Võ Động Thiên Hà

Chương 456 : Tiễn ngao đích đại giới

Ngày đăng: 21:38 20/04/20




Lạc đà gầy còn hơn ngựa, khoảng cách cảnh giới quá lớn, Vân Thiên Hà dùng hết sức ngăn cản quá trình Hồi Long Phệ, lại thủy chung không thể tạo nên tác dụng gì, nhìn quét qua Mộng Ly và Tầm Nguyệt đang hôn mê nằm trên mặt đất, trong lòng bắt đầu sinh ra ý muốn chạy trốn.



Nhưng lúc này, đầu hỏa long kia mạnh mẽ tập kích về phía hắn, thế tiến công của phân thân cao thủ Thiên cảnh để hắn cảm giác hít thở không thông, chính mình phảng phất như lâm vào trong luyện ngục xích diễm không thể giãy thoát ra.



Nhưng tại tình thế nguy cơ trước mắt như thế này, Vân Thiên Hà cũng không còn suy nghĩ được nhiều, lúc này một lần nữa phóng xuất ra cỗ ý cảnh lực lượng tinh không chống lại, đồng thời khôn lam chi diễm cũng cấp tốc trải rộng toàn thân hắn, lúc này Vân Thiên Hà giống như là một hỏa nhân bốc lên hỏa diễm màu lam hừng hực.



Khi đầu hỏa long kia muốn mạnh mẽ tập kích giết chết Vân Thiên Hà, thế nhưng khi nó tiếp xúc với tầng khôn lam chi diễm vẫn thủ hộ xung quanh thân thể Vân Thiên Hà, cỗ khôn lam chi diễm bị áp chết trong cơ thể Thương Giáo bắt đầu rục rịch, dần dần lan tràn tỏa ra.



Trong lòng Thương Giáo kinh hãi, hắn phải giảm bớt thế tiến công của hỏa long phân thân, tăng mạnh lực lượng đến áp chế cỗ khôn lam chi kiếm đang ngang dọc tàn phá trong cơ thể. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - https://truyenfull.vn



Mà lúc thế tiến công của hỏa long phân thân bị chậm lại, một kích kia cũng không tạo thành thương tổn trí mạng cho Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà bị một kích đánh văng thân thể va vào vách đá, vách đá bị đụng ầm ầm nát bấy.



Chịu được khí nguyên nghịch lưu bốc lên trong cơ thể, Vân Thiên Hà cũng bất chấp thương thế, hắn biết được đây là một cơ hội khó có thể gặp lại, không có khả năng buông tha, vì vậy dùng hết toàn bộ lực lượng còn lại, cấp tốc đứng lên, nhặt cửu thải vân long châu, thu thập vào trong cơ thể, một tay ôm lấy Mộng Ly đang hôn mê, sau đó lại xoay người chạy tới ôm lấy Tầm Nguyệt, tại lúc hỏa long một lần nữa kéo tới tấn công, dùng hết toàn bộ lực lượng của bản thân, điên cuồng chạy trốn.



Ầm…



Hỏa long lao tới, cùng với sóng xung kích ba động cuồng bạo, Vân Thiên Hà cảm thụ được phạm vi thế tiến công của hỏa long, trong quá trình lẩn trốn, thân thể cúi xuống từ bên cạnh một tảng đá lớn che chắn chạy qua, hỏa long lướt qua tảng đá phá tan thành phấn mạt. Vân Thiên Hà dùng tảng đá để tránh thoát được đòn tập kích của hỏa long, hỏa long dứt khoát theo đuôi truy kích, Vân Thiên Hà chọn một ít giải đất có nhiều cự thạch to lớn che chắn, điên cuồng chạy trốn, mỗi lần hỏa long công kích đến, chỉ thấy những cự thạch bên cạnh nó, phần thân đuôi dài hơn chuyển qua, tất cả đều bạo tạc, đá vụn tung tóe.



Hỏa long phân thân cực kỳ hung hãn, thời điểm Vân Thiên Hà chạy trốn, hắn cản bản không kịp phân biệt phương hướng, khi hỏa long mạnh mẽ truy đuổi, tại lúc Vân Thiên Hà dùng cự thạch tránh thoát, tiếp tục chạy về phía trước, cứ phát hiện ra nơi đó là vách núi.



Mắt thấy hỏa long một lần nữa cường thế đột kích, cái đuôi cực lớn mang theo lực lượng oanh kích cường hãn, đánh vào núi đá bên dưới chân Vân Thiên Hà, Vân Thiên Hà liền nhảy lên tránh thoát, hỏa long cực kỳ giảo hoạt tiếp tục vẫy đuôi quét ngang, Vân Thiên Hà dứt khoát cắn răng, thân thể hơi nghiêng, cấp tốc nặng nề hạ xuống một khối thạch bích, vận hết toàn bộ lực lượng xuống chân bắn ra, thân thể giống như đạn pháo bắn ra khỏi nòng, nhảy thẳng về phía vách núi đối diện.



Chỉ là khi sắp sửa rơi xuống vách núi đối diện, bởi vì Vân Thiên Hà còn ôm theo hai người, hơn nữa không có cách nào mượn lục, lúc này chỉ còn không tới một trượng là có thể hạ xuống vách núi bên kia, nhưng hắn phát hiện thân thể đã bắt đầu rơi xuống.
- Linh Toa, muội và Tầm Nguyệt cùng ngồi một con, chúng ta mau rời khỏi đây!



Đường Linh Toa nghe vậy, lập tức ôm lấy Tầm Nguyệt, chỉ là khi nàng muốn lên ngựa, lúc này Vân Thiên Hà vỗ vỗ cổ Vân Bôn, Vân Bôn liền đi tới trước mặt Đường Linh Toa, Vân Thiên Hà ôm Mộng Ly lên lưng một con Phi Tuyết Mã, sau khi ôm lấy cổ Phi Tuyết Mã, Phi Tuyết Mã liền cấp tốc chạy nhanh.



Đường Linh Toa cũng không do dự nhiều, nàng biết thời điểm như thế này, Vân Thiên Hà để nàng cưỡi Vân Bôn, nhất định là có dụng ý, vì vậy liền cấp tốc leo lên lưng ngựa, không cần ra lệnh, Vân Bôn liền nhanh chóng đuổi theo, rất nhanh đã theo kịp Vân Thiên Hà đằng trước.



Ngay lúc mấy người Vân Thiên Hà cấp tốc rời khỏi nơi núi hoang không tới nửa nén hương.



Lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện tại phụ cận sơn động trước đó Vân Thiên Hà vừa ở lại, khi thân ảnh dần dần rõ ràng, lộ ra một khuôn mặt dữ tợn kinh khủng, giống như một lão già gầy gò lưng còng sắp xuống mồ, không phải ai khác, chính là Thương Giáo.



Thương Giáo hấp thu một tia nguyên lực cuối cùng của Mộng Tô, dùng khí lực rất lớn mới hoàn thành được Hồi Long Phệ, thế nhưng lại bị Vân Thiên Hà quấy rối, khiến cho thời điểm tốt nhất để hấp thu nguyên lực trôi qua, tại lúc hỏa long truy đuổi theo Vân Thiên Hà, hắn cũng cấp tốc héo rũ già yếu.



Trong tình huống như vậy, Thương Giáo không thể làm gì khác hơn là để hỏa long truy sát Vân Thiên Hà thu thập trở lại dung hợp với bản tôn, trợ giúp hắn khống chế khôn lam chi diễm tàn phá khắp cơ thể, mà hắn cũng gia tốc hấp thu nguyên lực, tại lúc triệt để hút khô Mông Tô, mệnh lý sắp bị ngưng hẳn rốt cuộc cũng được kéo dài thêm, thế nhưng hình dạng của hắn lại biến thành hình tượng lão giả xấu xí khô cạn, gần đất xa trời.



Điều này trở thành một nỗi đau vĩnh viễn khắc ghi trong lòng hắn!



Càng làm cho hắn cừu hận hơn nữa chính là, hiện tại cỗ khôn lam chi diễm vẫn đang tàn phá ngang dọc trong cơ thể hắn, chỉ bị hắn mạnh mẽ áp chế lại.



Nghĩ tới đây, khuôn mặt dữ tợn kinh khủng của hắn lại hiện lên một cỗ cuồng nộ, rống to rít gào nói:



- Tên tiểu tử ghê tởm, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, chờ khi bản tôn khôi phục hoàn toàn, bài trừ được khôn lam chi diễm, bản tôn khiến cho ngươi phải trả giá thảm trọng!