Võ Động Thiên Hà
Chương 624 : Ngư ông?
Ngày đăng: 21:40 20/04/20
Vân Thiên Hà quan sát ánh mắt của Phí Cách, rồi thản nhiên nói:
- Ngươi chính là trưởng lão của Tinh Môn?
Phí Cách khó hiểu, nhưng vẫn nói:
- Lão phu bất tài, chỉ là tả trưởng lão của Tinh Môn. Ngoại tôn của ta có gì mạo phạm các hạ, thỉnh các hạ thứ lỗi. Chỉ là nàng thân là thành chủ, quản lý bách tính một phương, các hạ trường kỳ chiếm khuê các của nàng khiến nàng phải ở ngoài đường. Ngay cả khi nhị vị thực lực siêu quần, hôm nay cũng phải cấp cho lão phu một thứ gì đó mới phải.
Vân Thiên Hà vừa nghe cũng nở nụ cười, này là muốn hắn hứa hẹn, hoặc là muốn một ân huệ của hắn, thật quen thuộc, bất quá, hắn nói:
- A, vậy ngươi muốn ta giao cái gì?
Lời này khiến Phí Cách ngây ngẩn cả người. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Hắn vốn định, nếu như Vân Thiên Hà là người dễ nói chuyện, hắn hẳn sẽ nói rằng:
- Mượn dùng khuê các của tôn nữ ngươi lâu như vậy, thực sự xấu hổ, ta thiếu nàng một cái ân tình, sau này có cơ hội sẽ báo đáp hoặc là sẽ nói đưa cho một tín vật, bảo bọn họ sau này có khó khăn hay tìm hắn, hắn sẽ giúp một lần, vân… vân…
Nếu như Vân Thiên Hà là người khó nói chuyện, hắn sẽ nói:
- Ta chiếm khuê các của nàng làm việc là phúc khí của nàng
Như vậy hắn sẽ vờ tức giận, vung tay áo nói:
- Ngươi có phong phạm của một cường giả, ngươi đi đi…
Thế nhưng Phí Cách đem cả hai khả năng tính toán hết, thật không ngờ Vân Thiên Hà sẽ hỏi như vậy, lại đem quả bóng chuyển về trên đầu hắn, để hắn khó xử.
- Người muốn ta giao ra cái gì?
Khắp nơi xung quanh là một mảnh hoang hoang vu, chỉ có vài vết chân của một ít người đi qua. Nhưng lại có một màn sương mù dày đặc, tầm nhìn cũng không nhiều, Hà Mục mang theo Vân Thiên Hà đi phía trước được nửa đường, lại chuyển hướng, lại quay trở lại lùi lại một đoạn, lúc ấy mới nói:
- Các hạ, nơi này mê cảnh Tinh Môn bố trí. Cũng là vì để tránh cho những người vô tình đi nhầm vào Tinh huyễn cảnh mà thiết lập mê cảnh.
Vân Thiên Hà đương nhiên biết ở đây bố trí mê cảnh, cũng không nói gì nhiều. Bọn họ đi trước vài bước hắn liền cảm ứng được ở phía trước có khí tức sinh mệnh, nhưng lại rất mạnh mẽ. Nói vậy nơi đó chính là chỗ của Tinh Môn.
Quả nhiên, khi Vân Thiên Hà đi theo hướng Hà Mục chỉ một trăm bước nữa, trước mắt đột nhiên sương mù dày đặc tán đi, một mảnh rộng mở trong sáng, đồng thời cũng hiện ra một cảnh tượng đồ sộ.
Nơi này là một giải đất bình nguyên dưới chân núi, ở nơi này tọa lạc rất nhiều kiến trúc cung điện nguy nga to lớn, hơn nữa chúng đều được xây dựng trên một loại quy tắc của tinh vị, khí thế hào hung, cực kỳ đồ sộ, cung nguyên vẹn thể hiện ra tình hình của tông môn có lịch sử lâu đời từ xa xưa.
Hà Mục mang theo hắn đi tới một tòa nhà phụ cận thông qua chỗ hành lang, nhỏ giọng nói với hai thủ vệ theo sát. Hai người kia cổ quái liếc nhìn Vân Thiên hà một cái, lại lập tức làm bộ như không thấy.
Khi Hà mục quay lại mới nói cho Vân Thiên Hà:
- Nhị vị, lão phu chỉ có thể mang hai người đến đây thôi, mới vừa rồi ta cùng thủ vệ nói chuyện, ngươi cứ tự đi qua hành lang thông đạo này về hướng bắc, đến giữa sườn núi phía tây, qua mấy ngọn núi với thực lực của hai người hẳn là không khó, rồi lại đi qua phía bên trái, nơi đó chính là tinh huyễn cảnh. Lão phu xin cáo từ ở đây.
Dứt lời, Hà Mục liền nhanh chóng ly khai, cũng không trở về Tinh Môn mà hướng phía Thiên Tinh Thành đi đến.
Vân Thiên Hà nhìn bóng lưng đang vội vàng ly khai kia, chỉ thản nhiên cười nhạt, cũng không nói gì.
Trữ Vọng nói:
- Chủ nhân, ta nghĩ người này không có ý tốt, hắn nếu đã đưa chúng ta qua mê cảnh rồi vì sao lại không thể đưa chúng ta đến tinh huyễn cảnh, hơn nữa ta cảm giác được hai cỗ lực lượng rất mạnh, còn có vài khí tức làm người ta chán ghét. Nói vậy nơi này hẳn không phải là nơi tốt lành gì.
Vân Thiên Hà theo phương vị mà Hà Mục chỉ dẫn, trực tiếp bay đi, sau đó hướng về phía Trữ Vọng nói:
- Ở đây đương nhiên không phải địa phương tốt. Người nọ không muốn tự mình đưa chúng ta đi tự nhiên là có điều sợ hãi. Bọn họ đã nghĩ thông suốt muốn lợi dụng chúng ta để đối phó với một ít cường địch, mượn đao giết người, chúng ta đây cũng cố mà làm, tiện đường thay bọn họ giải quyết một ít phiền phức, nói như trả nhân tình việc ta đã chiếm khuê các của nữ nhân kia suốt mấy tháng đi.