Võ Động Thiên Hà

Chương 330 : Chủ động xuất kích

Ngày đăng: 21:36 20/04/20




Đối với thế giới này mà nói, nữ tử trước khi bái đường thành thân mà có con, đây là một chuyện rất không tốt đẹp, tuy rằng rất nhiều lúc cũng là vì nguyên nhân tình thế bức bách.



Nhưng chuyện như thế này đối với nữ tử mà nói, vẫn rất xấu hổ khó mở miệng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.



Đối với Vân Thiên Hà, Vệ Thanh Thanh có thể ngay trước mặt hắn nhắc tới chuyện hôn nhân, điều này đã nói rõ một việc, nàng đã thừa nhận quan hệ đối với Vân Sách.



Về phần trong chuyện này đã xảy ra điều gì, vì sao lại liên lụy tới nhân tố Vệ thị bị diệt tộc, Vân Thiên Hà nghĩ nhất thời nửa khắc Vệ Thanh Thanh sẽ không thể nói rõ ràng cho hắn nghe, hơn nữa tâm tình của nàng lúc này quá mức không ổn định, Vân Thiên Hà không dự định vội vàng hỏi chuyện về Vân Sách, ảnh hưởng xấu tới tâm tình của nàng.



Suy nghĩ một chút, trước tiên nên để một đoạn thời gian ổn định, để Vệ Thanh Thanh có thể thích ứng được, sau đó hắn sẽ tìm thời cơ thích hợp nói chuyện với nàng, hơn nữa hiện tại đám âm hồn bất tán Hắc Thần Bang lại phái người đuổi tới, cũng không phải là thời điểm tốt để nói chuyện.



Vì vậy, Vân Thiên Hà đơn giản nói với Vệ Thanh Thanh về Đường Linh Toa nằm trong phòng, đồng thời giới thiệu Thiên Mang Ô.



Nhắc tới Thiên Mang Ô, thần tình Vệ Thanh Thanh rất cổ quái, nhưng đối với Đường Linh Toa nằm trong phòng, nghe Vân Thiên Hà nói nàng là thê tử hắn, đang bị trọng thương, Vệ Thanh Thanh có vẻ rất để bụng. Kỳ thực, trong lòng nàng đã chấp nhận người chất nhi trước mắt này, tự nhiên đối với chất tức (cháu dâu) tương đối quan tâm nhiều một chút.



Vân Thiên Hà thấy Vệ Thanh Thanh đã triệt để buông tâm tình cảnh giác đề phòng, lúc này mới yên tâm!



Sau đó lại dặn dò Thiên Mang Ô vài câu, nhìn thoáng qua Đường Linh Toa nằm trong phòng, liền bước ra khỏi bí thất ngầm.



Trực tiếp gọi Vân Bôn, xoay người lên ngựa, rồi giục ngựa chạy về phía đám địch nhân cách đó gần một trăm dặm.



Vân Thiên Hà chưa bao giờ thích bị động nghênh địch, lần này, hắn muốn chủ động xuất kích.



Hơn ba mươi dặm, hơn mười hán tử cưỡi ngựa mặc hắc y, sau lưng mặc áo choàng, thêu tiêu chí kim lang, sát khí nghiêm nghị, vây xung quanh hai vị lão giả, cả đoàn người giống như tật phong chạy về phương bắc.



Nhìn hai vị lão giả này, trừ cách ăn mặc của họ thoáng có chút khác nhau ra, tướng mạo cư nhiên giống nhau như đúc, đều là tóc bạc râu bạc, da hơi có chút tái nhợt, nhãn thần sát khí bức người, tinh quang lóe ra, nhìn qua chính là một đôi huynh đệ song bào thai.



Hai người này chính là Song Lang Trưởng Lão trong Hắc Thần Bang, thực lực đều đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong, nhất là hai huynh đệ này tâm ý tương thông, cho dù đối mặt với một vị cao thủ cấp Tông Sư sơ kỳ cũng không rơi vào hạ phong, thực lực cường hãn, vì vậy địa vị của bọn họ trong Hắc Thần Bang rất cao, được đặt biệt danh Hắc Thần Song Lang, chỉ dưới một mình bang chủ.
Phịch…



Ngay lúc bốn người còn lại ngưng tụ tinh thần cao độ phong ngự, vị hương chủ kia đột nhiên từ trên lưng ngựa ngã xuống đất, thân thể giống như một khối băng vỡ thành hai nửa, mọi người vừa thấy, không khỏi hít sâu một ngụm khi lạnh, đã bị phân thần.



Mà ngay tại lúc bọn họ phân thần, lúc này Vân Thiên Hà cấp tốc chuyển mã chạy tới, Vân Bôn phóng đi như điện, Vân Thiên Hà cầm Vân Tru trong tay, thân kiếm Vân Tru lóe lên quang mang màu bạc, quang mang lóe lên đến cực hạn, gai mắt không gì sánh được.



Hình như theo sự biến hóa của tâm tình chủ nhân, Vân Tru tựa hồ cũng trở nên cực độ khát vọng thôn phệ linh phách địch nhân, dưới tình thế chủ nhân huy động, mang theo thanh âm rung động, huyễn hóa thành một đạo cự nhận, ẩn chứa uy áp ý chí cường đại, bễ nghễ thiên địa, thôn phệ địch nhân.



Ong…



Một tiếng kiếm rung âm u giống như thanh âm tử vong, ngay tại lúc bốn người phân thần, thanh âm tử vong thình lình vang lên, bọn họ bị uy áp linh phách cường đại không gì sánh được kinh sợ, tựa hồ đã quên mất né tránh, trong mắt chỉ hiện lên một đạo quang ảnh, lập tức hai người thấy được thân thể chính mình bị phân chia thành hai nửa đổ xuống dưới mặt đất, toàn bộ thế giới rơi vào hắc ám.



Một kiếm phân thành hai!



Tại lúc Vân Tru thôn phệ linh phách, quang mang trên thân kiếm càng thêm cường liệt, sau khi Vân Thiên Hà chém đứt đầu hai người, tốc độ vẫn như cũ không hề giảm, thời điểm Vân Bôn chạy tới tốc độ cực cao rồi quay ngược trở lại, nhưng không hề tạo thành đứt đoạn.



Vân Thiên Hà tiếp tục quay trở lại, lúc này hai người còn sót lại đã giãy thoát khỏi sát khí uy áp cường đại, hoành đao che chắn phía trước, nghênh đón một kiếm áp tới như sóng biển cuộn trào.



Keng, phập!



Bọn họ chống lại hoàn toàn vô ích, cho dù bọn họ đã vận hết toàn bộ kình lực truyền vào thân kiếm, thế nhưng đối mặt với một vị cao thủ Tiên Thiên cầm thần binh trong tay tấn công mãnh liệt, kình khí của bọn họ dưới một kiếm này lập tức bị xé nát, liên tiếp vang lên hai âm thanh, trường đao bị biến thành hai nửa, đồng thời hai chiếc đầu lâu bay lên, cùng với thân thể chia đôi đường.



Vân Thiên Hà đánh chết hai người còn lại, chỉ dùng thời gian không tới một lần hô hấp!



Lúc Vân Tru vào vỏ, Vân Thiên Hà thúc Vân Bôn cấp tốc chạy đi. Trên mặt tuyết, gió lạnh thét gào, chỉ để lại năm thi thể đã sớm lạnh lẽo.