Võ Động Thiên Hà
Chương 304 : Giả dạng quá quan!
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
Về đến Băng Phong khẩu, bên trong trụ sở của Bắc quân, Dương Trụ Sinh liền kêu tên thương nhân béo mập kia đến nói chuyện một mình.
Vân Thiên Hà cùng Đường Linh Toa hai người thay y phục bằng một bộ phục sức của thương nhân La Lan. Sau khi đợi gần nửa canh giờ, Dương Trụ Sinh liền dẫn theo gã mập kia đi ra.
Bất quá gã mập mạp họ Đỗ kia nhìn thần sắc tựa hồ có chút cổ quái, vừa mừng vừa lo, Dương Trụ Sinh trừng mắt nhìn hắn, cái tên mập mạp này mới vẻ mặt đau khổ nói:
- Đại nhân, đây chính là ngài nói đó, đến lúc đó ngài nhất định không được chối bỏ a!
Nói xong, mập mạp hướng Vân Thiên Hà gật đầu, nói:
- Công tử, chúng ta đi thôi, Đỗ Chi Thâm ta mà làm việc, ngài đại khái có thể yên tâm, chẳng qua là...
- Đừng dài dòng nữa!
Dương Trụ Sinh thấy tên này cứ lải nhải liền đạp một cước vào mông hắn, đá mập mạp kia như quả bóng thịt bay ra khỏi cửa rồi nói:
- Nếu dám có chút sai lầm,ta không tha cho ngươi.
Khi mập mạp bị đá ra khỏi cửa, tiếp đó Vân Thiên Hà cũng tiếp nhận hai chứng từ Dương Trụ Sinh chuyển tới, sau khi ôm quyền vái chào, liền dẫn Đường Linh Toa ra khỏi trụ sở.
Đỗ mập mạp sau khi bị đá ra khỏi cửa, tựa hồ đối với một cước kia của Dương Trụ Sinh không chút để ý, khi Vân Thiên Hà cùng hắn đi đến một khúc cua, cái gã này mới cầm cái chứng từ ra mà hưng phấn hoa tay múa chân một trận, đống thịt béo trên người cứ rung bần bật, nhìn thì giống như đang nhảy múa nhưng nói chung là rất quái đản.
Đỗ mập mạp đi trên đường vừa luyên thuyên vừa dẫn theo Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa đến một tòa nhà là nơi giao giới giữa La Lan quân và Bắc quân.
Mới đi tới trước tòa nhà này thì làm cho người ta có một cảm giác là nó rất đơn sơ, nhưng khi Đỗ mập mạp đẩy cửa ra đi vào trong nhà thì một cỗ khí nóng ùa ra, trong nhà không ngờ có vẻ thập phần ồn ào náo nhiệt.
Sau khi đi quan biên giới, xung quanh đều là đất tuyết, xe chạy ở trên đường cũng hơi có chút chậm lại, đoàn xe dùng ước chừng một canh giờ, mới đi tới đường rẽ nhánh, hán tử râu rậm sau khi tạm cho đoàn xe ngừng lại, lúc này liền xuống ngựa đi đến trước mặt Vân Thiên Hà thấp giọng nói:
- Nơi này đi về phía đông, đi qua một đoạn thì chính là đất bằng phẳng. Nơi đó xung quanh cũng không có thủ vệ đóng quân, tiếp tục đi về phía đông mười dặm, nơi đó chính là giao với Hạ Gia Lạp sơn, đi thẳng theo hướng tây sẽ tới Tát Lan Thành của La Lan.
Nhưng vào lúc này, phụ cận có tiếng vó ngựa dồn dập truyền đến, tiếp theo liền nhìn thấy rất nhiều điểm sáng, tốc độ rất nhanh.
Vân Thiên Hà cảm ứng một chút thì đây đều là người trong La Lan quân, nhìn bộ dáng cưỡi ngựa tựa hồ là đi suốt đêm tới Băng Phong khẩu, tại trong đất tuyết mù mịt, giống như là u linh.
Đã đến được nơi này, Vân Thiên Hà sau khi hướng hán tử râu rậm gật đầu, liền điều khiển ngựa nhắm hướng đông mà đi, còn hán tử râu rậm cho cho đoàn xe khởi hành chạy tới phía trước, vừa vặn chạm mặt với đoàn người đang chạy đến.
Mà khi đội nhân mã này đuổi đến chạm mặt với đoàn xe của hán tử râu rậm, những thủ vệ giơ cây đuốc lên đi tới, hán tử sau khi nhìn thấy tướng quân mặc giáp trụ ở trong đoàn nhân mã thì sắc mặt tức thì tái nhợt.
Mà người này đã sớm phát hiện ra có một ngời cưỡi ngựa đi ra khỏi đoàn xe thì liền quát:
- Ngươi đi phía trước cưỡi ngựa đuổi theo cái người đang đi về hướng đông cho ta, đừng để cho bọn hắn chạy thoát, những người này đích thị là gian tế, nếu như phản kháng thì giết chết tại chỗ.
Sau khi đám người phía trước cưỡi ngựa đuổi theo thì tướng quân kia nhìn hán tử râu rậm lạnh lùng nói:
- Phí La, làm ăn không tệ nha, ngươi lại có thể đi qua nhiều đồn biên phòng như vậy. Vi phạm lệnh cấm giao dịch vật phẩm, lén mang theo gian tế nhập cảnh, ngươi mọi thứ đều có, vậy ngươi nói nên trị ngươi cái tội danh gì đây?
- Lý Dạ tướng quân các hạ, xin nghe thảo dân giải thích, là như vậy.
Hán tử râu rậm nhãn cầu xoay chuyển, run rẩy quỳ gối xuống đống tuyết.