Võ Động Thiên Hà
Chương 364 : Cô Diệt
Ngày đăng: 21:36 20/04/20
Trong đêm đen, một màn phát sinh trong thành Yên Vân, cũng vẻn vẹn chỉ là dành cho màn đem một bản nhạc đệm nho nhỏ. Cũng giống như một viên sỏi nho nhỏ ném vào mặt hồ mùa thu yên tĩnh, chỉ tạo nên được một làn sóng rung động nhỏ nhỏ, rất nhanh liền khôi phục nguyên trạng.
Trong một rừng cây thưa thớt bên ngoài thành Yên Vân.
Lúc này, trong rừng cây, một đống lửa cháy mạnh, bốc lên ngọn lửa hừng hực bốc cao, trên đống lửa còn có một con thỏ đang nướng, chảy mỡ vàng ruộm.
Vân Thiên Hà nhặt một khối củi gỗ, nắm khối củi ném vào trong đống lửa, trong đống lửa nhất thời vang lên tiếng lách tách nho nhỏ.
Sau khi Cô Diệt nuốt vào một viên dược hoàn Vân Thiên Hà đưa cho, lúc này thương thế đã khôi phục rất nhiều, đợi vận công hồi lâu, cảm giác toàn thân không còn đau đớn, lúc này mới thu công.
Lúc này thỏ nước đã chín, Vân Thiên Hà lấy ra, dùng chủy thủ cắt thành hai nửa, ném một nửa cho Cô Diệt, liền cầm phần của mình thoải mái ăn.
Cô Diệt tiếp nhận thịt nướng, liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, lập tức tháo khăn che mặt màu máu xuống, không chút khách khí ăn uống ngon lành.
Lúc Vân Thiên Hà ăn thịt thỏ, dùng khóe mắt hơi liếc nhìn dung mạo Cô Diệt sau khi đã tháo khăn che mặt, xem người này cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, bất quá tướng mạo tương đối ôn hòa, cũng không lãnh khốc như trong tưởng tượng, ai có thể nghĩ đến hắn lại là một sát thủ máu tanh.
Lúc Cô Diệt ăn thỏ, lưu ý tới Vân Thiên Hà đang quan sát hắn, liền dừng lại, nói:
- Nói mục đích của ngươi, ta chưa bao giờ thiếu nhân tình bất luận kẻ nào!
- Khối thịt kia coi như tiền đặt cọc, ta chỉ muốn biết rằng trong Huyết Yên Môn, có một người tên là Mã Ước Khắc hay không?
Lúc này Vân Thiên Hà nói ra mục đích.
- Ngươi thế nào biết ta xuất thân từ Huyết Yên Môn?
Cô Diệt không chút biểu tình.
Sát thủ này có điểm vờ ngớ ngẩn, Vân Thiên Hà nhìn hắn một cái, nói:
- Mới vừa rồi đoạn đối thoại giữa ngươi và người Tà Linh Giáo kia, ta đã nghe không thiếu một chữ, ta còn là lần đầu tiên thấy một sát thủ lại nói nhiều lời vô ích đối với mục tiêu phải giết như vậy, hiện tại ngươi có thể lựa chọn trả lời, hoặc không trả lời.
- Mã Ước Khắc là một vị trưởng lão tọa đường Huyết Yên Môn, chỉ làm công việc liên hệ với người thuê sát thủ làm nhiệm vụ!
Cô Diệt lựa chọn trả lời.
Vân Thiên Hà ngược lại có chút kinh ngạc, ngữ khí trả lời của sát thủ này, tựa hồ có chứa chút màu sắc cảm tình, đáng giá nghiền ngẫm, hắn liếc mắt nhìn sát thủ này, nói:
- Được rồi, nhiệm vụ của ngươi đã hoàn thành, xin mời!
Vân Thiên Hà nói:
- Ngươi không cần lưu ý, người này là một vị bằng hữu cùng đi với ta điều tra về vụ án móc tim người, lúc chúng ta phân chia nhau điều tra hành động, đã ước định gặp mặt tại nơi này!
Nghe được lời giải thích này, Cô Diệt buông cảnh giác xuống, thuận miệng nói:
- Tên thực của ta là Đằng Tử Thanh, Cô Diệt chỉ là một danh hiệu sát thủ, từ nay về sau ngươi gọi tên của ta đi!
Lúc này, một thân ảnh nhanh chóng từ trong rừng cây hướng về phía hai người, khi thân ảnh kia tiếp cận nơi này, Đằng Tử Thanh theo ánh sáng lửa nhìn thấy, đó là một vị thanh niên.
Người mới đến chính là Vũ Phương Khinh Thần.
- Vũ Phương huynh, ngươi thế nào đến muộn như vậy, có thể tìm được đầu mối gì khác sao?
Vân Thiên Hà hỏi.
Vũ Phương Khinh Thần liếc mắt quan sát Đằng Tử Thanh, gật đầu với hắn một cái, thuận miệng nói.
- Trong Yên Vân thành này, ta từng âm thầm điều tra qua, tên giáo quan đã từng thử ngươi trên đường, hắn ban đêm đã từng đi qua mấy địa phương, trong những nơi đó xác thực có người khả nghi ẩn núp, chỉ là bọn họ không áp dụng hành động nào khác, cũng chỉ đợi tại chỗ uống rượu, ngươi điều tra án móc tím có thu được đầu mối gì hay không?
- Mấy hung thủ lần này đã bị Đằng Tử Thanh huynh đệ đây tru sát, mà khi ta theo đầu mối tìm đến, cũng rất trùng hợp cứu sống hắn, liền đưa hắn tới nơi đây.
Nói xong, Vân Thiên Hà hướng Đằng Tử Thanh nói:
- Vị này chính là Vũ Phương Khinh Thần!
Vũ Phương Khinh Thần ôm quyền ý chào hỏi, mà Đằng Tử Thanh sau khi đạm mạc gật đầu, không tiếp tục để ý tới hắn, đi sang một bên vận công khôi phục thương thế.
Tính cách Vũ Phương Khinh Thần ôn hòa, cũng không thèm để ý, liền quay đầu hỏi Vân Thiên Hà:
- Thiên Hà, bước tiếp theo ngươi có tính toán gì không, hiện tại trở về sao?
- Vũ Phương huynh, không bằng ngươi trở về trước đi, ta còn có một ít chuyện cá nhân muốn làm, ngày mai lúc chính ngọ, chúng ta tiếp tục xuất phát, ý ngươi như thế nào?
Vũ Phương Khinh Thần đã suy đoán dược dụng ý của Vân Thiên Hà nói:
- Ngươi đã muốn lên Huyết Yên Sơn, tuy rằng ta không tán thành ngươi đi giết người, thế nhưng nhận thức của ta đối với ngươi, ngươi sẽ không bao giờ vô cớ đi giết người, vì vậy ta tin tưởng ngươi, chúng ta cùng đi!