Võ Động Thiên Hà
Chương 401 : Vấn vương của Vu tổ
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
Trên tuyết địa gió lạnh thét gào, phong tuyết mang mang, mà Nguyệt Miểu Sơn thần bí và mờ ảo, bên trong vẫn sinh ra dạt dào, vẫn thần bí như trước.
Tại phiến thành địa tông môn từ xa xưa này, mọi người sinh hoạt trong cuộc sống tu luyện không tranh giành, một lòng muốn đột phá cực hạn lực lượng của thân thể, cảm ngộ thiên địa, cầu được trường thọ.
Tại sườn núi, có một lão nhân thả câu bên dòng suối nhỏ, thản nhiên và nhàn nhã.
Trên ngọn núi, đám thiếu niên, mỗi người đều có một vị sư phụ tuổi còn trẻ dẫn đạo, đang luyện tập công pháp cơ bản nhập môn, tiếng hát cáp vang lên liên tục không ngơi tai.
Mà phía sân rộng bên trái, nơi đây có rất nhiều tạ đá, hai gã thiếu niên đang ở nơi này liên tục rèn luyện khí lực thân thể, nhưng thỉnh thoảng vẫn nhìn về phía các thiếu niên đang tu luyện xa xa, vẻ mặt tràn đầy ước ao.
- Bộ Viễn ca, đại ca ca bao giờ mới trở về?
Thiên Mang Ô một mặt nâng tạ đá, một mặt lẩm bẩm nói.
Bộ Viễn Tiến Lâm tức giận nhìn Thiên Mang Ô nói:
- Gấp cái gì, Thiên Hà đại ca là người nói sẽ giữ lời, chuyện hắn đã hứa hẹn, chưa bao giờ giờ nuốt lời!
Luyện qua một hồi, Thiên Mang Ô lại nói:
- Dù sao đi nữa chúng ta cũng không có chuyện gì, không bằng đi tìm Tư Vân muội muội và Vệ di học trộm chút y thuật, sau này hạ sơn rồi, bản thân có thể chế dược, cứu sống người khác, cũng rất không tồi!
- Đùa giỡn vừa thôi, ta sẽ không học trộm cái nghề này!
Bộ Viễn Tiến Lâm dừng lại, cởi túi tiền buộc tại đùi của chính mình, nhất thời lấy từ trong đó một tiểu kim thử khả ái, sờ sờ vào đầu tiểu kim thử.
Tiểu kim thử nhìn xung quanh một chút, sau đó liền quay tròn từ trên đùi Bộ Viễn Tiến Lâm bò lên, sau đó ngồi xổm trên bờ vai của hắn, hết nhìn đông lại nhìn tây, mũi càng không ngừng ngửi ngửi, chít chít kêu lên hai tiếng.
- Có người tới, chúng ta đi thôi!
Bộ Viễn Tiến Lâm nghe được thanh âm của tiểu kim thử, lập tức thu nó lại cất vào trong túi.
Bọn họ vừa mới đi được vài bước, chỉ thấy cách đó không xa có một gã thiếu niên khỏe mạnh kháu khỉnh, sau khi nhìn thấy hai người bọn họ, nhất thời nhãn tình sáng lên, bước tới đón nói:
- Xem ra chia lìa linh phách chi thần rất thành công, cũng tương đối độc lập, nhưng có thể kết hợp thành một thể, đúng là không tồi nha!
Mộng Ly liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, gật đầu nói:
- Bất quá lần này coi như là tỷ muội chúng ta gặp vận khí tốt, hơn nữa một ít trùng hợp, cho nên mới có thể thuận lợi như vậy!
Tiểu nữ đồng nói:
- Xem ra không chỉ có chia lìa thành công, thậm chí ngay cả tính tình cũng rất khác nhau, là hai thái cực, a... Ngươi đang làm cái gì…
Tiêu nữ đồng đang nói, đột nhiên cảm giác chính mình bị người ta bế lên, không khỏi kinh hô một tiếng.
Mộng Ly ôm lấy tiểu nữ đồng, sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, nói:
- Ngươi hiện tại đã niết bàn sống lại rồi, nên có bộ đáng của tiểu hài tử nha, còn làm ra vẻ, biểu tình nghiêm túc, một điểm cũng không như nguyên bản, tiểu Phạm Ny, mau gọi tỷ tỷ!
Thấy một màn như vậy, mọi người ngạc nhiên, cái trán Vân Thiên Hà đổ mồ hôi hột, cô nàng Mộng Ly này cũng quá chơi ác đi!
- Lão quái nghìn năm ngươi, ai kêu tỷ tỷ ngươi, a, không nên đánh mông ta!
Thời điểm Mộng Ly chơi đùa với tiểu nữ đồng, lại nghe được tiểu nữ đồng gọi nàng là lão quái nghìn năm, lúc này trộm liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà một cái, trên trán hiện hắc tuyến (đường đen), ôm lấy cái mông tiểu nữ đồng ba ba hai tiếng vỗ, trách mắng:
- Cho ngươi nói, ta cho ngươi nói…
Cái trán Vân Thiên Hà cũng không khỏi hiện lên hắc tuyết, đã biến thành đen kịt.
Miên Nguyệt cũng cười khanh khách nói:
- Sư đệ, nếu như đệ xem xét theo quan niệm tục thế, quá quan tâm đến tuổi tác mà nói, đệ sẽ làm cho chính mình rơi vào trong vòng luẩn quẩn, nhân sinh một đời, cây cỏ một thu, người phá mệnh lý, nếu như có thể độ Tử cảnh, liền có thể sống thêm một đời, cây cỏ mọc rễ, sau khi héo rũ lại trọng thổ đâm chồi, cũng có thể tiếp tục một mùa thua, điều này chính là mệnh lý vạn vật tuần hoàn, cần đệ phải tìm hiểu, thích ứng mới được!
Vân Thiên Hà gật đầu, tỉ mỉ ngẫm lại, chuyên tình chính mình xuyên qua cũng tồn tại, tuổi tác thân thể này mới hai mươi, nhưng trên thực chất lại không phải như vậy, nếu như muốn nói về thực giả, xác thực sẽ làm cho chính mình rơi vào trong một vòng tuần hoàn suy lý, mà đây hiển nhiên không phải là đẳng thức một cộng một bằng hai, tuyệt đối không thể dùng tuổi kiếp trước và kiếp này để so sánh.