Võ Động Thiên Hà
Chương 39 : Bình cảnh cấp chín
Ngày đăng: 21:33 20/04/20
Đầu đông, khí trời phương bắc lạnh giá, một cỗ gió lạnh thấu xương thổi qua, có thể làm cho gương mặt cảm thấy đau rát.
Nhưng thời tiết khắc nghiệt như thế, trong võ đường Đồ gia, trên sân luyện công, lại có một thiếu niên khắc khổ không ngừng tu luyện.
Bên cạnh vị thiếu niên này còn có một thiếu niên khác lớn hơn vài tuổi, cũng không sơ rét lạnh, đang không ngừng diễn luyện "Đồ thị tinh ý quyền ".
Hai vị thiếu niên này chính là Vân Thiên Hà và hộ vệ của hắn Sử Trường Đức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn
Quá mức tập trung vào tu luyện, khiến cho thân thê cùng tinh thần chịu áp lực quá lớn, cũng chính là lúc cần buông lỏng tập luyện nghỉ ngơi, Vân Thiên Hà mấy ngày nay cẫn không ngừng tu luyện nhưng tần suất cũng trở nên thong thả, buông lỏng để nghỉ ngơi.
Nhưng mà nghỉ ngơi thả lỏng vài ngày, khiến cho tinh lực của Vân Thiên Hà đạt tới một trạng thái đỉnh mới, hắn bắt đầu tăng cường biên độ tu luyện, khiến cho công lực của hắn gia tăng nhanh hơn rất nhiều.
Bây giờ Vân Thiên Hà đã đạt tới võ sĩ cấp tám đỉnh phong, hiên tại hắn tu luyện "Dẫn lưu tráng cơ pháp " đã không còn hiệu quả. vào thời điểm hiện tại trời đông giá rét khiến cho thác nước cùng hồ nước bao phủ một tầng băng rất dầy, nhưng quá trình tu luyện của hắn không bị nguyên nhân này làm cho dán đoạn.
Vân Thiên Hà đứng bên hồ, diễn luyện một lần toàn bộ "Đồ thị tinh ý quyền ", khiến cho toàn bộ thân thể nóng lên, sau đó vận khởi kinh lực, hét lớn một tiếng, giơ quyền, nhằm thẳng mặt hồ nện xuống.
Răng ,,rắc ,,,!
Lớp băng dầy trên mặt hồ không chịu đựng nổi kình lực tập kích, bắt đầu xuất hiện từng đạo vết nứt không ngừng lan tràn ra, mà nơi Vân Thiên Hà đứng chính là trung tâm, đã tạo thành một hố băng thật lớn, bót nước bắn lên đầy trời.
Bọt nước bắn lên cao, từng đạo cuồng phong lạnh lẽo thổi qua, Vân Thiên Hà mặc dù không sợ loại lạnh lẽo này, nhưng cũng không khỏi rùng mình một cái.
Bịc bịch.....!
Thật sự phải dùng thời gian để đền bù sao ?
Điều này tuyệt đối không được !
Vân Thiên Hà đi tới cái thế giới này, thời gian tu luyện võ học đã bị chậm đi rất nhiều, hăn không muốn lãng phí thời gian, nếu như hao tốn thời gian tuổi trẻ, nếu không sau này hắn muốn có một cuộc sống tiêu sái dễ dàng là chuyện không tưởng.
Hắn chợt nhớ tới "Vô lượng tinh kinh" hắn đã tu luyện được nửa năm, bây giờ lượng tinh khí tích trữ trong thân thể có thể giải khai thêm mấy cái huyệt đạo nữa, như vậy có thể đả thông được bình cảnh cấp chính này một cách dễ dàng ?
Nhưng ngay sau đó hắn lại lắc đầu, lần trước hắn nóng vội nên lãng phí đại lượng "Tinh khí " chỉ giải khai được chín huyệt đạo thắp sáng được chín tinh vị, đã khiến hắn đau lòng một thời gian dài vì không thể hoàn thành thắp lên được một tinh vị đồ, khiến cho hiệu quả phụ trợ đạt được ở mực cực thấp, Hắn hiện giờ không dám lưỡng tinh khí trong cơ thể một chút nào, bởi vì hắn biết việc tu luyện "Vô lượng tinh kinh " mang đến hiệu quả cực kì lớn, hắn không muốn lãng phí như vậy.
Trước kia hắn đã tính toán tu luyện tuyệt chiêu "Thương hồn chỉ" của vị huấn luyện viên kiếp trước thông qua "tinh khí", nhưng cuối cùng hắn củng chỉ luyện tập một chút ít vào buổi đem vắng người, hắn không muốn hao phí "tinh khí" trong cơ thể để làm thì nghiệm, mặt khác hắn cũng rất tin tưởng vào "Thương hồn chỉ" một tuyệt chiêu sát thủ.
Nếu như bài trừ phương án dùng "Vô lượng tinh kinh "ra ngoài. nếu muốn trong khoảng thời gian ngắn đột phá lên sơ cấp võ sư, chỉ còn một cách là tìm được một loại công pháp tu luyện cao cấp hơn.
Cau mày trầm từ một chút, quay đầu lại nhìn thấy Đường Linh Vũ đang đi đến, trên tay mang theo một con chim ưng uy vũ hùng tráng mà gần đây hắn mới thành công thuần phục.
Thấy Đường Linh Vũ đi tới, trong đầu Vân Thiên Hà đột nhiên hiện tinh quang, nghĩ tới một chuyện ,nhìn về phía Đường Linh Vũ hai mắt tỏa sáng, cất bước đi tới.
Đường Linh Vũ tính toàn đến võ đường tìm Vân Thiên Hà, nhưng khi đến nơi hắn đột nhiên phát hiện Vân Thiên Hà đang tập trung về phía mình với một ánh mắt quái lạ, vô thức giật mình, trong lòng có chút không yên.
Hắn...hắn định...làm gì..?