Võ Động Thiên Hà
Chương 232 : Khôn Nguyệt bích
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà không khỏi rung động trong lòng. Thương Nguyệt nói Vô Lượng Tinh Kinh này là từ tương lai đến, một chút cũng không sai. Thứ này chính là đồ vật khi hắn xuyên việt mang theo, không ngờ lại bị đối phương nhìn ra manh mối.
Nhưng khiến hắn ngoài ý muốn chính là Vô Lượng Tinh Kinh này cư nhiên chỉ là một bộ bí tịch thô sơ đơn giản trong mắt nhân gia, không phải là một bộ tinh quyết công pháp chính thống. Đây là chiếu theo lý giải của hắn đối với ý tứ của Thương Nguyệt, hơn nữa hắn tự hỏi bộ công pháp tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh này ở trong mắt của Thương Nguyệt quả thật đúng là không đáng một đồng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Lại nghe Thương Nguyệt nói đến bảo điển thượng cổ Tinh Khung Bí Sách, khiến Vân Thiên Hà không khỏi cười khổ. Cái loại đồ vật mang theo hai từ thượng cổ ở trong cái thế giới rộng lớn này nào dễ dàng tìm thấy đơn giản như vậy, kiểu chỉ điểm như thế còn không bằng cấp cho hắn chút đồ vật thực tế gì đó.
Thương Nguyệt thấy biểu tình của Vân Thiên Hà, cười nói:
- Hài tử, ngươi có số mệnh tinh thần thiên túc, chờ tới khi gặp được cơ duyên sẽ có kỳ ngộ, như ta và ngươi có thể gặp nhau trong Khôn Linh Bí Cảnh của núi Khôn Minh này cũng là nhờ cơ duyên, ngươi cũng coi như có ân với ta, Khôn Nguyệt Bích này liền tặng cho ngươi, sau này gặp nguy hiểm có thể dùng nó mà phòng thân.
Nói rồi, Thương Nguyệt vung cổ tay lên, chỉ thấy hiện lên một bức tường ngân quang kỳ dị, rất nhanh bắt đầu tụ tập lại thành một điểm. Rồi sau mấy cái hô hấp, ngân mang liền bị thu lại. Lúc này giữa không trung có một khối Khôn Nguyệt Bích trong suốt lóa mắt hình bán nguyệt cỡ bằng bàn tay, màu xanh trắng, mặt trên có khắc đồ án mang phong cách cổ xưa hiện ra.
Khi đồ vật nọ rơi xuống, Vân Thiên Hà duỗi tay ra tiếp lấy khối Khôn Nguyệt Bích liền cảm thấy cổ tay truyền đến một cỗ ý niệm lạnh lẽo, xuyên thấu nội tâm, nhưng trên thực tế hắn cũng không có loại cảm giác nắm bắt được trong lòng bàn tay.
Càng cổ quái hơn chính là, một đầu ngón tay của hắn có thể xuyên thấu khối ngọc bích này,nhưng hình dạng của ngọc bích này lại không thay đổi, cũng không biết đồ vật này sử dụng để phòng thân như thế nào, bất quá hắn nghĩ tới nó từ bức tường trong suốt khi nãy mà ra, trong lòng lại có chút chờ mong.
Thương Nguyệt thấy thế nhân tiện nói:
- Hài tử, ta đã đột phá Hư Cảnh, không còn khả năng ở lại thế giới này nữa. Ghi nhớ lời khuyên của ta, tại hậu kỳ của Nhân Chi Giới Vực, cũng chính là lúc ngươi đạt được cấp bậc Võ Thánh, mau chóng tìm kiếm Tinh Khung Bí Sách, bằng không ngươi phải đình chỉ tu luyện Tinh Quyết, bất quá bản tôn có thể truyền cho ngươi thức thứ nhất của Thiên Khôn Định Ấn có thể phối hợp với khí tức tinh linh của ngươi, uy lực sẽ theo tu vi của ngươi càng ngày càng mạnh hơn.
Nói rồi, Vân Thiên Hà lại cảm giác được trong tâm thần của mình, một lần nữa có một cố thanh âm như tiếng chuông truyền vào, dư âm không dứt. đây chính là Thiên Khôn Định Ấn mà Thương nguyệt truyền cho hắn.
Thân thể Thương Nguyệt biến thành đạo ngân mang càng ngày càng đậm, nàng lại nói:
- Hài tử, trong sảnh có một cái bí thất, bên trong có một cái hộp, ngươi có thể lấy chiếc hộp ra, tương lai nếu gặp phải kẻ bản tôn truyền thừa, có thể đưa chiếc hộp làm tín vật cho hắn, hắn sẽ truyền cho ngươi Thiên Khôn Bí Pháp càng cao thâm hơn, chúc ngươi may mắn, tạm biệt hài tử.
Nói rồi, thanh âm của Thương Nguyệt triệt để biến mất. Sau khi thân thể nàng hóa thành một đạo ngân mang liền bay thẳng lên trời.
Vân Thiên Hà nhìn về phía ánh trăng non trên khoảng không, chỉ thấy đạo ngân mang cùng trăng non hô ứng với nhau, ánh trăng non càng lúc càng thêm sáng chói mắt, phảng phất như ánh trăng thật sự, chiếu rọi toàn bộ đại địa.