Võ Động Thiên Hà

Chương 500 : Võng quyển dương

Ngày đăng: 21:38 20/04/20




Man Hoang đại lục có một truyền thuyết, Thanh Long Sơn chính là do thân thể của long thần thượng cổ hóa thạch ngưng tụ thành, trải qua vạn năm mưa gió tẩy rửa, vạn năm thối luyện băng hỏa, trở thành vĩnh sinh bất hủ.



Đây là tín niệm vĩnh sinh của sinh linh trên phiến đại địa Đông vực, cũng là nơi phát ra tinh thần, truy cầu vĩnh sinh.



Từ thượng cổ tới nay, trên phiến Man Hoang đại lục, đại địa đông thổ, từ khi nhóm sinh linh đầu tiên sinh ra, ở đây đã được coi như là chính địa, coi như địa phương phát nguyên văn minh, cho nên cũng lưu truyền rất nhiều truyền thuyết về thần linh và vĩnh sinh.



Đi trong ngọn núi thần bí này, Vân Thiên Hà chung quy không nhịn được nghĩ tới truyền thuyết phát ra từ nơi này, mọi người nói có thần, nhưng không người nào chân chính gặp qua thần là bộ dáng như thế nào.



Ngay cả phiến không gian Di Sinh Giới thượng tầng Man Hoang đại lục này rốt cuộc là như thế nào, hình thành ra sao, có các thế giới bình hành tồn tại sinh linh hay không, nhưng điều này tựa hồ có vẻ như suy đoán rất dễ dàng, thế nhưng lại là câu đố không thể khảo chứng.



Độc trưởng lão dẫn theo một vị thanh niên đi đằng trước, dẫn đường cho đoàn người Vân Thiên Hà phía sau, bọn họ bình thường rất hay đến Độc Long Cốc thí luyện, đối với hoàng cảnh nơi đây tương đối quen thuộc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



Bạch Nương Tử dọc theo đường đi trò chuyện rất ăn ý với Độc trưởng lão, mỗi lần nghe được trong Độc Long Cốc tồn tại loại độc trùng thảo dược nào đó, hai mắt Bạch Nương Tử lại tỏa sáng, thực giống như chiếm được bảo bối vẫn luôn mơ ước trong lòng, hưng phấn không ngớt.



Lần này Ô Lan trưởng lão theo tới đây, nàng vẫn suy nghĩ làm cách nào bắt được linh tê thiên độc ngạc vào tay, mỗi lần đối với chuyện Bạch Nương Tử không đề cập tới một chữ hoang ngạc, cũng chỉ hỏi về kỳ hoa dị thảo hiếm quý trong Độc Long Cốc, trong lòng chịu đựng nghi vấn, cảm thấy phiền muộn không thôi.



Suy nghĩ một chút, Ô Lan vẫn mở miệng hỏi:



- Bạch nương tử, nước mắt của linh tê thiên độc ngạc có phải là ngươi đã có biện pháp lấy được hay không, loại độc vật này trong cốc chỉ có mấy con, chúng ta có nên thương nghị một phen, cẩn thận hành sự?



- Hì hì, kỳ thưc tiểu Bạch cũng đã sớm nghĩ đến biện pháp rồi, hơn nữa chuẩn bị rất đầy đủ, chỉ cần đến lúc đó Ô Lan ngươi và Liên Tinh giúp chúng ta chế trụ đại ngạc ngư còn lại, chúng ta sẽ có biện pháp thu thập đủ ngạc tổ chi lệ, thuận tiện lấy xuống một thiên độc nang cho tiểu Bạch làm kỷ niệm!



Mộng Ly thần bí nói.



Vân Thiên Hà đang chậm rãi bước đi, nghe được lời nói của Mộng Ly, bỗng nhiên nhìn thoáng qua Tầm Nguyệt, thấy Tầm Nguyệt nháy mắt với hắn, lập tức trong lòng bừng tỉnh hiểu ra một việc.



Kỳ thực phương pháp này là do Mộng Ly nghĩ ra, ngày ấy Mộng Ly để Bạch Nương Tử điều chế một loại dược vật, Bạch Nương Tử liền đoán được Mộng Ly muốn cái gì, vì vậy nửa đùa vui đáp ứng, nhưng mọi người lại nghĩ rằng Mộng Ly định làm chuyện xấu đối với người nào đó, nguyên lai là dùng trên thân thể đại ngạc ngư.



Nghĩ vậy, không khỏi tâm thần buông lỏng, nói với Độc trưởng lão phía trước.
Lão giả làm thỉnh thế, nói:



- Tiểu lão nhi bất quá chỉ là một chân chạy mà thôi, Chúc công tử, lầu trên tửu lâu đã thiết yến chờ đợi đại giá, còn thỉnh Chúc công tử di giá quang lâm, rất hân hạnh đón tiếp!



Nghe xong lời này, Chúc Công liền đứng dậy, hướng về phía đám thủ hạ xua tay, đi theo sau lão giả lên lầu, tiến vào một gian phòng xa hoa.



Chúc Cống vào phòng, chỉ thấy Tả Tông Nguyên nở nụ cười, gật đầu ý chào hắn, Chúc Cống cũng là một người có mắt nhìn người, biết vị lão giả trước mắt chính là cao thủ Võ Thánh, không dám tỏ tư thái cao cao tại thượng, lúc này mới hơi thi lễ.



Sau khi ngồi xuống, Chúc Cống nói:



- Tả tiền bối viết thư gửi gia phụ, nói có chuyện quan trọng muốn thương lượng, chỉ là gia phụ ở Kiền Châu có chuyện quan trọng, không thể tự mình tới đây, tại hạ thay gia phụ bồi tội với Tả tiền bối!



Nói xong, Chúc Cống tự rót rượu, cụng một ly với Tả Tông Nguyên.



Tả Tông Nguyên uống cạn chén rượu trong tay, cười nói:



- Chúc thiếu các chủ ngày bận nghìn việc, cư nhiên còn nhớ rõ lão hữu này, phái công tử tự mình tới đây, thực sự để lão phu thụ sủng nhược kinh, nói vậy việc lão phu đề cập trong thư, Chúc thiếu các chủ đã nói cho công tử rồi?



Chúc Cống gật đầu nói:



- Gia phụ rất coi trọng chuyện này, phái tại hạ tới đây cùng Tả tiền bối thương thảo công việc, lần này gia phụ có thể gửi tới nhân thủ đều có phân lượng, nhìn xem Tả tiền bối có thành ý hợp tác hay không!



Tả Tông Nguyên rót cho Chúc Cống một chén rượu, rồi lại rót cho chính mình, Chúc Cống thấy củ động này, trong lòng rất đắc ý, ngươi bất quá chỉ là một con chó săn của Lâu Kinh Dạ Ám Điện mà thôi, trước mặt đông đảo Thiên Tháp chúng ta, cũng không hơn gì cái này.



Lập tức nâng chén rượu lên uống cạn, nói:



- Chuyện bên phía Lâu trưởng lão, gia gia ta là người đứng đầu một các, quyền thế to lớn, không phải là Lâu Kinh Dạ có thể so sánh được, điểm việc nhỏ này, tự nhiên sẽ trợ giúp Tả tiền bối, lần này chúng ta muốn người xuất hiện tại Thanh Long Sơn, còn cần Tả tiền bối tương trợ mới được!