Võ Động Thiên Hà

Chương 654 : Nhất Khắc

Ngày đăng: 21:40 20/04/20




Đông Lâm Tiêu cùng Liên Ngân La mang theo các đệ tử đối chiến với dị linh, phối hợp ăn ý, lúc này Liên Ngân La nói:



- Những địa phương xung quanh không tồn tại quốc gia, mọi người đều đã đến Đông Vực, muốn triệu tập quân đội tinh nhuệ thì phải triệu tập từ Đông Vực. Huống hồ Nam Vực và Tây Vực, hẳn là tình cảnh hiện giờ cũng giống như chúng ta, sợ rằng không thực hiện được. Thế nhưng binh sĩ trong quân thực lực nhỏ yếu, nếu như đến đây đánh trận rất có thể trở thành một phần của bọn chúng. Như vậy càng khiến thực lực của dị linh ngày càng lớn mạnh, thực là đau đầu.



Liên Ngân La nói:



- Nếu như có biện pháp nào, có thể sử dụng các tướng sĩ chết trận này để bọn họ không bị dị linh chuyển hóa thành một phần của bọn chúng thì khi chúng ta hiệu triệu quân đội các quốc gia đến đây mới không cần phải lo lắng.



Đông Lâm Tiêu gật đầu nói:



- Lão phu nhất định sẽ nghiên cứu. Kỳ thực chuyển hóa dị linh, đầu tiên là dị linh xây dựng loại ảo giác ác liệt, thứ hai là ta phát hiện ra trong đám dị linh cũng phân biệt nam nữ. Nếu dị linh là nữ thì thực lực cường đại hơn dị linh nam một chút.



Thần sắc Liên Ngân La khẽ động:



- Theo như lời ngươi nói thì nếu như chúng ta đem những dị linh cái giết sạch, vậy thì việc tiêu diệt dị linh sẽ dễ dàng hơn vài phần?



- Lý thuyết trên cũng không được đúng cho lắm, bởi vì còn có dị Linh Vương với thực lực vô cùng cường đại tồn tại. Cho nên khi chúng ta đối phó với dị linh, nếu muốn tìm ra phương pháp hạ thủ thì cần phải nghiên cứu nhiều hơn, bằng không chính là đưa các đệ tử vào chỗ chết.



Lúc này, một tên đệ tử tên Thiên Tây chạy từ bên ngoài vào bẩm báo:



- Lão tổ, bên ngoài có một người cầu kiến. Hắn nói có phương pháp giải quyết vẫn đề bị dị linh đồng hoá.



- A, mau mời vào.



Đông Lâm Tiêu nghe xong, thần sắc khẽ động, cùng Liên Ngân La liếc mắt nhìn nhau nói:



- Xem ra trong tộc chúng ta, người tài không ít. Trong thời gian này chúng ta mới ý thức được mấy vấn đề, không nghĩ rằng có người đã nghĩ ra biện pháp.



Chỉ chốc lát sau, vị đệ tử kia liền mang theo một vị thanh niên tiến đến, Đông Lâm Tiêu nhìn vị thanh niên này chỉ là một người bình thường, không có tu tập công pháp vũ đạo, nhưng lại có một thân tính tình cương trực, liền hỏi:
Lúc này, hắn đối với tất cả những phát sinh của ngoại giới đều nhận biết rõ ràng. Thậm chí hắn còn có thể cảm ứng được nội tâm của toàn bộ chủng tộc trong thiên hạ đang cầu khẩn, cùng với việc dò xét những sự việc phát sinh khi dị linh thôn phệ thế giới này.



Đột nhiên, ở phía sau Vân Thiên Hà có một đạo lưu quang từ trong phong ấn chui ra. Trong sát na, những cơn lốc trên Hải Vực, toàn bộ đều dừng lại. Chính là trời cao đã dẹp loạn.



Vào lúc này, toàn bộ Hải Vực, phảng phất tất cả đều đình chỉ, thời gian đình chỉ tựa hồ bằng nhau.



Càng vào sâu trong đại lục, dị linh đang cùng võ giả chém giết thì đột nhiên bọn họ dừng lại. Mà những người dân bình thường đang làm những công việc hàng ngày cũng dừng lại. Thậm chí ngay cả người đang tĩnh toạ luyện công thì chân khí trong cơ thể cũng dừng lại không có vận chuyển nữa. Phải mất một lúc sau, mọi chuyện mới trở lại bình thường.



Nhất là Cơ Hi Nhân, hắn lúc này đang nghiên cứu phương pháp đối phó với dị linh cũng cảm giác được dị dạng. Lúc này hắn mới quay sang nhìn thì kinh ngạc khi thấy tên thuộc hạ đang đứng bên cạnh hắn, động tác cư nhiên bị đình chỉ, phải mất một lúc mới khôi phục lại như bình thường.



Thấy một màn như vậy, Cơ Hi Nhân cũng chỉ biết tồn tại ảnh hưởng của pháp tắc cường đại đang biến hoá.



Tất cả những gì đang diễn ra đều làm cho mọi người trên thế giới không khỏi run sợ. Bọn họ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì sao thời gian đột nhiên dừng lại như vậy.



Tuy rằng chỉ trong chốc lát, nhưng biến hoá trong thời gian lâu ngắn cũng mang đến ảnh hưởng không giống nhau.



Lúc này Vân Thiên Hà bay lên. Trong lúc lực lượng trong cơ thể hắn đang dung hợp, chỉ thấy một cỗ ký hiệu xuất hiện quanh thân hắn, tạo thành một vòng tròn toả ra quang mang mãnh liệt.



Trữ Vọng nhìn một màn này, kinh hỉ không ngừng, không khỏi lẩm bẩm trong lòng nói:



-Chủ nhân, đây chính là thời gian và không gian pháp tắc. Bất cứ ai muốn đi vào thì cảnh giới đều bị tiêu tan trở thành con số không.



Nàng ngẩng đầu, chỉ thấy dưới sự phụ trợ của một cỗ phù văn, lúc này Vân Thiên Hà đang không ngừng bay lên. Thân thể như ẩn như hiện, mấy đạo lưu quang quanh thân hắn không biết sẽ mang hắn tới đâu.



Thế nhưng Trữ Vọng muốn đi xem thì nàng phát hiện rằng giờ khắc này thời gian bị đình chỉ. Tựa hồ không thể làm bất cứ động tác gì. Giống hệt như bị phong ấn.



Nàng chỉ có thể trừng mắt nhìn những phù văn này mang theo Vân Thiên Hà, cuối cùng hoá thành một đạo lưu quang biến mất không thấy đâu.