Võ Động Thiên Hà
Chương 309 : Chiến linh thú!
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
Long cân tiên là binh khí dùng gân rồng chế thành, Vân Thiên Hà từ khi chế ra món binh khí này thì cũng chưa từng thử qua công dụng của long cân tiên này, cũng chỉ coi đây là một thanh roi bình thường mà thôi.
Nhưng mà, khi Vân Thiên Hà đuổi đến nơi đây, phát hiện ra Đường Linh Toa đã bị con xích nham báo kia bổ nhào vào, đã là vô cùng nguy hiểm, nếu hắn tiến lên công kích con xích nham báo kia mà nói, rất có thể Đường Linh Toa sẽ chết dưới hàm răng nhọn của con xích nham báo này, dù sao đây là một con ngụy linh thú, bị cắn trúng một cái, cũng không phải là người bình thường có thể thừa nhận được, huống chi là yết hầu của Đường Linh Toa.
Vào thời khắc mấu chốt, Vân Thiên Hà phát hiện ra long cân tiên quấn trên người xích nham báo, vì thế liền phi thân tới, nắm chặt lấy thanh long cân tiên, dùng sức kéo, quả nhiên ngăn trở được răng nhọn của con xích nham báo sắp cắn vào yết hầu của Đường Linh Toa.
Nguyên lai Vân Thiên Hà vốn là muốn thông qua long cân tiên quấn trên người báo đem nó lôi ra, rồi tiếp theo lao lên nghĩ cách cứu viện Đường Linh Toa.
Chẳng qua là khi hắn đem long cân tiên cầm trong tay, hơn nữa rót lực lượng vào bên trong thì hắn ngạc nhiên vào phát hiện sau khi long cân tiên được lực lượng rót vào, đột nhiên phát ra một cỗ quang mang nhàn nhạt, lộng lẫy.
Hơn nữa càng thần kỳ chính là, long cân tiên này quấn lên trên người xích nham báo, sau khi được hắn rót lực lượng vào, long cân tiên tựa hồ có linh tính, chủ động co rút bám chặt vào bụng con xích nham báo, còn có một cỗ lực lượng thần kỳ tựa hồ tác dụng lên trên người xích nham báo.
Vân Thiên Hà sau khi đem nó quăng đi vài vòng thì xích nham báo đã hôn mê, nhưng mà khi Vân Thiên Hà lần cuối cùng nâng nó lên khỏi mặt đất, long cân tiên dường như mang theo một sức nặng ngàn cân mà giống như không phải là do tác dụng lực của Vân Thiên Hà mà là do long cân tiên dùng một cỗ ngoại lực, đem con xích nham báo kia nện vào trên mặt đất tạo thành một cái hố to.
Vân Thiên Hà tin tưởng, khi hắn vung vẫy long cân tiên này, lực lượng của bản thân dùng cũng không có hiệu quả lớn đến như vậy, hẳn là long cân tiên đem lực lượng của hắn phóng đại lên.
Lúc này trong cái hố to kia đã không có bất kỳ hơi thở nào, Vân Thiên Hà cảm ứng thì ngoài ý muốn phát hiện, con xích nham báo kia không ngờ cứ như vậy chết đi, lúc này hắn mới nhẹ nhàng kéo thanh long cân tiên, long cân tiên lúc này lại chủ động co rút lại, biến trở về chiều dài ban đầu, tự động thoát khỏi cơ thể của xích nham báo.
Lúc này, Đường Linh Toa từ trên mặt tuyết bò lên, nhịn không được chạy tới nhào vào trong lòng Vân Thiên Hà, nước mắt lã chã, nói:"Muội cứ nghĩ sẽ không thể ở cùng với huynh được nữa, Thiên Hà, ta thật vô dụng, nước mắt con xích nham báo cũng giết không chết, ô ô."
Con linh thú xích nham báo sau khi nhảy ra xa mấy trượng, thì lại gầm thét phẫn nộ đánh tới, mà Vân Thiên Hà huy vũ vân tru, mỗi một kiếm đều mang theo một cỗ khí tức băng hàn, tiếng không khí bị xé rách vang lên không dứt tai.
Mà con linh thú kia cũng cực kỳ giảo hoạt và linh mẫn, mỗi một kiếm Vân Thiên Hà chém ra đều không thể đánh trúng con linh thú này, tuy rằng con linh thú này một mức trốn tránh, nhưng lợi trảo của nó thủy chung vẫn tạo thành uy hiếp cho Vân Thiên Hà.
Đinh!
Theo thanh âm giống như tiếng kim thiết chạm nhau vang lên, một kiếm của Vân Thiên Hà rốt cục thành công chém trúng xích nham báo, con linh thú giảo hoạt này liền trực tiếp dùng lợi trảo vô cùng cứng rắn của nó đón đỡ một kiếm này, nhưng lực phản xạ cực lớn khiến nó bắn trở về, đồng thời làm cho Vân Thiên Hà phải lui ra sau mấy bước.
Con linh thú kia sau khi lộn mấy vòng về sau, thì lại một lần nữa nhanh chóng bò lên, trên lợi trảo của nó, có lưu lại một vết thương nhàn nhạt, một kiếm kia của Vân Thiên Hà còn chưa có chém đứt được lợi trảo cứng rắn kia.
Bất quá một kiếm này cũng đã triệt để làm cho hung tính của con linh thú này kích phát ra, chỉ thấy xích nham báo bạo rống một tiếng, sau đó thân thể cuồng hóa, phồng lớn lên vài phần, giống như là một con hồng hoang cự thú đến từ viễn cổ, mà da lông trên cơ thể của nó thì tán ra quang trạch nhàn nhạt, bắt đầu hóa đá, cứng rắn như sắt thép, phiến đất tuyết chỗ nó đứng, lúc này bởi vì con linh thú này bắt đầu cuồng hóa biến dị mà bị lõm xuống mấy tấc.
Oanh!
Khi còn mãnh thú này cuồng hóa biến dị xong tiếp tục nhào lên thì tốc độ của nó rõ ràng chậm đi nhiều, nhưng lực lượng thì lại bạo tăng, mỗi bước đi đều khiến cho mặt đất rung chuyển. Vân Thiên Hà quyết đoán xuất kiếm, mãnh thú thú này sau khi biến dị thì tốc độ trốn tránh sẽ không nhanh.
Nhưng sau khi hắn chém một kiếm lên trên người của nó thì chỉ có một tiếng vang giòn, một đóa hoa lửa xuất hiện đồng thời chặt đứt một nhúm lông cứng rắn như sắt thép, còn con mãnh thú thì không hề gì, vẫn như cũ hướng hắn đánh tới.