Võ Động Thiên Hà
Chương 461 : Quỷ Hoàng
Ngày đăng: 21:38 20/04/20
Từ sâu trong góc tối có một thân ảnh chậm rãi buớc ra, tiến về phía hai nguời. Lúc người này bước đi, chân không chạm đất, giống như một đạo u hồn du đãng.
- Lão tổ tông, người thế nào đi ra rồi?
Đợi khi thân ảnh kia bước tới gần, thiếu nữ tựa hồ tìm được cứu tinh, liền lập tức mạnh mẽ chạy tới làm nũng:
- Lão tổ tông, tên tiểu tử mới đến này dĩ nhiên dám dùng khôn lam chi diễm khi dễ con, người giúp con dạy dỗ hắn!
Vèo! Vèo! Vèo!
Đúng lúc này, trong thâm cốc u ám, lại có mấy đạo thân ảnh thoáng hiện ra.
Đích xác, những thân ảnh này xuất hiện rất không giống người bình thường, bọn họ giống như u linh, trôi nổi phập phềnh tiến tới, hơn nữa tốc độ của bọn họ làm Vân Thiên Hà hơi giật mình.
Toàn bộ đều là cao thủ! Nhất là lão giả mà thiếu nữ ôm cánh tay làm nũng, khi hắn tới gần, Vân Thiên Hà liền cảm giác được phong phạm hoàng giả, một loại uy nghiêm đế vương giống như quân vương giá lâm, tạo cho hắn cảm giác xung động không nhịn được muốn quỳ xuống thần phục.
Loại khí độ này, thậm chí so với khí vương bá còn khiến cho người khác sinh kính sợ hơn. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Trong lòng khiếp sợ khí độ lão giả tỏa ra mỗi khi nhấc tay nhấc chân, nhưng thần tình lão giả lại rất bình thản, mặt mang hồng quang, mày kiếm xếch cao, trên mặt lộ nụ cười thản nhiên, tuy rằng hắn ăn mặc rất mộc mạc, thế nhưng dáng người cân đối, tạo cảm giác hài hòa.
Vân Thiên Hà biết, lão giả này nhất định là vị Quỷ Vương trong Quỷ Cốc!
Nhãn thần tiếp tục quét qua mấy người xuất hiện phía sau lão giả, họ là ba vị lão giả râu tóc bạc trắng khác, hai đôi trung niên nhân, tựa như hai đôi phu phụ, hai vị thanh niên tầm hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, một thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi, tất cả đều có khí độ bất phàm.
Những người này, vô luận là lão giả hay là thiếu niên đều có một loại khí độ phi phàm, thiếu niên và thanh niên hơi nhạt một chút, nhưng mấy vị lão giả tỏa ra loại khí thế hoàng giả rất tự nhiên, khiến trong lòng Vân Thiên Hà một lần nữa cả kinh. Đây hiển nhiên là một gia đình, tuyệt đối có liên quan tới công pháp đế vương, điều này không khỏi làm hắn nghĩ tới một bộ công pháp thượng cổ Thánh Hoàng Thiên Kinh nổi danh song song với Huyền Nữ Thiên Kinh.
- Uy, tiểu tử mới tới, ngươi…
Thiếu nữ thấy Vân Thiên Hà quan sát người nhà nàng, thần tình đạm mạc, cũng không có ý tứ thăm hỏi, nũng nịu một tiếng, đang muốn nói cái gì đó, vị lão giả liền sờ sờ đầu nàng, cười nói:
- Trinh nhi, không được vô lễ, người thanh niên này mới vào Quỷ Cốc, ngươi hẳn là phải đối đãi lễ nghĩa mới đúng, vì cớ gì lại khi dễ người ta, khiến người ta coi thường chúng ta?
- Cháu, cháu khi dễ hắn?
Đường Linh Toa cả kinh nói:
- Thiên Hà, lẽ nào chúng ta thực sự không ra được sao?
- Uhm, Quỷ Cốc này rất khó rời khỏi, ta còn chưa có thời gian tiến hành nghiên cứu cẩn thận, chỉ nghe Diệp tiền bối nói đại khái!
Vân Thiên Hà gật đầu nói.
Đường Linh Toa suy nghĩ một chút, nói:
- Thiên Hà, nếu như vậy, không bằng chúng ta tìm một chỗ nào trong đó cốc làm nhà ở tạm trước, một mực ở đây quấy rầy Bạch di cũng không tốt lắm, huynh nghĩ như thế nào?
Vân Thiên Hà suy nghĩ cẩn thận, nói:
- Cũng tốt, bất quá trong Quỷ Cốc còn có Quỷ Hoàng tồn tại, như vậy nhất định có kỷ luật quy tắc và lễ pháp ước thúc, ta cần phải tìm Diệp tiền bối hỏi thăm một chút mới được!
- Tiểu tử, ngươi không cần phải tìm, ta tới rồi!
Lúc này, bên ngoài truyền tới thanh âm của Diệp Tiên Kiều, Vân Thiên Hà quay sang, chỉ thấy Bạch Nương Tử bưng một chén thuốc tiến vào, phía sau nàng còn có Diệp Tiên Kiều và vị lão giả trong lòng Vân Thiên Hà đã suy đoán là Quỷ Hoàng!
Vân Thiên Hà nói:
- Diệp tiền bối, vừa rồi sốt ruột gấp gáp trở về, còn chưa giới thiệu, vì này chính là?
Diệp Tiên Kiều nghe nói, lúc này vẻ mặt trịnh trọng giới thiệu.
- Vị này chính là Quỷ Hoàng điện hạ được trưởng lão các tộc cộng đồng để cử. Vừa rồi vốn định giới thiệu cho tiểu tử ngươi, nhưng ngươi lại vội vã bỏ chạy rồi, hiện tại đã biết, còn không mau chào!
Nguyên lai thực sự là Quỷ Hoàng!
Chỉ là lúc Vân Thiên Hà đang muốn chào hỏi, vị Quỷ Hoàng lại trừng thẳng con mắt nhìn chằm chằm vào Đường Linh Toa, không một lần nháy mắt, sắc mặt Vân Thiên Hà nhất thời trầm xuống.