Võ Động Thiên Hà
Chương 321 : Ngươi báo ân
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
-Vân Thiên Hà đánh chết bốn người, tất cả cũng chỉ diễn ra trong mấy lần hô hấp.
Chờ khi đám người Hoắc Dương chạy tới gần, chỉ thấy giải đất trống này còn lại bốn thi thể đã cứng ngắc.
Hoắc Dương liếc mắt đảo qua, nhìn người thanh niên đã vô lực ngã xuống mặt đất, trong ánh mắt hiện lên một tia dị sắc, lại lập tức nhìn về phía nữ nhân vừa bị cường bạo không thành, đang che mặt nức nở tại bãi cỏ không xa, nhãn thần đã trở nên kinh hãi. Nhất là khi nhìn về gã hán tử trần truồng, cả kinh nói:
- Thiên Hà huynh đệ, sợ rằng ngươi sẽ có phiền toái lớn rồi!
Vân Thiên Hà lấy từ trong bao quần áo của Đường Linh Toa một bộ y phục đưa cho nữ tử bị dọa chấn động kinh hãi, lúc này mới xoay người lên ngựa, mặt không chút biểu tình nhìn Hoắc Dương, nói:
- Nếu đã giết, Hoắc huynh đệ cần gì phải nói nhiều lời?
Hoắc Dương nhìn thấy vẻ mặt thản nhiên của Vân Thiên Hà, tuy rằng rất bội phục tâm tính của hắn, thế nhưng trong lòng cũng lo lắng, nói:
- Thiên Hà huynh đệ có điều không biết, hai người này chính là tội phạm quan trọng do chính hoàng đế Xuất Vân Quốc yết bảng thông tập (lệnh truy nã), mà những kẻ mà ngươi giết chính là người của Hắc Thần Bang, Hắc Thần Bang là một thế lực hắc đạo có bóng lưng rất sâu tại Xuất Vân Quốc, cho dù là một ít võ đạo tông phái cũng phải sợ hãi ba phần, không dám đơn giản trêu chọc.
Vân Thiên Hà quan sát đôi phu phụ tuổi còn trẻ, tựa hồ cũng không phải là dạng người cùng hung cực ác, vậy mà lại là tội phạm bị truy nã.
Lúc này, người thanh niên trên mặt đất được nghỉ ngơi khôi phục lại chút sức lực, hắn lảo đảo đứng lên, liếc mắt nhìn qua Hoắc Dương, liền đi tới bên cạnh nữ tử, giúp nàng mặc quần áo, hai người ôm nhau khóc rống một hồi. Lúc này mới đi tới trước mặt Vân Thiên Hà, khom người hành lễ nói:
- Ân nhân cứu vợ ta khỏi cảnh bị vũ nhục, vô cùng cảm kích, ta xác thực là tội phạm quan trọng hoàng thất thông tập, nếu như ân nhân mang ta trở về lĩnh thưởng, Lô Địch nhất định dâng đầu lên, đối với vợ đã mang thai của ta, xin ân nhân có thể tha cho nàng một con đường sống!
Vân Thiên Hà hỏi:
- Vì sao lại bị hoàng đế thông tập?
Lô Địch nói:
- Phu phụ chúng ta vốn là môn hạ đệ tử một vị y sư, nửa năm trước một vị nhi tử yêu thích của hoàng đế bị bệnh nặng, đã không có cách nào chữa trị, liền chiêu mộ kỳ nhân khắp nơi, lúc đó phu phụ chúng ta vừa lúc nghệ thành xuất sơn, chuẩn bị mở gian y quán, chỉ là Xuất Vân Quốc thông hành vu y thuật, y quán của chúng ta ít người tới hỏi thăm, lúc đó ta nhìn thấy bảng treo giải thưởng, để y thuật của chúng ta có thể được tán thành, vì vậy ta liền yết bảng, mà bi kịch cũng từ đó bắt đầu. Chứng bệnh của vị hoàng tử kia rất kỳ quái, trong đầu có vật khác thường, lúc đó ta định dùng một phương pháp trị liệu mới mẻ so sư phụ truyền thụ, thế nhưng hoàng đế lại thủy chung không đồng ý dùng phương pháp của ta. Mà dùng dược vật để trị liệu căn bản không có hiệu quả, mấy ngày sau đó hoàng tử chết đi, cuối cùng đám Vu sư cung đình nói lời gièm pha bên tai hoàng đế, nói chúng ta là những man y dong sĩ phá hỏng việc hắn hạ chú ngữ, dẫn tới hoàng tử bị chết oan!
Vân Thiên Hà nghe xong lời tự thuật này, trong lòng thực sự rất đồng tình với người thanh niên, kỳ thực trong lòng hắn cũng tương đối hiểu rõ phương pháp trị liệu mới mở theo lời hắn, không khác biệt gì nhiều so với phương pháp giải phẫu hiện đại, chỉ bất quá tại thế giới này còn không được mọi người tiếp thu, hơn nữa Xuất Vân Quốc hiện hành vu y thuật, tự nhiên sẽ bài xích những y sư uy hiếp tới địa vị của bọn họ giống như Lô Địch, đây mới là một bi kịch.
- Đây là bằng hữu của ta, đi cùng đường!
- Phải không?
Tráng hán nhìn Vân Thiên Hà, trong mắt hiện lên một tia hồ nghi, sau đó nhìn thấy Đường Linh Toa phía sau Vân Thiên Hà, nhất thời nhãn thần sáng lên, liền dừng hẳn lại, nói:
- Ngươi, cởi khăn che mặt ra cho ta nhìn!
Đường Linh Toa lạnh mắt quét qua hắn, không hề để ý, trong lòng Hoắc Dương có chút không hài lòng, nói:
- Hắc Thần Bang các ngươi xảy ra chuyện gì, ta không muốn biết, thế nhưng hai người này là bằng hữu của ta, xin tự trọng!
- Hắc, tiểu tử không biết tốt xấu, khuyên ngươi không nên xen vào việc của người khác!
Gá tráng hán này nhìn chằm chằm vào Đường Linh Toa, liền lập tức đưa tay tới, chuẩn bị tự mình động thủ tháo xuống.
Nhưng ngay lúc bàn tay hắn còn đang trong không trung, đột nhiên bị Vân Thiên Hà nắm lại, Vân Thiên Hà đạm mạc nói:
- Nếu nàng không phải là người các ngươi muốn tìm, nàng mang hay không mang khăn che mặt, cùng với các ngươi có quan hệ gì đâu, thức thời thì cút ngay cho ta, bằng không…
Nói xong, nhãn thần Vân Thiên Hà lạnh lùng, tiện tay sờ nhẹ, chợt che rắc một tiếng, xương cốt người nọ đã bị bóp nát bấy.
Ngao ngao…
Xương cốt bị bóp nát, gã tráng hán này liền té ngã trên mặt đất thê thảm gào khóc, giống như lợn bị giết thịt, liền lập tức nghe được một thanh âm lạnh lẽo tới tận xương tủy truyền tới:
- Mặc dù chúng ta không muốn nhiều chuyện, nhưng cũng phải cho ngươi một cảnh cáo nho nhỏ!
Tiếng kêu thảm thiết phát sinh, nhất thời làm cho người khác chú ý tới, mà đám người kia liền dừng lục soát lại, chạy tới, chỉ thấy gã tráng hán té trên mặt đất gào khóc đau đớn không ngừng, liền lập tức bao vây xung quanh ba người Vân Thiên Hà và Hoắc Dương, rút đao ra.