Võ Động Thiên Hà
Chương 432 : Tàn trang thứ ba của Huyền Nữ Thiên Kinh
Ngày đăng: 21:37 20/04/20
-Tam nữ đều bị kích thích lòng hiếu kỳ, trăm miệng một lời hỏi, ba đôi mắt đẹp, không một lần nháy mắt, nhìn chằm chằm vào lão bà bà càng lúc càng thần bí này.
Lão bà bà cười nói:
- Các ngươi không cần phải kinh ngạc, lão thân đã từng một lần tới Thiên Môn điều tra, cũng trong lúc vô tình phát hiện qua phiến tàn trang này, chỉ là thời điểm lão thân còn trẻ, đã học tập cổ văn từ một vị Linh Tri Man Tộc, cũng đã tiếp xúc với một bộ phận văn tự cổ đại trong Huyền Nữ Thiên Kinh, nhưng lúc đó hành sự vội vội vàng vàng, chỉ nhìn qua vài lần đại khái, nhưng một bộ phận cơ bản trong đó, lão thân đã nghiên cứu khá nhiều, cũng từ đó có chút lĩnh ngộ, vì vậy lần đầu tiên nhìn thấy tiểu cô nương này, trong lòng liền phán đoán, mà vừa rồi hỏi các ngươi, đã có được đáp án chính xác!
- Thực sự là một bà bà giảo hoạt!
Mộng Ly vừa nghe, không khỏi tức giận thốt một câu, nhìn sang Tầm Nguyệt, nói:
- Bất quá chuyện Linh Toa muội muội tu luyện Huyền Nữ Thiên Kinh, tốt nhất đừng nên cho cái tên kia biết, bởi vì công pháp này không được đầy đủ, chỉ có hai phiến tàn trang, chúng ta phải tìm được hai phiến tàn trang khác mới nói Linh Toa muội muội học cho hắn biết, bằng không gia hỏa kia lại muốn hung hăng với ta!
- Nguyên lai tỷ tỷ người cũng sợ hắn hung hăng nha!
Tầm Nguyệt đột nhiên bật cười.
Mộng Ly phát hiện mình buột miệng, đôi mắt hạnh hung hăng trừng mắt nhìn Tầm Nguyệt, nhưng trên khuôn mặt kiều mị đã nhiều hơn hai rặng mây hồng.
Lúc này, lão bà bà thu lại nụ cười, cũng nhìn Mộng Ly nói:
- Hài tử, Huyền Nữ Thiên Kinh này không được trọn vẹn đầy đủ, ngươi cũng dám để cho Linh Toa cô nương tu luyện, vạn nhất xuất hiện sai lầm, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi!
Dứt lời, lão bà bà đột nhiên giống như làm ảo thuật, trong tay xuất hiện một tảng đá mười phần cổ phác, đưa cho Mộng Ly.
Mộng Ly nghi hoặc tiếp cận, chỉ thấy trên mặt tảng đá có một ít ký hiệu tối nghĩa, bất quá nàng vừa nhìn, con mắt liền trừng lớn, không thể tin tưởng nói:
- Thế nào, thế nào bà bà cũng có một phiến tàn trang, đây chính là phiến tàn trang thứ ba của Huyền Nữ Thiên Kinh a!
Hai sợi tơ giống như thần binh sắc bén nhất, bất cứ thứ gì ngăn cản đường đi của nó đều bị cắt nát như đậu hũ. Vân Thiên Hà liên tục đạp mạnh trên mặt đất tránh thoát khỏi đòn quấn thân, cũng có thể cảm nhận được ý chí kiên ngạnh giống như cương trên sợi tơ.
Xoẹt!
Lúc này, Vân Thiên Hà một lần nữa thông qua ống khói của một tòa nhà dân tránh thoát được đòn quấy của hai sợi tơ, khi một trong hai sợi tơ lướt qua sườn thắt lưng, vạt áo của hắn đã bị cắt đứt, ống tay áo và một mảnh vải tung bay, cũng đã chạm vào da thịt, gió lạnh thổi qua, có chút sinh đau.
Trong lòng Vân Thiên Hà kỳ lạ, tính dẻo dai của da màng thân thể hắn rất mạnh, đao kiếm bình thường chém qua tối đa chỉ để lại một lỗ thủng, thế nhưng sợi tơ này rốt cuộc tạo thành từ thứ gì, dĩ nhiên sắc bén tới mức có thể cắt đứt một mảnh da thịt bằng lòng bàn tay.
Xoẹt!
Lúc này, lại vang lên một tiếng động nhỏ, làm tinh thần vốn tập trung của Vân Thiên Hà hơi chút rung lên.
Hắn quay sang nhìn, chỉ thấy túi đựng trên quần áo chính mình đã bị sợi tơ kia cắt đứt, một đôi bao bay dưới áng sáng tinh quang nổi bật lên quang mang nhàn nhạt, rơi xuống mặt đất.
- Bao tay này?
Lúc này Vân Thiên Hà mới nhớ tới, đây chính là đôi Thôn Thiên Thủ Sáo hắn lấy được sau khi giết chết đôi huynh đệ sinh đôi, từ đó vẫn mang trên người. Trong hai bộ bao tay có một bộ bị Vân Tru cắt thành lỗ thủng, Vân Thiên Hà chỉ dùng tới bộ bao tay này trong những thời điểm rèn luyện thể lực, khai sơn đoạn thạch, rất kiên cố dẻo dai.
Thấy hai bộ bao tay này, trong đầu Vân Thiên Hà lóe lên một đạo linh quang, muốn đối phó với sợi tơ cổ quái gì, có thể dùng tới hai bộ bao tay này, nghĩ lại rất thích hợp.
Bất quá tại thời điểm Vân Thiên Hà hơi chút phân thần, trong mắt bốn người cùng hiện lên một đạo tinh mang, bọn họ biết, cơ hội tới rồi!
Ngay lúc Vân Thiên Hà chuẩn bị xoay người nhặt lại đôi bao tay dưới đất, bốn người đột nhiên phát động tấn công bất ngờ, hai sợi tơ tinh tế kia, lặng yên không một tiếng động từ hai phía khác nhau lao tới định quấn chặt Vân Thiên Hà.
…