Võ Động Thiên Hà

Chương 258 : Dị khách Long Hồ

Ngày đăng: 21:35 20/04/20




Bóng đêm tĩnh lặng như nước, những ngôi sao trên bầu trời tỏa sáng lúc ẩn lúc hiện.



Đến nửa đêm Vân Thiên Hà và Tinh Mông đã ra khỏi Lợi Châu.



Tốc độ Vân Bôn vẫn như cũ không giảm, nhanh như thiểm điện mà Xích Nhã Mã của Tinh Mông cũng không hề bị bỏ lại quá xa. Khi đến Vân Châu Vân Thiên Hà dừng ngựa lại đợi Tinh Mông.



Chờ Tinh Mông đuổi kịp Vân Thiên Hà nói:



- Tinh Mông, ngươi đi về phía bắc đến Định Châu liên lạc với Tình Báo Doanh ở đó, lệnh cho người của ta dùng ưng bưu thông báo cho các doanh của Viêm Hoàng cục là cho dù phát sinh bất luận việc gì cũng đều phải thực hiện kế hoạch ta đề ra một cách nghiêm ngặt. Về việc Đồ Thị Võ Kinh cứ để người Võ Doanh hiển lộ ra bên ngoài. Mặt khác chuyện ở kinh thành nhất thiết không được hành động thiếu suy nghĩ cũng không cần tiết lộ tin tức ta sắp sửa bí mật vào kinh cho Tình Báo Doanh, ngươi đã nghe rõ chưa?



Tinh Mông do dự rồi nói:



- Thiếu chủ, thế nhưng người …



Còn không chờ hắn nói xong Vân Thiên Hà liền ngắt lời:



- Đây là mệnh lệnh, lập tức chấp hành.



- Vâng.



Tinh Mông ôm quyền rồi nhìn thật sâu vào mắt Vân Thiên Hà sau đó chuyển ngựa chạy về hướng bắc.



Vân Thiên Hà dừng lại chỗ này một lúc, nhìn Tinh Mông đi xa đến khi chỉ còn thấy một chấm nhỏ cuối chân trời mới sờ tai Vân Bôn, quát một tiếng, Vân Bôn liền tung bốn vó giống như một đạo thiểm điện dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đông.



Trên không trung, thỉnh thoảng có một cánh chim chao lượn cất tiếng lanh lảnh, mỗi lần Vân Thiên Hà nghe thấy tiếng chim ưng, khóe miệng liền nhếch lên một chút tiếu ý, thầm nghĩ:



- Hai chân mà muốn đuổi theo bốn chân sao, các ngươi cũng chỉ có theo đuôi ta mà thôi, ta có thiên hạ đệ nhất mã, tốc độ cực kỳ kinh khủng lại còn có "con mắt" trên trời, trò chơi này mới chỉ bắt đầu mà thôi.



Hừng đông, có rất nhiều nhân vật dũng mãnh tiến vào Lợi Châu thành, không chỉ kinh động đến thủ phủ mà còn kinh động đến cả lê dân bách tính.


Bất quá đối với hai lão đầu này Vân Thiên Hà vẫn luôn tản mát ra tinh linh chi khí trên đường đi để làm đầu mối cho hai lão già tìm được bằng không kế hoạch dẫn dụ các thế lực đến kinh thành của hắn sẽ phá sản.



Vân Thiên Hà đi dọc theo quan đạo, phụ cận xung quanh toàn là hồ nước, phong cảnh ven hồ ưu mĩ, thập phần xinh đẹp nhưng Vân Thiên Hà cũng không có tâm tình ngắm cảnh. Con mắt hắn vẫn không ngừng quét qua quét lại trên mặt đất cố gắng tìm kiếm xem xung quanh đây có phiến đá nào hay không. Vân Thiên Hà cũng không biết vết chân tiếp theo sẽ ở chỗ nào nên không thể làm gì khác hơn là cứ đi dọc đường mà tìm kiếm.



Đi một hồi Vân Thiên Hà bỗng thấy một trấn nhỏ gần hồ, Vân Thiên Hà nhìn thấy kiến trúc của trấn nhỏ này khác biệt, liếc nhìn qua có thể thấy được trấn này khá giàu có. Ở đây mọi người đều dựa vào sông nước để sinh nhai, rất nhiều nơi có thuyền đánh cá đang đậu ven hồ, còn có những con thuyền đang đi lại giữa hồ thả lưới bắt cá.



Cũng có một vài thuyền lớn thoạt nhìn có vẻ rất xa hoa, trên thuyền thỉnh thoảng có người di động, đi đến đầu thuyền giống như là đang ngắm cảnh, ngẫu nhiên còn có thể nghe thấy tiếng đàn hoặc thanh âm ủng hộ truyền đến. Có thể dễ dàng nhận ra những người trên thuyền đều là tài tử giai nhân đang chơi thuyền du hồ, tận tình thưởng ngoạn phong cảnh.



Thời gian đã quá ngọ, Vân Thiên Hà đã đi trên đường khá lâu, nhìn thấy trước mặt có một tửu lâu liền cảm thấy đói bụng vì vậy liền bước vào tửu lâu.



Sinh ý tửu lâu cũng bình thường, khách nhân cũng không đông lắm. Tiểu nhị nhiệt tình tiếp đón Vân Thiên Hà. Vân Thiên Hà tùy ý lựa chọn một cái bàn gần cửa sổ. Khi Vân Thiên Hà ngồi xuống tiểu nhị vội lau bàn như một thói quen cố hữu, nói:



- Khách quan, đây là lần đầu tiên đến Long Hồ trấn chúng ta phải không. Chiêu bài của Long Hồ tửu lâu chúng tôi là long ngư hấp, khách quan có muốn nếm thử hay không, tại Thanh Châu này thì ở đây món long ngư là ngon nhất.



- Long ngư?



Vân Thiên Hà vừa nghe liền có chút hiếu kỳ hỏi:



- Vậy thì cho ta món đó xem sao, thuận tiện cho ngựa ta ăn uống đầy đủ luôn.



- Vâng, xin ngài chờ một lát,



Tiểu nhị thu hồi khăn lau rồi vắt lên vai đọc món ăn cho một người khác rồi lại tiếp tục ra cửa đón khách.



Lúc này đột nhiên Vân Thiên Hà cảm thấy có một làn gió thơm thổi vào mũi, mùi hương này rất kỳ lạ. Hắn chưa bao giờ ngửi thấy nên vội vàng bế khí nhìn sang.



Chỉ thấy trước mặt làm một nữ nhân mặc quần áo màu hồng, đầu đội khăn, trên mặt mang mạng chê, vóc người thướt tha, đường cong mê người đang đỡ một vị phụ nhân tay cầm quải trượng, tóc đã hai màu đen trắng lẫn lộn. Phía sau hai người là hai thị nữ dáng dấp không tầm thường cầm theo lẵng hoa đang đi vào tửu lâu.