Võ Động Thiên Hà
Chương 268 : Biến cố ở cổng thành
Ngày đăng: 21:35 20/04/20
Lần này Vân Thiên Hà bí mật vào kinh kỳ thực trong lòng hắn đối với việc gặp hoàng đế và thái tử nói ra ba điều quan trọng đó chỉ là lấy cớ mà thôi.
Mục đích chính trong lòng hắn là thông qua việc này để Túc Tĩnh Vương và Thiên Môn không rảnh nhắm vào Đồ thị, giúp Đồ thị tranh thủ cơ hội nghỉ ngơi chuẩn bị cho những cơn sóng gió tiếp theo.
Vốn sự kiện xảy ra ở Xà Bàn sơn, Thiên Môn thừa cơ tiến vào đã đại thương nguyên khí, lần này Thiên Môn đúng là họa vô đơn chí. Sau khi hoàng đế bắt đầu hành động thì thiết nghĩ hậu quả khó mà chịu nổi.
Mặt khác chính bản thân Vân Thiên Hà nắm giữ Tinh Mệnh, làm cho rất nhiều người, nhiều thế lực chú ý, toàn lực vây bắt. Nếu như lại đem Đồ thị liên lụy vào đó thì Đồ thị chỉ có một kết quả là vạn kiếp bất phục mà thôi.
Vì vậy lần này vào kinh mục đích chính là đem lực chú ý của Túc Tĩnh Vương hướng về phía triều đình để Đồ thị có cơ hội nghỉ ngơi. Hắn cũng thuận tiện dẫn dụ các thế lực cùng tiến đến kinh thành để có thể lợi dụng cơ hội này mà thoát thân.
Mà trước hàng loạt việc do Vân Thiên Hà mưu tính thì Tập Dũng Bang chính là nơi đứng mũi chịu sào. Tuy Tập Dũng Bang chỉ là bức bình phong, tấm áo choàng bên ngoài nhưng cũng sắm một vai trọng yếu là bảo vệ Viêm Hoàng cục chống lại sự đàn áp của Thiên Môn. Tập Dũng Bang đã hoàn thành vai trò làm lá chắn.
Vân Thiên Hà ở lại một đêm trong Đông cung ngồi nói chuyện, thương lượng với hoàng đế, thái tử và Ngư Ky Duẫn đến tận canh tư.
Sau khi hoàng đế và thái tử đi nghỉ ngơi Vân Thiên Hà lại tiếp tục nói chuyện với Ngư Ky Duẫn về lối thoát của Đồ thị và Ngư thị sau này. Còn có mục đích phía sau của Thiên Môn khi làm ra động tác giết gà dọa khỉ.
Đến lúc trời sắp sáng, Ngư Ky Duẫn còn chuẩn bị vào triều không dám nấn ná ở lại Đông cung thêm nữa liền bí mật theo cửa sau ra ngoài thành rồi trở lại vào cung chờ buổi triều.
Tự nhiên Vân Thiên Hà ở lại trong Đông cung cũng không hề di chuyển đến nơi nào khác. Hắn phải đợi hoàng đế và thái tử kết thúc buổi triều hôm nay, đưa đến tin tức rồi mới đưa ra suy đoán chính xác được.
Một khi đã xác thực được thông tin chính xác như vậ …kế hoạch hành động còn lại là chuyện của hoàng đế.
Vân Thiên Hà vẫn ở trong Đông cung chờ đợi đến tận buổi chiều thì thái tử vội vã tiến đến bí thất, ngay cả quần áo cũng chưa kịp thay. Vừa nhìn thấy Vân Thiên Hà thái tử đã vội nói:
- Thiên Hà, quả nhiên không ngoài phân tích của ngươi. Đích thực là nội bộ Bắc phái có mâu thuẫn rất lớn. Hôm nay lúc trên triều phụ hoàng có nói ra chuyện ở Dư Châu thì Thương Tử Kiều tỏ thái độ mập mờ còn Lạc Khai Dương thì trầm mặc không nói, Bắc soái thì rất tức giận còn các quan viên khác thì nhìn sắc mặt của Túc Tĩnh Vương.
Phụ hoàng sai lấy lại khai báo của thủ phủ Dư Châu rồi hỏi nguyên do Túc Tĩnh Vương đè xuống chuyện này. Túc Tĩnh Vương chỉ nói chứng cứ không rõ ràng tuy nhiên khi Đỗ thừa tướng và thái phó đại nhân đưa ra một vài chứng cứ bất lợi thì phụ hoàng mượn lời hạ chỉ muốn Thương Tử Kiều phối hợp nghiêm tra việc này, hoạt động bên phía thủ bị doanh Bắc quân cũng âm thầm tiến hành, không ai phát hiện ra, xem ra việc này có thể tiến hành.
Vân Thiên Hà lại nói:
- Điện hạ, kế tiếp là đến việc ngài phải nắm được Binh Bộ còn cần phải phối hợp chặt chẽ với nội các. Xin thứ cho tại hạ cả gan nói thẳng, hiện tại nội các cực kỳ không yên ổn, Túc Tĩnh Vương đã sớm thao túng nội các tuy rằng hoàng thượng vẫn vững vàng nắm giữ mạch máu của nội các thế nhưng việc mà thái tử cần làm chính là nắm trong tay tất cả chi mạch trong nội các và đồng thời bắt đầu bồi dưỡng nhân tài thuộc về mình chẳng hạn như Đồ Viễn La cũng là một người đáp ứng được. Hiện tại thái tử không thể hoàn toàn dựa vào bọn họ, phải tổ chức lại từ đầu thành viên của mình. Trong tương lai khi thái tử đăng cơ thì những người này chính là cánh tay đắc lực giúp thái tử ổn định ngai vị.
Thia tử nói:
- Các ngươi thật to gan, dám trước thanh thiên bạch nhật giết người. Đây chính là tội danh tạo phản, khẩn cấp phát tín hiệu, triệu tập hổ uy doanh đến tiễu trừ.
Một gã thị binh lính nói xong liền rút đao ra sát nhập vào vòng chiến. Lúc này bách tính gần đó thấy quan quân chém giết nhau nên nháo nhào tranh nhau bỏ chạy tạo thành một tràng hỗn loạn.
Hưu! Hưu! Hưu!
Một gã lính thủ thành khác lập tức móc pháo truyền tin ra nhanh chóng châm lửa. Pháo truyền tin được đốt lao thẳng lên trời, bạo tạc ra bốn phía. Ngự lâm quân nhìn thấy pháo hiệu lập tức rung động nhanh chóng chạy về phía pháo hiệu.
Mà lúc này trong phủ Túc Tĩnh Vương.
Sắc mặt Túc Tĩnh Vương âm trầm đến cực điểm nhất là khi hắn thấy pháo hiệu được phóng lên. Túc Tĩnh Vương tức giận đến mức muốn lập tức giết người, không rống giận:
- Rốt cuộc là tên ngu xuẩn nào làm ra việc ngu xuẩn đến mức này. Đây không phải là cố ý đả thảo kinh xà phá hỏng kế hoạch của ta sao?
Lập tức Túc Tĩnh Vương quát to:
- Tả vệ lập tức đi thăm dò cho ta là tên hỗn đản nào làm ra chuyện này. Tìm được lập tức bắt giữ. Bản vương muốn nhìn xem là tên ngu xuẩn nào phá rối bản vương.
- Tuân mệnh.
Đằng sau bỗng vang lên âm thanh đáp lại rồi biến mất không một tiếng động.
Sau đó Túc Tĩnh Vương lại nói:
- Tiên sinh, nếu sự tình đã xảy ra, cho dù chúng ta muốn bù đắp cũng không làm nên chuyện gì nữa rồi. Tiên sinh mang theo lệnh của sư môn. Trong lòng ta biết nặng nhẹ, ta có thể buông tha tính mệnh cho tiểu tử này. Tiên sinh tự mình đi thôi, có thể dẫn hắn trở lại Tuyết Vực hay không đều do tiên sinh tự mình giải quyết.
- Tạ ơn vương gia thông cảm.
Thanh âm Tuyết Ông tiên sinh truyền đến sau đó cũng lập tức biến mất khỏi Túc Tĩnh Vương phủ.
Túc Tĩnh Vương chắp tay sau lưng nhìn về phương xa tự nhủ: "Vì sao? Vì sao tiểu tử đó lại mang Tinh Mệnh? Sớm biết như vậy…ai…tất cả đều không thể vãn hồi được nữa rồi".