Võ Động Thiên Hà

Chương 634 : Chấn Động Đại Địa

Ngày đăng: 21:40 20/04/20




Tại nơi tận cùng của hư không, trong u tối vô tận, một đoàn ánh sáng chói mắt thủy chung quanh quẩn một chỗ, đem thế giới hư không kia chiếu sáng.



Trong thiên địa, một cỗ lực lượng cường đại, giống như là thấy được từng sợi thanh vụ, đều như thủy triều, hướng phía nguồn sáng mà tụ lại.



Tổ Long mắt mở lớn nhìn Vân Thiên Hà đem lực lượng của bổn nguyên chi thạch trong chân không thế giới hấp thu hoàn toàn, không khỏi thở dài nói:



- Long Tộc, cũng đã đến lú phải lựa chọn rồi.



Rầm rầm rầm…



Lúc này, tại nơi bổn nguyên lực lượng hầ như không còn, thế giới u ám đột nhiên giống như dẫn phát một hồi thiên tai, mặt đất bắt đầu kịch liệt run rẩy.



Trong khi đại địa không ngừng run rẩy, Vân Thiên Hà đứng yên trong hư không, đem bổn nguyên lực lượng kia đưa vào cơ thể, lúc khí huyết và ý cảnh dung hợp, cũng khiến cho hắn đến cảnh giới củng thần, chiếm được ổn định.



Lúc này, ánh sáng trên người hắn dần dần biến mất, khi hắn mở mắt ra, chỉ thấy đại địa bắt đầu nứt toác, giống như phía dưới có chôn bom hẹn giờ, nội địa bị kích nổ, một tiếng nổ lớn phát ra, có thể nói đại địa giống như bị cày lên.



Mặt đất đang kêu khóc.



Ầm.



Lúc này, trên mặt đất tĩnh mịch, đột nhiên nứt ra một khoảng thật lớn, tại nơi đi thông xuống dưới vết nứt, lúc này một cỗ khí tức âm lệ ăn mòn, giống như bóng cao su bị chọc thủng một lỗ, bắt đầu nhanh chóng hướng ra phía ngoài nổi lên.
Vào lúc này, trong lòng Vân Thiên Hà càng thêm kiên định, con đường thành thần của hắn, cần phải nhanh hơn, hắn phải nhanh chóng nắm giữ pháp tắc của không gian và thời gian, cùng với pháp tắc của mệnh lý, trở thành Thiên Thù Ngự giả, từ đó thanh lý, triệt để trị tận gốc những trật tự phát tắc thối nát trong không gian.



Vân Thiên Hà nhìn quét qua không gian u ám, nơi này là một không gian đã từng bị dị linh phá hủy, bất quá trìh độ này, vẫn còn thua xa hắn lần đầu mê hoặc hủy diệt không gian của Trữ Vọng. Phiến không gian này chịu ảnh hưởng của lực lượng bổn nguyên chi thạch, ít nhất còn có một chút sinh mệnh cơ bản có thể sinh sôi nảy nở, và tồn tại. nếu như có thể đem dị linh tiêu diệt, không gian này trải qua diễn biến vài thời kỳ nhất định có thể tái sinh.



Tổ Long thấy dị linh đi ra càng ngảy càng nhiều, lúc này nhân tiện nói:



- Các hạ, bản tọa phải trở lại thương lượng với hai vị kia việc đối phó dị linh, xin cáo từ trước.



Dứt lời, thân thể của cự long thần thánh kia, trực tiếp đi qua hư không, biến mất khỏi chân không loạn lưu.



Không hổ là đạt được cấp bậc Thiên Thù Giả, tồn tại bản thần, chỉ dùng thân thể cường hãn của hắn, là có thể qua được dòng xoáy chân không điên cuồng với lực lượng cuồng bạo kia.



Sau khi Tổ Long rời khỏi, Vân Thiên Hà lại quét mắt nhìn thế giới u ám này lần nữa, không khỏi bất đắc dĩ thở dài. Hắn bây giờ còn chưa có đủ năng lực để tiêu diệt toàn bộ những dị linh này, hoặc là dùng không gian pháp tắc, đưa bọn chúng đến một không gian khác vĩnh viễn trói buộc bọn chúng ở đó, hắn còn cần tiếp tục nỗ lực.



Bất quá sau khi thu được lực lượng của bổn nguyên chi thạch, Vân Thiên Hà cảm giác sau khi tiến nhập vào lĩnh vực chi thần, tựa hồ cũng không cần hắn phải tận lực tu luyện, mà là thông qua một loại cảm ngộ chân lý đối với ý cảnh, đối với lực lượng quy tắc kia càng tiếp xúc với bổn nguyên lực lượng lại càng mạnh.



Lúc mới tiến nhập vào lĩnh vực mới này, bởi vì ý chí và ý cảnh mở rộng cực hạn để hắn lĩnh ngộ được mệnh lý pháp tắc, tự nhiên cũng để hắn hiểu được sinh mệnh vĩnh cửu buồn chán của mình, cũng khiến cho hắn có nhiều thời gian và cơ hội nắm lĩnh ngộ được pháp tắc của không gian và thời gian cùng sự liên hệ kỳ diệu giữa sự tồn tại của chúng với mệnh lý pháp tắc, cuối cùng nắm giữ hắn, trở thành vĩnh hằng.



Nhưng muốn tiếp tục đi con đường này, là cẩn phải nỗ lực trả giá. Hắn có thể sống hàng ngàn năm, hàng vạn năm, thậm chí còn lâu hơn, thế nhưng thân nhân của hắn, hài tử của hắn, hắn lại phải nhìn họ mỗi ngày già đi, chết đi, rồi lại có một đời mới, cứ như vậy tuần hoàn nhiều lần.