Võ Động Thiên Hà
Chương 608 : Vòng xoáy chân không
Ngày đăng: 21:39 20/04/20
Tuy rằng bức ra được một cỗ khôn lam chi diễm đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể thế nhưng vẫn chưa phải là toàn bộ.
Lúc này Tân Minh cũng chỉ đành biết vậy, khi hắn đã chiếm được một sức mạnh cực hạn, hắn vẫn như cũ nhắm tới mục tiêu, vững vàng tập trung lên trên một đạo bình chướng tại nơi hạch tâm bổn nguyên chi tháp.
Hát
Tân Minh rống lớn lên một tiếng, khi hắn sử dụng cấm kỵ thuật để chính mình trong thời gian ngắn đạt được đề thăng cực hạn, chỉ thấy song chưởng vươn lên cao, quần áo trên người mặc dù không có gió nhưng bị một cỗ lực lượng ba động thổi bay phấp phới, kết hợp với đầu tóc bù xù, gương mặt dữ tợn trông thật giống như một pho tượng đại ma đầu đang muốn nuốt trời diệt thế.
Chẳng qua sau sau vài hơi thở công phu, hai tay Tân Minh vươn thẳng, trong lòng bàn tay lúc này đột nhiên ngưng tụ một cỗ quang hoa huyết sắc lưu chuyển, tựa như muốn hấp thu máu huyết toàn thân, tại chính giữa lòng bàn tay của hắn bắt đầu ngưng tụ ra một khỏa cầu năng lượng.
Khỏa cầu năng lượng này mang theo huyết sắc quang hoa lưu chuyển, dưới sự điều khiển của Tân Minh lớn lên một cách nhanh chóng.
- Phá cho ta!
Khi cỗ lực lượng cường đại ngưng tụ tới mức cực hạn chịu đựng của Tân Minh, hắn bèn hét lớn lên một tiếng, song chưởng giơ lên cao, mang theo khỏa cầu năng lượng với thế dời non lấp bể hung hăng ném lên trên đạo bình chướng tại hạch tâm tòa bổn nguyên chi tháp.
Đây chính là cỗ lực lượng do Tân Minh điên cuồng ngưng tụ, mười phần cường đại, hầu như có thể phá hủy cả tòa bổn nguyên chi tháp này.
- Dừng tay!
Khi Vân Thiên Hà cấp tốc chạy tới nơi này, nhìn thấy Tân Minh đang đánh ra một kích cuối cùng liền lập tức xông tới ngăn cay, tay vừa động đã xuất ra một chưởng mang theo một đạo khôn ấn với lực lượng cường đại nhất đánh tới nhằm ngăn cản một kích điên cuồng cuối cùng này của Tân Minh.
Trong không khí tràn ngập một mùi lưu huỳnh nồng đậm khét lẹt như mùi thuốc sú, mười phần khó ngửi, Vân Thiên Hà biết đây chính là nguyên nhân cơ bản dẫn tới khí tức sinh mệnh không thể tồn tại ở nơi này.
Mà áp lực hắn cảm nhận được sau khi đến nơi này chính là do hoàn cảnh không gian bị tan vỡ sản sinh ra, lúc này hắn vẫn thông qua nội tức để duy trì công năng hoạt động của cơ thể.
Nhưng chỉ chốc lát công phu, Vân Thiên Hà phát hiện ra, trong mỗi lỗ chân lông trên người hắn, bởi vì nguyên nhân thánh thể kịch liệt nội tức, một lượng lớn vật chất lạ bị hắn loại bỏ ra ngoài từ các lỗ chân lông thông qua nội tức.
Đưa tayxem thử loại vật chất này, phát hiện đây giống như là bột chì, một loại vật chất có chứa độc tố, đây hẳn cũng là một nguyên nhân chủ yếu dẫn tới việc khí tức sinh mệnh không thể tồn tại ở nơi này.
Đi tới mảnh thế giới bị tàn phá này, Vân Thiên Hà cũng không cảm thấy tâm tình kinh hoảng, ngược lại còn mười phần bình tĩnh, nếu đã đi tới đây, hắn suy nghĩ tìm xem mảnh thế giới bị tàn phá này rốt cuộc có hay không manh mối nào liên quan tới thế giới chính mình sinh hoạt hay không.
Dọc theo đỉnh núi hạ xuống, Vân Thiên Hà một đường lướt qua chỉ thấy một loại cảnh tượng hoang tàn, ngoại trừ ánh sáng từ sấm chớp trên trời cũng chỉ còn hỏa quang hừng hực từ những gốc khô thụ bị sét đánh trúng soi sáng đường hắn đi.
Toàn bộ thế giới bao phủ bởi một mảnh tĩnh mịch, thật giống như hắn chính là sinh mệnh duy nhất tồn tại bên trong thế giới này khiến cho hắn cảm giác cô độc cùng trống rỗng, ngẫm lại thế giới kia mình đang sinh sống so với nơi này quả thực vô cùng tươi đẹp.
Có thể là trong lòng có một loại khát vọng đặc thù muốn được nhìn thấy sinh mệnh, Vân Thiên Hà đưa ánh mắt nhìn khắp nơi, bước đi rất nhanh, tuy rằng không biết chính mình rốt cuộc muốn đi tới đâu, nói chung một đường hành trình mấy ngàn dặm, tình cảnh hiện ra trước mắt hắn vẫn chỉ là một dạng hoang tàn đổ nát.
Ngay khi hắn cảm thấy mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một chút thời gian, trên bầu trời hôn ám đánh xuống một đao thiểm điện, Vân Thiên Hà nương theo ánh sáng từ điện quang lóe lên trong nháy mắt bỗng nhiên cảm giác được một tia sinh mệnh màu xanh đang hô hoán.
Có màu xanh tức là có sinh mệnh, phát hiện ra điều này khiến trong lòng Vân Thiên Hà mừng rỡ, cấp tốc hướng về địa phương mà tâm linh cảm nhận được có mầu xanh nhanh chóng đi tới.