Võ Động Thiên Hà

Chương 493 : Yến hậu

Ngày đăng: 21:38 20/04/20




Đôi cộng sinh long tử Mộng Ly và Tầm Nguyệt, sau khi bọn họ thành công chia lìa long hồn, kỳ thực mặc kệ là Mộng Ly hay Tầm Nguyệt, trong lòng các nàng suy nghĩ cái gì, cả hai đều có thể cảm nhận được của nhau.



Kỳ thực Tầm Nguyệt có tâm tư như thế nào đối với Vân Thiên Hà, Mộng Ly không hề để ý.



Chỉ bất quá tính cách của nàng và Tầm Nguyệt hoàn toàn tương phản, tính tình hiếu động, cũng có chút khuyết điểm nhỏ, hơn nữa bình thường rất tùy tiện, lời nói không hề giữ lại, bất quá tâm địa thiện lương, cũng tương đối đơn thuần, những người tiếp xúc với nàng đều hiểu rõ nàng, vì vậy bình thường ở chung không quá để ý.



Giống như Liên Tinh, hoặc Ô Lan, đều là nhân vật đã sống mấy trăm năm, cho dù là Bạch Nương Tử cũng đã gần hai trăm tuổi rồi, những người này ngoại trừ tu vi cảnh giới cực cao, tâm tình hàm dưỡng đạt tới trình độ nhất định, vì vậy bình thường khi ở chung, đều rất khoan dung rộng lượng, các nàng cũng thích nói chuyện đùa giỡn với Mộng Ly, mà chơi đùa rất hài lòng.



Thế nhưng bình thường tiếp xúc với những người không câu nệ lễ tiết thế tục, Mộng Ly đã hình thành thói quen rồi, mà lần này Vân Thiên Hà dẫn theo Đồ Chính Minh và Đồ Nguyên Tán… Đây đều là trưởng bối trong nhà, trong lúc Mộng Ly khẩn trương, đã nói nhiều điều sai lầm.



Khi Vân Thiên Hà giới thiệu Đồ Nguyên Tán và Đồ Chính Minh, Mộng Ly vốn nên xưng hô với Đồ Chính Minh là đại bá, xưng hô Đồ Nguyên Tán là đại lão gia, chỉ là khi nàng dâng lên một hộp linh dược và một lọ đan hoàn, lại trực tiếp xưng hô bọn họ là đại công công và tiểu công công, để Đồ Nguyên Tán và Đồ Chính Minh có chút không biết làm sao, có vẻ rất xấu hổ.



Đường Linh Toa nghe được Mộng Ly nói loạn ngôn ngữ, trong lòng cũng mười phần khẩn trương, nhưng lại không dám ra nhắc nhở, nàng thoáng nhìn Vân Thiên Hà với cái trán đầy hắc tuyến, mà Bạch Nương Tử một bên cười xấu xa, trong lòng khẩn trương, chóp mũi túa mồ hôi.



Mộng Ly tự biết nói lỡ, lúc này thần sắc cực kỳ xấu hổ, gấp tức mới gắp khóc tới nơi.



Bất quá Đồ Nguyên Tán coi như lão thành tinh, sau khi xấu hổ trôi đi, cũng ha ha cười lớn, nói:



- Lần đầu tiên gặp mặt, khẩn trương một chút khó tránh khỏi, tâm ý của các ngươi ta nhận lấy, các ngươi là tức phụ của Thiên Hà, bình thường Thiên Hà xưng hô chúng ta như thế nào, các ngươi xưng hô theo nó là được!



Lúc này Mộng Ly mới gật đầu, thở phào nhẹ nhõm, âm thầm hướng về phía Vân Thiên Hà thè cái lưỡi thơm.



Lúc này Tầm Nguyệt đã rút được kinh nghiệm, lôi kéo cánh tay Đường Linh Toa rất nhu thuận ngoan ngoãn hành lễ, đồng thời dâng lễ vật, mấy người Đồ Nguyên Tán vui vẻ tiếp thu, nhất là Đường Linh Toa, nàng thấy các trưởng bối không lấy thân phận quận chúa đối đãi với nàng, trong lòng âm thầm trấn an.



Chờ khi các tiểu bối ra mắt xong, Đồ Nguyên Tán và các trưởng lão mới hành lễ vãn bối đối với mấy người Ô Lan và Liên Tinh, đồng thời làm quen với nhau, một hồi xấu hổ rất tự nhiên che giấu vượt qua.



Sau khi hành lễ, làm quen, Đồ Nguyên Tán đưa lễ vật của ba người Mộng Ly, Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa vào tay Đồ Chính Minh, để hắn đi an bài công việc yến hội.



Sau khi Đồ Chính Minh tiếp nhận linh dược và đan hoàn, hiếu kỳ mở ra một bình trong đó nhìn một chút, vừa thấy bên trong là không ít huyền đan linh thú và kim đan linh thú, thậm chí còn có không ít đan phách, nhất thời hít một ngụm lương khí, cầm ba chiếc bình trong tay, không khỏi có chút run lên, nói:



- Lễ vật này quá…
Suy nghĩ này của Mộng Ly, Tầm Nguyệt làm sao không nhận ra, chỉ là Tầm Nguyêt luôn huyễn tử một loại khả năng phát sinh kỳ tích, trong lòng nàng rất hi vọng có thể làm hết nghĩa vụ thê tử, có thể sinh ra một bảo bảo, làm hiền thê lương mẫu, cũng có thể khiến cho Vân Thiên Hà buông bỏ gánh vác tâm lý, đi làm chuyện của hắn, đây là chỗ khác nhau lớn nhất về mặt tính cách sau khi nàng và Mộng Ly chia lìa Long hồn.



Mà lúc này, trong lúc động phòng hoa chúc, giai nhân phía trước, bầu không khí lan tràn một cỗ hỏa diễm nguyên thủy, Vân Thiên Hà không phải là tảng đá, sao có thể thờ ơ…



Mặc kệ là Tầm Nguyệt hay Mộng Ly, tỷ muội các nàng là cộng sinh long tử, coi như Vân Thiên Hà hoan hảo với một người trong đó, người kia cũng có thể cảm thụ được rõ ràng thể nghiệm mang tới khi tiếp xúc thân mật, vui vầy cá nước.



Lần trước, thời điểm tại Phong Nham Chủy, Vân Thiên Hà và Tầm Nguyệt trong phòng, hai người củi đốt lửa khối, đều xung động, tuy rằng không tiến thêm một bước nữa, thế nhưng thời điểm Tầm Nguyệt động tình mê loạn, Mộng Ly đang tắm rửa tại một hồ nước nhỏ trong cốc, sớm đã mềm nhũn nằm trong lòng Đường Linh Toa, cũng là bộ dạng mê ly như vậy.



Vì vậy Đường Linh Toa biết được, hai vị tỷ tỷ cho dù cách xa nhau hay là cùng một chỗ, tâm thần hai nàng tương liên, coi như là nàng đêm nay để Vân Thiên Hà muốn Tầm Nguyệt, nhưng Mộng Ly lại phải chịu được nỗi khổ trống rỗng tịch mịch. Cẩn thận suy nghĩ, Đường Linh Toa đã quyết định một chuyện, để Vân Thiên Hà đồng thời đêm nay động phòng với hai tỷ muội, cứ như vậy, ai cũng khó qua.



Suy nghĩ của Đường Linh Toa là tốt, suy nghĩ vì Mộng Ly và Tầm Nguyệt, thế nhưng Mộng Ly làm đương sự biết, mặc kệ nàng trốn tránh như thế nào, dưới tình huống hiện tại, lúc muội muội động tình, nàng cũng tùy theo bị ảnh hưởng, nàng cũng sẽ động tình, cho dù nàng không tình nguyện cùng với muội muội, hiện tại bị nhốt trong phòng, cũng coi như bất đắc dĩ, muốn chơi một lần song phi!



"Thực sự quá tiện nghi cho tên ghê tởm kia rồi, uhm, nóng quá…"



Mộng Ly bên cạnh bàn, lúc này toàn thân nóng lên, dùng sức uống nước trà, nhưng thân thể lại càng lúc càng nóng bỏng khó nhịn.



Mà ở trước giường, toàn bộ thân thể Tầm Nguyệt đã hoàn toàn mềm nhũn nằm trong lòng Vân Thiên Hà, đôi bàn tay nhỏ bé mềm mại phủ trước ngực hắn, chậm rãi giúp hắn cởi quần áo…



Tại thời điểm Vân Thiên Hà sờ vuốt long giác trong suốt của nàng, Tầm Nguyệt tựa hồ như đã bị kích thích vô cùng mãnh liệt, thở gấp ưm một tiếng, toàn thân đã không còn bất cứ khí lực gì, liên tục thở hổn hển, lửa khói vô hình bốc cháy lên, trong nháy mắt đã hoàn toàn châm lên đoàn liệt hỏa trong lòng Vân Thiên Hà…



Ngay cả Mộng Ly đang ngồi bên cạnh bàn, lúc này cũng mềm nhũn ngã trước bàn hai mắt của nàng đã mê ly, tràn đầy lửa cháy nhục dục, kìm lòng không được cởi thắt lưng của chính mình, trong miệng lẩm bẩm:



"Ghê tởm, chớ có sờ chỗ đó, ưm…"



Mà nàng cũng không tự biết, hai người bên giường lúc này đã đối diện xích lõa, làn da trắng trẻo trong suốt kia, kéo theo một đôi ngọc nữ lên xuống phập phồng bị bàn tay to xoa nắn, chủ nhân kiều mị rên rỉ, liên tục sinh ra hồi âm bên trong gian phòng nhỏ.



Nhưng chính tại lúc hai ngươi trên giường đã động tình tới mức tận cùng, thân thể bọn họ hợp hai làm mốt, Tầm Nguyệt bị đau đớn khi phá thân duyên dáng kêu to, trong gian phòng cũng đồng thời phát ra tiếng vọng…



Trong phòng thở gấp rên rỉ trận trận, trên giường ân ái triền miên, tại lúc trải qua cơn đau đớn ban đầu, hưởng trọn vui sướng cá nước giao hoan, vị giai nhân đang đói khát như lửa bên cạnh bàn, trong lúc động tình trống rỗng, mê ly hoảng hốt, cởi xuống chiếc yếm cuối cùng trên cơ thể, mang theo thân thể mềm mại xích lõa nóng bóng, đi tới trước giường…