Võ Động Thiên Hà
Chương 479 : Thiên Quỷ Phá Phong
Ngày đăng: 21:38 20/04/20
Tây nam Khai Châu Đại Đường Quốc, xung quanh nơi đây đều là quần sơn hùng vĩ, cũng là nơi đóng quân chống lại Liệt Diễm đế quốc xâm lấn, một địa phương quân sự trọng yếu.
Hai năm trước Liệt Diễm đế quốc bắt đầu xâm phạm quy mô biên cảnh Tây Nam Đại Đường Quốc, thu phục một phần lãnh thổ rất lớn phía tây nam Đại Đường, hung hãn nhất chính là lần tiến sát với phụ cận thành Khai Châu.
Thế nhưng bởi vì địa hình thành Khai Châu rất thuận lợi cho việc phòng thủ, khó tấn công, hơn nữa Trữ Dạ và Thương Thiếu Dung ngoan cường chống đỡ mới có thể khiến cho thiết kỵ Liệt Diễm Quốc thủy chung dừng chân tại vị trí yếu hại này, không thể tiến thêm được nửa bước.
Hai năm trôi qua, hai quân đối mặt nhau, vẫn bị vây trong trạng thái giằng co, mặc dù trong Tây quân cũng đã xuất hiện một ít tình huống náo động, thế nhưng yếu tắc quân sự này thủy chung chưa hề bị Liệt Diễm đế quốc đánh hạ.
Nơi này có ưu thế địa lý thiên nhiên quần sơn vờn quanh, dễ thủ khó công, cũng có mất vách chắn thiên thiên rất kỳ diệu.
Liệt Diễm quân tuy rằng mỗi lần đều muốn vượt qua vách chắn thiên nhiên này, thế nhưng cuối cùng đều lấy kết quả thất bại chấm dứt, không ai biết được phía sau vách chắn kia rốt cuộc có cái gì, bởi vì phàm là người muốn vượt qua vách chắn kia, từ đó về sau không còn thấy trở về.
Cho dù là trong Tây quân, vài lần phát sinh sự kiện thám tử binh sĩ biến mất, nhưng không có người nào dám đi thăm dò giải đất tử vong thần bí kia, chỉ cần có thể giúp cho Tây quân một vách chắn an toàn, Liệt Diễm đế quốc không thể nào vượt qua được, thực ra Trữ Dạ hi vọng vách chắn này tồn tại vĩnh viễn.
Nhưng bọn họ không biết được, phía sau vách chắn này, lại có một thế lực thần bí từ mấy trăm năm trước đã đóng quân canh giữ. Trấn thủ nơi đây đã qua nhiều thời đại, người thế gian đã sớm quên mất phong ấn cửa ra Quỷ Cốc.
Giải đất tử vong này nối tiếp với quần sơn xung quanh, và phiến không gian Quỷ Cốc trống trải thần bí, nếu như từ trên cao nhìn xuống, sẽ phát hiện trong quần sơn, có một màn sương mù đày đặc bao phủ, căn bản không nhìn thấy rõ bên trong có cái gì, một cỗ lực lượng ba động dào dạt trong không gian, có thể hình dung địa phương này giống như một chiếc lồng chim người vứt bỏ trong núi.
Mà lồng chim này chỉ có một cửa ra duy nhất, đối diện một ngọn núi cũng bị sương mù dày đặc bao phủ, nhưng xung quanh rất hiểm trở nguy hiểm.
Ngọn núi này, từ trước tới nay được gọi là Thiên Quỷ Sơn, mà phía sau nó có một bí cốc hẹp dài trong núi hoang, đầu cùng của bí cốc này tên gọi là Quỷ Hạp!
Thế nhân cũng không biết, Quỷ Cốc và Quỷ Hạp kỳ thực cũng chỉ cách nhau một tòa Thiên Quỷ Sơn mà thôi.
Trong Thiên Quỷ Sơn, có một tòa huyệt động bí mật, tên gọi là Thiên Quỷ Động
Từ mấy trăm năm trước, trong động này thủy chung đều có người ở, bọn họ bình thường thâm nhập trốn tránh, lánh đời không ra, rất ít khi xuất hiện lưu tới cùng bất cứ kẻ nào.
- Từ trước tới đây chúng ta vẫn sinh hoạt trong núi này, chưa bao giờ ra ngoài, chạy đi đâu đây, để mọi người cùng nhau đánh một trận với đám yêu ma bên trong!
- Hãy bớt nói nhảm đi, mau mau dẫn Phong nhi chạy trốn!
Niếp Ngôn gào thét, lúc này xung quanh lại xuất hiện mấy lão giả như làn gió, chạy tới đây, nói:
- Chúng ta hợp lực xem thử có thể ngăn cản được cỗ lực lượng trùng kích này hay không. Nếu như không thể áp chế được, phong ấn một khi bị phá hủy, tất cả không còn dư địa để vãn hồi nữa rồi!
- Tốt, tất cả mọi người cùng nhau vận công!
Niếp Ngôn gật đầu, cũng không tiếp tục do dự, cùng với mấy lão giả đồng thời phát công, sau khi mấy người hợp lại, sinh ra một cỗ ba động lực lượng cường đại, bắt đầu áp chế lực lượng muốn đột phá phong ấn bên trong.
Thiên địa xung quanh chấn động mãnh liệt, càng lúc càng nghiêm trọng, phu phụ trung niên ôm Phong nhi chạy được vài bước, một khối đá cực lớn đột nhiên ầm ầm lao xuống, phụ nhân trung niên không né tránh đúng lúc, liền bị trực tiếp đè bên dưới.
- Mẫu thân!
Thiếu niên cấp bách khóc rống, mà con mắt trung niên nhân cũng trừng lớn, rống to bi thương, liều mạng dồn hết toàn bộ lực lượng toàn thân phóng ra, chậm rãi nâng khối cự thạch lên.
Sau khi đẩy khối cự thạch ra, chỉ thấy phụ nhân trung niên đã sớm bị đá đập tới tứ phân ngũ liệt, chết không thể chết lại. Trung niên nhân bi thương rống giận, đau đớn khóc lớn lên, mà thiếu niên thì ngơ ngác nhìn những đoạn thi thể cụt đứt còn lại của mẫu thân, thần tình ngây dại, trong miệng lẩm bẩm:
- Là yêu ma hại chết mẫu thân, là yêu sơn…
Ầm….
Địa chấn xung quanh càng lúc càng thêm kịch liệt, mọi người đã không thể đứng yên được, núi đá xung quanh ngã nhào, cây cối cũng bị nhổ tận gốc, đều rơi xuống dưới chân núi, mà chỗ phong ấn, lúc này có cỗ quang mang nhiều màu phóng ra, bắn thẳng lên trời cao. Đạo quang trụ kia khiến cho tất cả cự thạch xung quanh trong nháy mắt bị chấn nát bấy, phảng phất như phá rách trời thành lỗ thủng!