào ngạt.
Sau khi đánh giá và hít sâu một hơi, xác thực là khá ngon hắn liền ăn mấy thìa. Ngẩng đàu lên hắn thấy mấy người Tinh Mông đã sớm ăn gần xong, tốc độ ăn quả là rất nhanh. Hắn mới chỉ ăn mấy thìa mà bốn người đã ăn gần hết bát thứ hai.
Mà tiểu nam hài nhìn thấy tốc độ ăn như vậy cũng bị dọa cho giật mình, nuốt xuống mấy ngụm nước miếng thầm nghĩ thật là quái nhân.
Đêm tĩnh như mặt nước, chợ đêm náo nhiệt đã dần lắng xuống, tiếng ồn ào náo nhiệt cũng dần bị sự im lặng của đêm tối bao phủ, toàn bộ trong thành đều trở nên vắng vẻ.
Ngoài thành còn có mấy người cưỡi ngựa phi đến, cửa thành đã đóng chặt bọn họ không có cách nào để đi qua nên chỉ có thể ở lại ngoài thành.
Một thanh niên mang mặt nạ đứng ở ngoài thành, tay chắp sau lưng nhìn Tuyên Châu thành thấp giọng nói:
- Lộ Thượng Đam các hạ, bọn họ không đến tiếp ứng kịp chúng ta, nếu không thể an bài kịp thời, đợi sáng ngày mai tiểu tử kia chạy đi thì đã chậm.
Phía sau thanh niên có một lão giả cũng mang mặt nạ nói:
- Công tử, mặc dù chúng ta đến trễ không kịp bố trí nhưng ta nghĩ Hao Nguyên cũng đã bố trí trước. Sáng mai vào thành chỉ cần bọn họ kéo dài thời gian nửa ngày. Chờ tin tức đưa đến như vậy toàn bộ đều xuất động, đến lúc đó tiểu tử Đồ gia chỉ có con đường chết.
- Chỉ hi vọng được như thế.
Thanh niên mang mặt nạ thở dài thế nhưng trong lòng thầm nghĩ:
- Tại sao ta lại có trực giác bất an lo lắng a, mong rằng không phát sinh sai lầm nào.
Khác sạn Thanh Bình.
Cửa sổ mở rộng, ngoài kia ánh sao lấp lánh, từng ánh sao giống như sợi chỉ bạc từ ngoài tiến vào phòng chiếu xuống người Vân Thiên Hà đang ngồi xếp bằng trước cửa sổ, tản mát ra một cỗ quang mang nhàn nhạt.
Dẫn tinh đã vận hành được một chu thiên tuần hoàn. Tinh khiếu nằm giữa thân thể Vân Thiên Hà không ngừng cùng ánh sao tương giao hô ứng, từng ánh sao sau khi được hấp thu vào cơ thể Vân Thiên Hà đại bộ phận đều được chuyển hóa thành linh khí, không ngừng tiến vào tinh tú thứ nhất.
Lúc này linh lực bên trong tinh khiếu đã đạt đến cực hạn, Vân Thiên Hà lập tức vận chuyển dẫn tinh quyết điều khiển hai mươi bảy tinh khiếu trong đệ nhất tinh tú, kích thích tinh khiếu hấp thụ linh lực.
Tinh khiếu bên trong cơ thể phát huy tác dụng cùng hô ứng với tinh mang trong thiên địa. Lúc này Vân Thiên Hà cảm thấy trong thân thể mình vang lên một tiếng nổ lớn, giống như khúc sông đang bị tắc cuối cùng đã được khơi thông, toàn bộ dòng sông trở nên thông suốt, đại lượng tinh linh chi khí vận chuyển linh hoạt giống như cá gặp nước trải rộng khắp tinh tú. Không cần Vân Thiên Hà khống chế chúng bắt đầu tự động vận chuyển tuần hoàn. Đến lúc này rốt cục Vân Thiên Hà đã tu luyện đệ nhất tinh tú đến đại viên mãn.
Bước tiếp theo chính là tu luyện hai mươi tám tinh khiếu của đệ nhị tinh tú, dẫn động dẫn tinh quyết.
Tuy nhiên đệ nhị tinh vực Vân Thiên Hà mới tu luyện được mười hai tinh khiếu còn thiếu mười sáu tinh khiếu nữa. Mỗi lần mở ra một tinh khiếu thông qua tinh vực thứ nhất vận chuyển một vòng tuần hoàn sẽ sản sinh ra đại lượng tinh linh chi khí phụ trợ, do dó tu luyện cũng thuận tiện hơn nhiều.